Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, thực lực của anh chàng này thật sự cực kỳ mạnh mẽ, lực lượng lĩnh vực do đối phương mới vừa thi triển hiển nhiên còn chưa hoàn toàn bùng nổ, nhưng không biết có thể đến trình độ nào, phải cẩn thận ứng phó.
Ý thức chiến đấu của hắn cũng vô cùng mạnh, dưới tình huống mới vừa rồi còn kịp thời tránh đi chỗ hiểm, chỉ riêng điểm ấy thôi đã không phải võ giả bình thường có thể làm được.
Đối với người mạnh hơn mình, Vương Đằng chưa bao giờ sẽ khinh thường.
Cường giả cấp Vực Chủ, lại là học viên thiên tài của học viện tinh không, Vương Đằng tự nhiên sẽ không cảm thấy hắn chỉ có chút thực lực như vậy.
Giờ phút này đối mặt với công kích của đối phương, Vương Đằng không hề định tránh lui, một cây trường thương màu băng lam xuất hiện trong tay.
Đây là binh khí cấp Giới Chủ, trong bảo tàng Giới Chủ Hỏa Hà lưu lại lúc trước còn có tồn tại của trường thương hệ Băng cấp Giới Chủ.
Bây giờ đây, thiên phú hệ Băng của Vương Đằng đã đạt đến cấp Thần, lại mang trên người ‘Hàn Băng Thánh thể’, ở trên thiên phú tuyệt đối là thiên tài hệ Băng cấp yêu nghiệt, vừa vặn đụng phải một võ giả hệ Hỏa, hắn không khỏi hơi nóng lòng muốn thử, muốn nhìn xem mình có thể phát huy thực lực hệ Băng đến trình độ nào.
Trong phút chốc, trên thân thể Vương Đằng đã có hàn ý cực hạn thổi quét ra, sau đó chân hắn đạp hư không, cả người hóa thành một ánh sáng màu băng lam, nghênh đón về phía anh chàng sừng bạc.
Trường thương trong tay ầm ầm đâm ra.
Chiến kỹ hệ Băng cấp Giới Chủ… Băng Ma thương!
Ánh thương hóa thành vô số tia băng hàn, bao phủ cả một mảnh trời, va chạm với các con rắn lửa do chiến mâu của đối phương ngưng tụ ra.
Rầm! Rầm! Rầm…
Tiếng nổ vang kịch liệt vang vọng bầu trời, quanh quẩn không ngừng.
Dưới thêm vào của hai loại thiên phú, nguyên lực hệ Băng càng băng hàn hơn, tuyệt đối còn vượt qua võ giả hệ Băng bình thường, giờ phút này đang thổi quét ra bốn phương tám hướng, thậm chí trực tiếp đóng băng công kích của anh chàng sừng bạc.
“Hàn ý thật mạnh!”
Thương Ngọc nhìn Vương Đằng, vẻ khác lạ lộ ra trong mắt.
Thằng cha này nắm giữ ngọn lửa kỳ dị kia, hiện giờ lại bày ra thuộc tính hàn ý mạnh mẽ như vậy, cộng thêm loại thuộc tính bá đạo sắc bén mới vừa rồi, đã là nguyên lực của ba loại thuộc tính rồi.
Hắn thật sự là tộc Xà Nhân sao?
Nghi vấn này lại lần nữa hiện lên trong lòng nàng.
Bên kia, người của tiểu đội Cương Dực đều rất khiếp sợ trong lòng.
Tộc Xà Nhân này có phải hơi nghịch thiên không!
Thuộc tính băng hàn kia, kể cả học viên thiên tài của học viện tinh không như bọn họ cũng không nhất định có thể nắm giữ được.
Tiểu Thanh Nhi đang xem cuộc chiến ở bên cạnh, nhìn xem trợn mắt há hốc mồm, trước đó khi nghe được Thương Ngọc giải thích, nàng còn không cảm nhận sâu sắc như vậy, giờ phút này nhìn thấy Vương Đằng chiến đấu với người ta, nàng mới biết a cha của mình lại mạnh đến cỡ này.
Mê man và kinh ngạc thật sâu lộ ra trong ánh mắt của nàng.
Đây thật sự là a cha của nàng sao?
Khi một người có biểu hiện quá khác với bình thường, kể cả người thân cận nhất đều sẽ hoài nghi hắn rốt cuộc có phải là chính hắn không.
Nàng đột nhiên nhớ tới biểu hiện của Vương Đằng mấy ngày trước, giống như thật sự hơi khác với trước kia.
Chẳng lẽ…
Sắc mặt Tiểu Thanh Nhi trắng bệch, giống như nghĩ đến điều gì, nhưng trong lòng lại không muốn tiếp nhận sự thật như vậy.
“Sẽ không đâu…”
Nàng siết chặt tay, ánh mắt khóa chặt ở trên người Vương Đằng.
Lúc này những con rắn lửa đều bị đóng băng, ngưng tụ thành một đống tượng băng trong không trung, một bóng dáng được hàn băng vây quanh, chậm rãi bay tới, quần áo toàn thân không gió mà bay.
Trường thương trong tay hắn chỉ chếch xuống dưới mặt đất, bên trên có ánh sáng lạnh chớp động, giống như nổi lên sát chiêu cực kỳ mạnh mẽ, khiến người ta bất an.
“Ngươi chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao?” Vương Đằng nhàn nhạt mở miệng.
Lần trước vì tình huống đặc thù nên hắn mới bị đối phương chơi xỏ một lần.
Nhưng hôm nay, cách lần trước đến bây giờ, trong khoảng thời gian ngắn, thực lực của hắn đã xảy ra biến hóa không nhỏ.
Hơn nữa hắn có thể thả Tiểu Bạch, Elizabeth, Thiết Giáp Viêm Hạt ra, khống chế các võ giả cấp Vực Chủ khác, thậm chí còn có Thương Ngọc võ giả cấp Vực Chủ đỉnh phong này hỗ trợ.
Chiến đấu một mình, hắn không hề sợ võ giả cấp Vực Chủ.
“Thằng cha này!” Anh chàng sừng bạc cấp tốc lùi về sau, tránh hàn ý lạnh như băng kia, sắc mặt khó coi nhìn Vương Đằng.
Hàn ý kia khiến hắn cực kỳ khó chịu, trong lòng cũng kiêng kỵ lạ thường.
Mà lời của Vương Đằng càng khiến cho hắn thẹn quá thành giận, vẻ oán độc bộc phát ra trong đôi mắt.
Hắn một cường giả cấp Vực Chủ lại bị một thổ dân cấp Vũ Trụ ép đến mức độ như vậy, thật sự là sỉ nhục.
“Nhìn xem nguyên lực của ngươi có thể chống đỡ được đến khi nào? Ta không tin ngươi một võ giả cấp Vũ Trụ lại có thể so nguyên lực với ta cấp Vực Chủ.”
Anh chàng sừng bạc cắn chặt răng, ý lạnh lóe lên trong mắt, mở miệng nói.
Vương Đằng đột nhiên cười ha ha, trên mặt lộ ra vẻ cười như không cười.
So nguyên lực, hắn từng sợ ai?
Thằng cha này vẫn còn thật hồn nhiên!
Anh chàng sừng bạc không nói nhảm nữa, chiến mâu trong tay lại lần nữa bùng nổ ra, lực hỏa diễm thổi quét, bám vào lực lượng lĩnh vực.
Vương Đằng không thay đổi sắc mặt, nguyên lực hệ Băng toàn thân bùng nổ, ánh thương như rồng, tuyệt thế ngang trời.
Rầm! Rầm! Rầm…
Trong phút chốc, hai người điên cuồng giao đấu trong không trung, nguyên lực hệ Băng màu băng lam và nguyên lực hệ Hỏa màu đỏ thắm va chạm không ngừng, toàn bộ bầu trời giống như bị chia thành hai nửa, Băng và Hỏa mỗi bên chiếm cứ một nửa, vô cùng đồ sộ.
Kể cả sa mạc trên mặt đất giờ phút này đều hiện lên một nửa cháy đen một nửa đóng băng, có vẻ cực kỳ lạ lùng.
Hai người giao đấu, lực phá hoại quá mức kinh người!
Người của tiểu đội Cương Dực hoàn toàn bị chiến đấu của hai người kinh hãi hồi lâu không thể bình tĩnh trong lòng được, ánh mắt nhìn Vương Đằng đã tràn đầy ngưng trọng.