Hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi cũng đã không biết nên hình dung tâm tình của mình như thế nào nữa, sắc mặt cực kỳ phức tạp.
Bọn họ càng không dám khẳng định đây là Zeller!
Trên người này có rất nhiều bí ẩn!
Vương Đằng chậm rãi từ trên bầu trời hạ xuống.
Thiết Giáp Viêm Hạt bay tới, kéo thân thể của hắn lại, cười hì hì nịnh nọt nói: “Chủ nhân uy vũ, chủ nhân trâu bò, tinh thần niệm sư cấp Vực Chủ gì này vốn không phải là đối thủ, thật lợi hại!”
Vương Đằng không để ý đến lời nịnh hót của nó, ánh mắt nhìn Đường Thành bị trấn áp ở trước mặt, chân mày đột nhiên nhíu lại.
Rầm!
Một tiếng nổ vang chợt bộc phát ra.
Tất cả bụi đất xung quanh cũng ầm ầm bị đẩy ra, chỉ thấy ở trung tâm kia, một đốm sáng màu vàng bộc phát ra từ dưới tháp.
Đốm sáng màu vàng càng lúc càng lớn, dần dần hóa thành một quả cầu vĩ đại, hoàn toàn chống đỡ tháp Cửu Bảo Phù Đồ lên.
Thậm chí độ lớn của đốm sáng màu vàng kia cũng hoàn toàn vượt qua tháp Cửu Bảo Phù Đồ, trực tiếp bao trùm phạm vi trên vạn mét.
“Không tốt!” Thiết Giáp Viêm Hạt hú lên quái dị.
Vương Đằng cũng biến sắc, gần như không chút nghĩ ngợi đã lập tức thu hồi tháp Cửu Bảo Phù Đồ.
Ánh vàng lóe lên, tháp Cửu Bảo Phù Đồ đã thu nhỏ lại vô số lần trong nháy mắt, bay nhanh về phía Vương Đằng, lập tức nhập vào trong mi tâm của hắn.
Rầm!
Cùng lúc đó, một tiếng nổ vang lên, bên trong đốm sáng màu vàng bộc phát ra một luồng năng lượng cực kỳ khủng bố, đổ cuốn ra bốn phương tám hướng.
Bên trong năng lượng kia rõ ràng có lực lượng lĩnh vực cực kỳ mạnh mẽ khuếch tán ra.
Đốm sáng màu vàng này rõ ràng là lĩnh vực được Đường Thành thi triển, hơn nữa còn là một lĩnh vực thuộc loại tinh thần!
Sắc mặt Vương Đằng ngưng trọng, không ngờ Đường Thành này khó chơi và khó giải quyết đến như thế, kể cả tháp Cửu Bảo Phù Đồ của hắn đều không thể trấn áp được.
Uy lực của tháp Cửu Bảo Phù Đồ tuyệt đối không thể khinh thường, nhưng giờ phút này có lẽ chênh lệch về thực lực giữa đôi bên quá lớn, khiến cho hắn không thể hoàn toàn trấn áp được đối phương.
Rầm!
Trong nháy mắt, lĩnh vực màu vàng này lập tức mở rộng ra, kéo Vương Đằng và Thiết Giáp Viêm Hạt vào trong đó.
Vương Đằng vẫn chưa phản kháng, bởi vì hắn muốn nhìn xem lĩnh vực tinh thần của Đường Thành rốt cuộc là dáng vẻ như thế nào?
Nếu có thể cạo được chút lông cừu, vậy tự nhiên là tốt nhất.
Lĩnh vực loại tinh thần, đã thật lâu rồi Vương Đằng không tăng lên.
Cho đến nay ‘Lĩnh vực Hắc Kim’ của hắn mới là tứ giai thôi, còn không tăng lên nữa sẽ không đuổi kịp lĩnh vực khác.
Đối với an nguy của bản thân, Vương Đằng không hề lo lắng gì.
Lĩnh vực của đối phương lại mạnh nữa, cùng lắm thì Vương Đằng sử dụng vài loại thủ đoạn mạnh nhất của mình, cứng rắn phá vỡ, có thể bảo vệ không một sai sót.
Khoảnh khắc khi bị kéo vào trong lĩnh vực màu vàng, cảnh tượng xung quanh đã xảy ra biến hóa.
Chỉ thấy mọi nơi trong quả cầu kia đầy rẫy tia sáng màu vàng, sương mù màu vàng thành mảng lơ lửng ở trong đó, có vẻ thần dị lạ thường.
“Ngươi thật tự tin, lại chủ động tiến vào trong lĩnh vực của ta.” Ở trong sương mù kia, một giọng nói lạnh như băng dần dần truyền đến.
Vương Đằng nhìn về chỗ truyền đến âm thanh, chỉ thấy bóng dáng của Đường Thành chậm rãi lơ lửng ra, đang từ trên cao nhìn xuống hắn.
“Một lĩnh vực mà thôi, có gì không dám tiến?” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Cuồng vọng!” Đường Thành hừ lạnh một tiếng.
“Có phải cuồng vọng hay không, ngươi sẽ nhanh chóng biết được.” Vương Đằng vẫn bình tĩnh nói.
Đường Thành hoài nghi không thôi, ánh mắt nhìn chăm chú vào Vương Đằng, hỏi ra nghi vấn lớn nhất trong lòng: “Nói cho ta, ngươi rốt cuộc là ai?”
“Ngươi đoán xem!” Vương Đằng đột nhiên nở nụ cười bất cần đời, cười he he nói với đối phương.
“…” Đường Thành.
Đoán con mẹ nhà mày ý!
Hắn thật sự không ngờ, ở dưới tình huống nghiêm túc căng thẳng như thế, đối phương lại vẫn còn có tâm tư vui đùa.
Nhưng dáng vẻ này lại có vẻ không hòa hợp với diện mạo tộc Xà Nhân kia của hắn.
Giống như tộc Xà Nhân này không phải có tính tình như vậy.
Dưới thân thể kia như cất giấu một người khác.
Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng, cuối cùng vẫn nói ra suy đoán của mình: “Ngươi chính là đồ xui xẻo bị chúng ta kéo xuống nước!”
“Đồ xui xẻo?” Vương Đằng không khỏi bật cười ha ha, sắc mặt chợt lạnh xuống: “Các ngươi thật kiêu ngạo, nhưng ta sẽ nhanh chóng để cho các ngươi biết rốt cuộc ai mới là đồ xui xẻo kia?”
“Quả nhiên là ngươi!” Đường Thành nghe được lời Vương Đằng nói, cuối cùng khẳng định suy đoán trong lòng, sợ hãi nói.
“Có phải là ta hay không thì có quan hệ gì chứ, dù sao các ngươi đều phải chết.” Sắc mặt của Vương Đằng khôi phục lại vẻ không hề quan tâm, bình tĩnh nhìn đối phương.
“Ngươi!!!” Trong lòng Đường Thành thật lâu không thể bình tĩnh lại.
Giờ phút này, cuối cùng hắn đã rõ vì sao tộc Xà Nhân này lại muốn không chết không ngừng với bọn họ.
Chỉ sợ trước đó đội trưởng của bọn họ đã biết được tin tức kinh người này nên mới có thể để lộ ra ánh mắt kỳ quái sau cùng kia, thậm chí còn tỏ vẻ có lời muốn nói, nhưng thế nào đều không thể nói ra được.
Shhh!
Từng màn kia xẹt qua trong đầu, chấn động đến da đầu Đường Thành run lên, không khỏi hít một hơi khí lạnh.
Tất cả đều đã nói rõ ràng được!
Hắn thật sự không thể tưởng tượng nổi, bọn họ rốt cuộc đã trêu chọc đến một tồn tại như thế nào?
Tộc Xà Nhân trước mắt quá mức đáng sợ!
Từng bước một dồn bọn họ đến trình độ này, bây giờ đây toàn bộ tiểu đội Cương Dực của bọn họ gần như đều phải bị giết, ba tên bên ngoài kia vốn không thể nào là đối thủ của hắn được.
Nếu nói có ai còn có cơ hội, chỉ sợ còn mỗi bản thân hắn.
Nếu có thể bắt được tộc Xà Nhân này, có lẽ bọn họ còn có cơ hội bỏ chạy.
Nhưng hắn hoang mang trong lòng, đủ loại suy đoán mới vừa rồi giống như bị một chậu nước lạnh dội xuống, hoàn toàn dập tắt dục vọng trong lòng hắn.