Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2474 - Chương 2474. Cô Gái Tộc Xà Nhân Thần Bí! Kỳ Thạch! (3)

Chương 2474. Cô gái tộc Xà Nhân thần bí! Kỳ thạch! (3)
Chương 2474. Cô gái tộc Xà Nhân thần bí! Kỳ thạch! (3)

Nếu là cấp Giới Chủ, có lẽ hắn còn có thể kinh ngạc một chút.

Cấp Vực Chủ, hoàn toàn như đã dự đoán trước.

Nhưng trong thành Nhuế Xà này có tổng cộng vài tồn tại cấp Vực Chủ, trong số đó hình như không có ai tương xứng với người này.

Chẳng lẽ cô gái này là người của bộ lạc tộc Xà Nhân khác?

Trên hành tinh này, trừ bỏ bộ lạc Nhuế Xà ra còn có vài bộ lạc tộc Xà Nhân khác, bọn họ ở các nơi riêng, tuy rằng có lui tới, nhưng tiếp xúc bình thường đều rất ít.

“Thương Ngọc đại nhân, mời vào trong!” Vương Đằng ra hiệu mời, dẫn đường phía trước, hắn đã biết được tên cô gái này từ trong miệng Zeller, cho nên không đến mức không biết xưng hô với đối phương như thế nào.

Tiểu Thanh Nhi nghe thấy động tĩnh bên ngoài, lập tức chạy vội từ trong phòng ra, lao về phía cô gái Xà Nhân áo xanh.

“Thầy, cuối cùng ngươi đã đến!”

Khi Thương Ngọc đại nhân kia mới vừa xuất hiện có một loại khí chất khiến cho không ai có thể đến gần, nhưng lúc này nhìn thấy Tiểu Thanh Nhi, hình như lộ ra một chút ôn hòa trong mắt, giơ tay đỡ lấy nàng.

“Tiểu Thanh Nhi, gần đây cảm thấy như thế nào?”

“Thầy, ta tốt hơn nhiều, hiệu quả viên thuốc do a cha luyện chế cho ta đã tốt hơn nhiều.” Tiểu Thanh Nhi cười hì hì dựa vào trong lòng Thương Ngọc, vẫn không quên khen ngợi a cha mình một câu.

“Vậy sao?” Thương Ngọc kinh ngạc liếc nhìn Vương Đằng, nàng biết Zeller là Dược sư cấp Đại sư, có thể tiến thêm một bước trên cơ sở cấp Đại sư nhưng không dễ dàng.

Xem ra thiên phú của Zeller này còn chưa đến đỉnh.

“May mắn mà thôi.” Vương Đằng mang dáng vẻ Zeller, tỏ ra khiêm tốn nói.

“Đi theo ta đi, ta tìm được một chỗ, có lẽ có thể khiến năng lượng trong cơ thể Tiểu Thanh Nhi hòa hợp làm một với thân thể nàng.” Thương Ngọc không hỏi nhiều, đổi đề tài nói.

“Thật sao!” Vương Đằng kinh ngạc trong lòng, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ vui mừng, hoàn toàn có dáng vẻ giống như một người cha già biết được bệnh của con gái mình có thể được cứu chữa.

Thật ra trong lòng hắn vô cùng ngoài ý muốn, bởi vì lúc trước Thương Ngọc này xuất hiện đều ở trong nhà giảm bớt năng lượng trong cơ thể cho Tiểu Thanh Nhi, ra ngoài vẫn là lần đầu tiên.

“Ừm!” Thương Ngọc gật đầu, ôm lấy Tiểu Thanh Nhi nhẹ nhàng lướt ra ngoài, hoàn toàn không định giải thích với Vương Đằng.

Đoán chừng nếu Zeller không phải là cha của Tiểu Thanh Nhi, nàng sẽ không thèm để ý đến Zeller.

Hiện giờ Vương Đằng đang mang dáng vẻ của Zeller, tự nhiên sẽ không để cho Thương Ngọc nhìn với con mắt khác.

Ánh mắt Vương Đằng lóe ra, thân xác bay lên, vội vàng đi theo.

Thương Ngọc vung tay lên, giống như có mạng che mặt được hình thành từ một tầng năng lượng bao phủ ở trên người Vương Đằng, hỗ trợ ẩn giấu thân xác cho hắn.

Vương Đằng thoáng nghĩ, mặc cho đối phương làm, sau đó đi theo nàng im hơi lặng tiếng ra ngoài thành Nhuế Xà.

Nếu một cường giả cấp Vực Chủ muốn che giấu thì rất khó bị người khác phát hiện, huống hồ người mạnh nhất trong thành trì này chẳng qua mới chỉ là cấp Vực Chủ mà thôi, chỉ cần không chính diện đụng tới, vấn đề sẽ không lớn.

Ba người ra khỏi thành Nhuế Xà, sau đó đi về hướng chính Đông trong rừng mưa nhiệt đới.

Thời gian hơn nửa đêm nhanh chóng qua tới, Tiểu Thanh Nhi yên ổn ngủ trong lòng Thương Ngọc nửa đêm, khi tỉnh lại, bọn họ còn đang tiếp tục chạy.

Lúc này bọn họ đã xuyên qua khu rừng này, tiến vào trong một vùng sa mạc.

“Thầy, chúng ta đi đâu vậy?” Tiểu Thanh Nhi dụi mắt, thò đầu ra khỏi trong lòng Thương Ngọc, nhìn xung quanh, tò mò hỏi.

“Lập tức tới rồi.” Thương Ngọc mỉm cười nói.

Thật ra Vương Đằng cũng thật hiếu kỳ bọn họ định đi đâu, nhưng nếu đối phương không nói, hắn tự nhiên không tiện hỏi nhiều.

Tốc độ của hai người không chậm, rất nhanh đã tiến vào chỗ sâu trong sa mạc, dừng lại trên một đống đá lộn xộn.

Đống đá lộn xộn này nằm trong sa mạc, giống như một di tích cổ xưa, nhưng đã tàn phá, chỉ còn lại một ít tảng đá lớn lung tung lộn xộn nằm trên đất.

“Nơi này!” Vương Đằng liếc nhìn xung quanh, ánh mắt lộ ra một chút khác lạ, hắn mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, hình như phát hiện một vài chỗ khác thường.

Thương Ngọc đi vào trong đống đá lộn xộn, lại đi đến bên cạnh một cái giếng cạn, khác thường giải thích một phen: “Nơi đây được ta vô ý phát hiện, trên này thông đến nham thạch nóng chảy dưới lòng đất, trong nham thạch nóng chảy sinh ra một khối kỳ thạch, có lẽ sẽ có trợ giúp cho Tiểu Thanh Nhi.”

“Kỳ thạch!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, khó trách mới vừa rồi đã cảm nhận được một luồng ý cực nóng.

Trong đống di tích đá lộn xộn ở trong sa mạc, một cái giếng cạn không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.

Nhìn từ ngoài mặt, giếng cạn kia gần như chỉ là một cái giếng cạn bình thường mà thôi, không hề có một chút nước nào.

Nhưng ở trong mắt Vương Đằng và Thương Ngọc, cái giếng cạn này lại là giếng cạn không tầm thường.

Thương Ngọc nói xong lời vừa rồi, cẩn thận liếc nhìn Vương Đằng, một chút kinh dị không khỏi lóe lên trong mắt.

Có lẽ Tiểu Thanh Nhi không phát hiện ra, nhưng nàng lại nhận thấy được, Zeller này hình như hơi khác biệt.

Là ảo giác của nàng sao?

Hay là Zeller còn ẩn giấu thực lực, trước đó nàng không nhận thấy được?

Hình như Vương Đằng cũng cảm nhận được Thương Ngọc đang quan sát mình, lập tức nở nụ cười vô hại, dáng vẻ hàm hậu thành thật.

“Đuổi kịp!” Thương Ngọc đã quay đầu đi, mang theo Tiểu Thanh Nhi nhảy vào trong giếng cạn.

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, cũng nhảy theo vào trong giếng cạn.

Cái giếng cạn này sâu thần kỳ, từ bên ngoài nhìn xem giống như chỉ sân mười mấy mét, kết quả Vương Đằng đã rơi xuống đến ngàn trượng nhưng vẫn chưa đến đáy.

Hắn phát hiện trên vách tường nham thạch đã xuất hiện từng đường vân màu đỏ thắm kỳ dị.

Lấy ánh mắt của Vương Đằng, những đường vân này chính là phù văn trận pháp tự nhiên hình thành, tạo thành một cấm chế ở nơi đây, ngăn cách tất cả bên dưới, cho nên hoàn toàn không nhìn ra gì cả.

Đột nhiên, Vương Đằng cảm thấy hai mắt tỏa sáng, toàn bộ tầm nhìn đã bị một mảnh màu đỏ đậm thay thế.

Hết chương 2474.
Bình Luận (0)
Comment