Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2499 - Chương 2499. Phượng Vũ Kim Tước Linh! (2)

Chương 2499. Phượng Vũ Kim Tước Linh! (2)
Chương 2499. Phượng Vũ Kim Tước Linh! (2)

“Binh khí niệm lực bình thường, sao có thể chống đỡ được Phượng Vũ Kim Tước Linh của ta.” Đường Thành giống như nhìn thấu kinh ngạc của Vương Đằng, đắc ý cười lạnh nói.

“Phượng Vũ Kim Tước Linh!” Một tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, thầm lẩm bẩm: “Hóa ra binh khí này tên là Phượng Vũ Kim Tước Linh, tên lấy cực kỳ dọa người.”

Vèo!

Tiếng xé gió lại truyền đến lần nữa.

Dưới khống chế của Đường Thành, tia sáng màu vàng kia lấy một góc độ cực kỳ xảo quyệt bay nhanh đến, đánh úp lên các bộ phận quan trọng trên người Vương Đằng.

Là một tinh thần niệm sư cấp Vực Chủ, hắn khống chế binh khí niệm lực tự nhiên đã lô hỏa thuần thanh.

Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại, sau khi nhìn thấy uy lực của Phượng Vũ Kim Tước Linh, tự nhiên không dám cứng đối cứng, lúc này mở kỹ năng ‘Độn Quang’ ra, thân xác giống như biến thành một tia sáng màu trắng, tránh né đuổi đánh của tia sáng màu vàng.

Nhưng dưới sự khống chế của Đường Thành, mặc dù Vương Đằng thi triển ‘Độn Quang’, tốc độ cực nhanh, tia sáng màu vàng kia vẫn theo đuổi không rời, không hề mất dấu.

“Tiếp tục như vậy không được!” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra vẻ ngưng trọng, không ngờ đối phương lại có được thần binh lợi khí như vậy, khiến cho hắn rơi vào trong cảnh lúng túng.

Nhưng hắn tự nhiên sẽ không ngồi chờ chết, tia sáng lóe lên trong mắt, suy nghĩ đối sách.

Đúng rồi, phù du hư không!

Lúc này hắn không thể đến gần đối phương, vậy chỉ có thể sử dụng phù du hư không thôi.

Trong phút chốc có rất nhiều điểm sáng kèm theo niệm lực tinh thần bay ra từ trong mi tâm của hắn, có vẻ vô cùng bí mật trong tia sáng màu vàng của niệm lực tinh thần.

Điểm sáng này lặng yên không một tiếng động phân tán trong trời cao, vừa xuất hiện lại biến mất.

Chúng nó được Vương Đằng thêm vào lực không gian, lập tức hòa vào không gian, theo khe hở không gian lặng yên đến gần Đường Thành.

Tuy rằng niệm lực tinh thần của Đường Thành phân bố xung quanh, tạo thành một không gian tương tự với cảm giác tuyệt đối ở xung quanh người, nhưng giờ phút này toàn bộ phù du hư không của Vương Đằng đều hòa vào khe hở không gian, vốn không bị cảm giác đến.

Cho nên đối phương không hề phát hiện ra lạ thường.

Đúng lúc này, hình như Đường Thành đã trở nên không còn kiên nhẫn.

Tốc độ của Vương Đằng khiến cho hắn âm thầm kinh hãi không thôi.

Phượng Vũ Kim Tước Linh của hắn có tốc độ cực nhanh, tốc độ của võ giả bình thường vốn không theo kịp, nhưng tốc độ của Vương Đằng lại khiến Phượng Vũ Kim Tước Linh không đuổi theo nổi, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin.

“Hừ!” Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ trong miệng hắn.

Đột nhiên hai tia sáng màu vàng khác bay ra từ bên trái và bên phải của Vương Đằng, nhằm vào đầu và trái tim hắn.

Ba tia sáng màu vàng tạo thành hình tam giác, phong tỏa ba bộ phận quan trọng nhất trên người Vương Đằng.

Nếu bị tia sáng màu vàng này đánh trúng, không chết cũng bị thương nặng.

Vương Đằng lập tức kinh hãi, không ngờ Phượng Vũ Kim Tước Linh này không phải chỉ có một cái, nhưng phản ứng của hắn cũng cực nhanh, niệm lực tinh thần tuôn ra, tạo thành tấm chắn hai mặt ở trước mặt hắn.

Thuẫn tinh thần!

Kỹ năng này của hắn đã sớm đạt đến giai đoạn thông thạo, nháy mắt có thể thi triển ra.

Ngay sau đó, hai tia sáng màu vàng kia hung hăng đánh lên trên thuẫn tinh thần, khiến cho nó lập tức nổi lên từng gợn sóng, sau đó lan tràn vết rách.

Độ sắc bén của Phượng Vũ Kim Tước Linh, kể cả tấm chắn do niệm lực tinh thần ngưng tụ ra đều không thể ngăn cản được.

Vương Đằng lại mặt không đổi sắc, trực tiếp xuyên qua giữa tấm chắn hai mặt.

Rắc! Rắc!

Tấm chắn hai mặt sau lưng theo tiếng vỡ ra.

Hóa ra Vương Đằng vốn không sử dụng quá nhiều niệm lực tinh thần để ngưng tụ ra tấm chắn hai mặt, hắn chỉ cần ngăn cản hai tia sáng màu vàng kia trong nháy mắt là được.

Như vậy mới có thể tiết kiệm niệm lực tinh thần trên trình độ lớn nhất!

Đường Thành biến sắc, không ngờ hắn đã sử dụng đến ba Phượng Vũ Kim Tước Linh rồi nhưng vẫn không thể đánh chết được anh chàng tộc Xà Nhân này, hai Phượng Vũ Kim Tước Linh trong đó còn bị chặn trực tiếp.

Trình độ khó chơi của đối phương vượt quá xa tưởng tượng của hắn.

Lúc này, tia sáng thứ ba vẫn bám theo sát phía sau.

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, một tia sáng màu tím bay ra khỏi tay hắn, nghênh đón tia sáng màu vàng thứ ba.

Keng!

Một tiếng kim loại rung vang lên.

Tia sáng màu vàng kia thật sự rơi lên trên tia sáng màu tím, hơn nữa còn không chặt đứt được nó, mà đã bị chặn lại.

“Đây là?”

Một chút không thể tưởng tượng nổi lộ ra trong mắt Đường Thành, giống như thấy được thứ gì không thể ngờ đến, tia sáng màu tím này khiến hắn thấy rất quen thuộc.

Trong giây lát, một tia sáng trắng lóe lên trong đầu hắn.

Cuối cùng Đường Thành đã nhớ lại, cảm giác quen thuộc này rốt cuộc từ đâu đến?

Hắn còn nhớ rõ, khi bọn họ mới vừa đến hành tinh này đã gặp phải dòng khí khủng bố, lúc đó hắn bất đắc dĩ kéo một tên xui xẻo xuống nước.

Khi đó đối phương đã dùng một tia sáng màu tím ngăn cản Phượng Vũ Kim Tước Linh của hắn!

Vì lúc đó là tình huống đặc thù nên hắn không kịp nghĩ nhiều, nhưng sau này nhớ lại vẫn cảm thấy cực kỳ khó tin.

Tia sáng màu tím kia lại có thể chống đỡ được Phượng Vũ Kim Tước Linh của hắn, như vậy đó tuyệt đối không phải là binh khí bình thường gì.

Sau này hắn thậm chí còn vụng trộm kiểm tra bốn phía bên đó, nhưng vẫn chưa hề phát hiện ra binh khí nào phù hợp với tia sáng màu tím, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ bỏ qua.

Không ngờ hắn lại nhìn thấy được tia sáng màu tím cực kỳ tương tự ở nơi này.

Giờ này phút này, Đường Thành không khỏi trừng lớn mắt nhìn anh chàng tộc Xà Nhân ở đối diện.

Đây rốt cuộc là có chuyện gì?

Chẳng lẽ đối phương chính là tên xui xẻo trước đó bị bọn họ chơi xỏ sao?

Nhưng không đúng, người này rõ ràng là một thổ dân tộc Xà Nhân, làm sao có thể là tên xui xẻo kia được?

Vô số nghi vấn hiện lên trong lòng hắn, khiến hắn hoàn toàn nghĩ mãi không rõ.

Mà đúng lúc này, Vương Đằng nhìn Đường Thành, ánh mắt lạnh như băng, một tia sáng màu vàng lóe lên trong mắt.

Hết chương 2499.
Bình Luận (0)
Comment