Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2505 - Chương 2505. Toàn Thắng! Thu Hoạch! (3)

Chương 2505. Toàn thắng! Thu hoạch! (3)
Chương 2505. Toàn thắng! Thu hoạch! (3)

Đây đang báo thù thay cho các nàng sao?

Tên này rốt cuộc có phải là Zeller không vậy!

Nếu phải, làm sao có thể mạnh như vậy chứ?

Nhưng nếu không phải, tại sao hắn lại báo thù thay cho các nàng?

Giờ phút này, hai nàng lại rơi vào trong vòng xoáy hoài nghi.

“Đại… đại ca, thật ra ta không thích tộc Xà Nhân, ngươi tin không? Ta chỉ đùa một chút.” Wright làm ra giãy giụa cuối cùng, ngượng ngùng nói.

“Hả?” Vương Đằng cười như không cười nhìn hắn: “Cô nàng tộc Xà Nhân xinh đẹp như vậy, ngươi không thích? Là ngươi mắt mù, hay cảm thấy ta mắt mù?”

“…” Wright.

Đây là nói như thế nào đều không đúng mà?

Nói không thích không được, nói thích cũng không được.

Cho nên hắn phải đáp như thế nào đây?

Miệng hắn đầy chua xót, ánh mắt rung động không ngừng, cơ bắp trên mặt cũng không khống chế nổi trở nên run rẩy.

Hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi nhìn vẻ mặt giống như ăn mướp đắng của đối phương, khóe miệng nghẹn đến cực kỳ khổ sở, dáng vẻ muốn cười nhưng ngượng ngùng cười.

Dù sao tình hình giờ phút này thật sự không thích hợp bật cười.

“Ta có thể… thích không?” Wright thăm dò hỏi.

“Cái gì, ngươi quả nhiên ôm ý niệm gây rối.” Vương Đằng biến sắc, ánh mắt trở nên cực kỳ nguy hiểm, Phiên Lôi ấn xuất hiện trong tay hắn, như hổ rình mồi.

“???” Wright.

Hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi đều hơi ngạc nhiên, còn chưa phục hồi tinh thần lại từ trong cách làm của hắn.

Chỉ cảm thấy hắn có vẻ hơi… vô sỉ.

Tên võ giả Nhân tộc từ bên ngoài đến kia hoàn toàn bị hắn chơi đùa đến không còn cách nào khác.

Nhưng vô sỉ này lại khiến cho các nàng không chán ghét được.

Đám người Elizabeth đã sớm không thấy gì lạ, vị chủ nhân này của chúng nó rốt cuộc là người như thế nào, không có ai càng rõ ràng hơn chúng nó, lúc này chúng nó đều lơ lửng giữa không trung, dáng vẻ nhìn xem trò náo nhiệt.

Còn thiếu mang theo bàn ghế hoa quả, ngồi đó hóng hớt.

Ba cự thú với thân xác khổng lồ bao vây ba người vào giữa, uy thế như có như không tản mát ra, lực áp bách lớn không phải bình thường.

Hai võ giả cấp Vực Chủ khác nhìn ba con cự thú dữ tợn chuẩn bị hóng hớt ở trên đỉnh đầu, nuốt ngụm nước bọt, nhưng vẫn cố giả bộ trấn định.

Hơn nữa bọn họ đều đã nhận ra, tộc Xà Nhân này vốn không định bỏ qua cho bọn họ, lúc này hoàn toàn đang trêu đùa bọn họ mà thôi.

“Muốn chém muốn giết muốn róc thịt ngươi cứ tự nhiên mà làm, ngươi đừng mong trêu đùa chúng ta.” Tên võ giả tộc Trư Nhân kia đột nhiên hừ lạnh nói.

“Hả, cái đầu heo này của ngươi thật kiên cường.” Vương Đằng kinh ngạc nhìn đối phương, đột nhiên xoay người đi tới gần hắn, Phiên Lôi ấn trong tay đã lóe lên ánh chớp lóng lánh: “Nào nào, để cho ta nhìn xem cái đầu của ngươi có cứng rắn như cái miệng của ngươi không.”

“…” Trên trán võ giả tộc Trư Nhân lập tức đổ mồ hôi lạnh.

Một võ giả khác của tiểu đội Cương Dực vốn định mở miệng, nhìn thấy một màn này lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, còn xê dịch sang bên vài bước chân.

“Ngươi…” Võ giả tộc Trư Nhân định nói gì nữa, đáng tiếc Vương Đằng không cho hắn bất cứ cơ hội nào, Phiên Lôi ấn trong tay đột nhiên ném ra.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Bùm bùm!

Tên võ giả tộc Trư Nhân kia chẳng qua miệng cọp gan thỏ, vốn không thể ngăn cản công kích của Vương Đằng, mới vừa vận chuyển nguyên lực lại đã lập tức bị Phiên Lôi ấn đập nát, rồi sau đó Phiên Lôi ấn thật sự nện lên trên đầu đối phương.

“A…” Võ giả tộc Trư Nhân lập tức kêu thảm lên thê lương, một đầu heo lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được phồng lên, khiến cho người ta không thể nào nhìn thẳng.

Wright và một tên võ giả khác ở bên cạnh nhìn xem dựng cả tóc gáy, da đầu thiếu chút nữa nổ tung.

Lúc quan sát ở khoảng cách gần, bọn họ mới phát hiện phương thức nện này rốt cuộc kinh khủng và thảm thiết đến cỡ nào.

Dưới bắn phá của lôi đình, toàn thân tên võ giả tộc Trư Nhân kia đều không bị khống chế run rẩy lên, hai mắt trắng dã, đầu càng trở nên cháy đen và sưng to lên.

Tra tấn như vậy không chỉ ở trên thể xác, càng ở trên tâm lý.

Thật sự không thuộc về người mà!

Chỉ chốc lát, võ giả tộc Trư Nhân đã run rẩy ngã xuống, vốn chính là một cái đầu heo, giờ phút này sưng phồng lên to thành hai cái.

Hai người Thương Ngọc và Tiểu Thanh Nhi đã không thể nào nhìn thẳng được, các nàng cảm thấy phương thức này quá mức tàn ác, tuy rằng thật xả giận.

“Đến lượt các ngươi!” Vương Đằng quay đầu nhìn sang hai người khác, nhếch miệng lên cười.

Hai người Wright lập tức giật nảy mình rùng cả người, đồng loạt lùi về sau ba bước, trăm miệng một lời nói: “Ngươi đừng đến đây!”

“Đừng khẩn trương, một chút là xong, ai tới trước?” Vương Đằng hỏi.

“…”

Hai người trầm mặc, lập tức chỉ tay về phía đối phương.

“Hắn!”

Giọng điệu giống nhau, lời nói giống nhau đồng thời truyền ra từ trong miệng bọn họ.

Thương Ngọc: “…”

Tiểu Thanh Nhi: “…”

Nhìn xem ngươi đã dọa người ta thành dạng gì rồi!

Đám người Elizabeth đều không nói được gì.

Đây là tiết tấu định trở mặt thành thù.

“Thôi bỏ đi, các ngươi đừng cãi cọ làm gì, dù sao đều đến lượt.” Vương Đằng dở khóc dở cười lắc đầu, Phiên Lôi ấn trong tay đánh về phía thanh niên tên Wright, ai bảo hắn nhìn tên này không thuận mắt.

“A…”

Tiếng kêu thảm thiết thê lương lại vang lên lần nữa.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Bùm bùm!

Rất nhanh, Wright đã ngã xuống, biến thành một thanh niên đầu heo khác, toàn thân run rẩy lên.

Một võ giả cuối cùng đành phải nuốt ngụm nước bọt, toàn thân đều run rẩy không ngừng.

Người này đáng sợ!

Hắn vốn chính là một ma quỷ, nhất định là vậy!

Vương Đằng không vì vậy mà chùn tay, ra tay như điện, ánh sét màu tím xẹt qua giữa không trung, tạo ra một đường cong duyên dáng rơi lên trên đầu đối phương.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Bùm bùm!

Một loạt thao tác mạnh như hổ, nhìn cẩn thận là đầu heo!

Tên võ giả cuối cùng cũng ngã xuống, ba đầu heo ngay ngắn chỉnh tề nằm trên mặt đất, toàn thân run rẩy, động tác đều nhịp, giống như bị động kinh.

Vương Đằng hài lòng nhìn kiệt tác của mình… không phải, nhìn bong bóng thuộc tính xung quanh, âm thầm gật đầu.

Hết chương 2505.
Bình Luận (0)
Comment