Vương Đằng thoáng biến sắc, lúc này không quan tâm đến che giấu nữa, khí thế trong cơ thể đều bộc phát ra, Sát Lục ý càng giống như một thanh đao nhọn đâm ra.
Ầm rầm!
Tiếng nổ vang lên trong hư không, Vương Đằng vẫn đứng tại chỗ, nhưng sắc mặt hơi tái nhợt.
Trong va chạm khí thế mới vừa rồi, mặc dù hắn không bị đẩy lui, nhưng lại không chịu nổi, nếu không nhờ tháp Cửu Bảo Phù Đồ trấn áp, chỉ sợ tinh thần phải bị thương.
Lúc này Thương Ngọc cũng không chịu nổi, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng lại lộ ra vẻ vô cùng kích động, giờ phút này trong đôi mắt đẹp rung động lòng người giống như có ánh sáng vô tận chiếu rọi ra.
“Vương Đằng, đây hình như là Thương Lan Cự Mãng viễn cổ!” Giọng nói khiếp sợ của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên.
“Thương Lan Cự Mãng viễn cổ?!” Vương Đằng tìm kiếm ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú, nhưng lại thật sự tìm được ghi chép có liên quan.
Trong lúc này, hắn gần như không cách nào hình dung được tâm tình của mình.
Rung động!
Không nói được gì!
Một khắc này, Vương Đằng hoàn toàn bị cự thú trong trí nhớ của Hư Vô Thôn Thú chấn động.
Thương Lan Cự Mãng viễn cổ cũng là một cự thú Tinh Không cực kỳ khủng bố, thân xác khổng lồ, nghe đồn nếu hoàn toàn duỗi ra đủ để xoay quanh một tinh hệ.
Thân xác xoay quanh tinh hệ, đây là khái niệm gì?
Tương đương với nói chỉ cần thân xác nó vừa động, vô số hành tinh sẽ hủy diệt biến mất, thậm chí đều không cần vận dụng công kích nguyên lực, chỉ cần sức mạnh thân thể đã đủ để khiến tinh hệ sụp đổ.
Đây thật sự quá mức khủng bố!
Mà hư ảnh cự mãng trước mắt này còn chưa đạt đến trình độ đó, nhìn chỉ lớn chừng ngàn trượng, nhưng đây không phải bởi vì nó chỉ lớn chừng đó, mà bởi vì Tiểu Thanh Nhi lúc này chỉ có thể kích phát ra hư ảnh lớn như vậy.
Nhưng Thương Lan Cự Mãng viễn cổ vô cùng xa xưa, chỉ xuất hiện trong rất ít ghi chép lại, có rất ít người có thể nhìn thấy Thương Lan Cự Mãng viễn cổ chân chính.
Theo hư ảnh của Thương Lan Cự Mãng viễn cổ này xuất hiện, một đám bong bóng thuộc tính cũng theo đó rơi xuống.
Vương Đằng hơi sửng sốt, hoàn toàn không ngờ sẽ xuất hiện bong bóng thuộc tính.
“Không biết sẽ là cái gì?” Tia sáng chớp động trong mắt hắn, mơ hồ hơi chờ mong, lúc này cuốn niệm lực tinh thần ra, nhặt lên.
‘Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ x1000’
‘Thiên phú hệ Thủy cấp Thần x100’
‘Thiên phú hệ Băng cấp Thần x150’
‘Thiên phú hệ Độc cấp Thần x200’
‘Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ x800’
‘Ý chí viễn cổ x1500’
‘Ý chí viễn cổ x1200’
…
“Đây đây đây…”
Khi những bong bóng thuộc tính trước mặt dung nhập vào trong thân thể Vương Đằng, hắn hoàn toàn ngơ ngẩn.
“Á đù! Á đù! Á đù!”
Sóng to gió lớn nổi lên trong lòng hắn, trực tiếp tuôn ra ba câu á đù từ dưới đáy lòng, giống như chỉ có vậy mới có thể biểu đạt được tâm tình của hắn giờ phút này.
Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ!
Ba loại thiên phú cấp Thần!
Còn có ý chí viễn cổ kia!
Vương Đằng không ngờ tới lại có thể có được thu hoạch như vậy?
Chẳng lẽ thật sự vì làm nhiều chuyện tốt nên sẽ có báo đáp sao?
Nếu hắn không giúp đỡ Tiểu Thanh Nhi thì làm sao có thể kích hoạt được hư ảnh của Thương Lan Cự Mãng viễn cổ này, tự nhiên sẽ không thể nhận được những bong bóng thuộc tính này.
Tất cả hình như đã định trước!
Vương Đằng đột nhiên cảm thấy về sau mình nên làm thật nhiều chuyện tốt.
Nhưng hiện giờ hắn hoàn toàn không có tâm tư suy nghĩ những chuyện này, biến hóa thân thể khiến hắn ứng phó không nổi, đồng thời cũng vô cùng vui vẻ.
Huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ!
Đây là huyết mạch Tiểu Thanh Nhi có thể có được, lực lượng huyết mạch trong Mãng Văn Tử Ngọc có thể hóa mãng thành giao, nhưng Tiểu Thanh Nhi vẫn chưa hóa mãng thành giao mà hoàn toàn đánh thức huyết mạch Thương Lan viễn cổ trong cơ thể.
Đây là vì sao?
Bởi vì từ trên góc độ nào đó, Thương Lan Cự Mãng viễn cổ là tồn tại càng mạnh hơn giao long, lực lượng huyết mạch này còn tôn quý và hiếm có hơn huyết mạch giao long.
Trong lời đồn, Thương Lan Cự Mãng viễn cổ là tồn tại có thể sánh với chân long.
Cho nên khi huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ này dung nhập vào trong thân thể Vương Đằng đã không dung hợp với ‘Chân Long Chiến thể (ngụy)’ mà trở thành một loại huyết mạch mới, tồn tại một mình.
Lột xác nhanh chóng kết thúc.
Trong lặng yên, Vương Đằng đã có được một loại lực lượng huyết mạch cực kỳ kỳ dị và mạnh mẽ.
Hắn không khỏi nhắm mắt lại cảm nhận một phen.
Cảm giác vô cùng tốt!
Khi mở loại lực lượng huyết mạch này ra, hắn có thể cảm nhận được một loại biến hóa không thể tưởng tượng nổi nào đó.
Mở to mắt, hai tròng mắt của hắn lại hóa thành đồng tử dựng thẳng màu lam đậm, thâm thúy giống như tinh không, lại lộ ra một luồng uy thế lạnh như băng đến mức tận cùng, khiến cho người ta không thể nào nhìn thẳng vào.
May mắn lúc này lực chú ý của Thương Ngọc đều bị biến hóa của Tiểu Thanh Nhi hấp dẫn đi, bằng không nếu để cho nàng nhìn thấy biến hóa của Vương Đằng, chỉ sợ sẽ dọa có bệnh tim.
Vương Đằng chớp mắt một cái, đồng tử dựng thẳng biến mất, uy thế như ẩn như hiện sắp phun trào này cũng theo đó tiêu tán.
“Thật biết điều!”
Trong lòng Vương Đằng vui vẻ lạ thường, vào khoảnh khắc dung hợp huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ, hắn đã hiểu rõ tác dụng của loại huyết mạch này.
Thương Lan Cự Mãng viễn cổ, có thể nói là cự thú Tinh Không loại mãng cao nhất trong vũ trụ này, có huyết mạch loại mãng mạnh mẽ nhất.
Bởi vậy, huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ có thể kinh sợ gần như tất cả tinh thú loại mãng, khiến cho chúng thần phục.
Hơn nữa tất cả huyết mạch tinh thú loại mãng thấp hơn lực lượng huyết mạch này đều có thể bị rút ra, trở thành chất dinh dưỡng khiến bản thân trở nên mạnh mẽ.
Cái này vô cùng nghịch thiên!
Tương đương với phần lớn tinh thú loại mãng trong vũ trụ đều có thể trở thành đối tượng bị cướp đoạt và cắn nuốt.
Đây xem như là loại năng lực thứ hai!
Năng lực thứ ba, huyết mạch Thương Lan Cự Mãng viễn cổ có thể thông qua đồng tử dựng thẳng kia để khống chế tinh thú loại mãng có huyết mạch thấp hơn mình.