Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2524 - Chương 2524. Ngươi Đây Rốt Cuộc Là Thể Chất Gì Vậy?

Chương 2524. Ngươi đây rốt cuộc là thể chất gì vậy?
Chương 2524. Ngươi đây rốt cuộc là thể chất gì vậy?

Có khi người ta chỉ vì nhìn thấy nữ vương tộc Xà Nhân có dáng vẻ xinh đẹp, cho nên định làm anh hùng cứu mỹ nhân thôi?

“Ta vừa vặn đi ngang qua.” Vương Đằng cười hề hề nói.

“Vậy thật đúng là… vừa khéo!” Langdon cười cứng ngắc nói.

“Duyên phận của chúng ta thật sâu nhỉ.” Vương Đằng ý vị sâu xa nói.

“…” Langdon.

Có duyên phận cái sợi lông ý, sợ rằng đây là nghiệt duyên mới đúng.

(* ^▽ ^* )

Tiểu Thanh Nhi hơi buồn cười, bầu không khí rõ ràng nghiêm túc như vậy, lại lập tức bị tên kia biến thành dở khóc dở cười.

“Lại nói Langdon huynh ở trong này làm gì vậy?” Vương Đằng ra vẻ tò mò hỏi.

“Ha ha, không làm gì cả, ta cũng chỉ đi ngang qua mà thôi.” Langdon trợn tròn mắt nói dối.

“Không phải Langdon huynh đến tìm Thương Lan châu sao?” Vương Đằng trực tiếp chọc thủng lời nói dối của hắn, cười hề hề hỏi.

“…” Langdon.

Con mẹ nó biết còn hỏi!

Thằng khốn nạn này thật sự vô cùng tồi tệ.

Lúc này hắn đã biết Vương Đằng chắc chắn đã sớm xuất hiện ở trong đại điện này, chỉ sợ nghe hết đoạn đối thoại giữa hắn và nữ vương tộc Xà Nhân mới vừa rồi.

Cố tình còn giả bộ như mới vừa đi ngang qua đây, thật sự đáng giận đến cực điểm.

Điều càng khiến cho hắn phát điên là hắn lại thiếu chút nữa đã tin.

“Nếu Vương huynh đã biết, vì sao còn cố hỏi?” Langdon hít một hơi thật sâu, thu hồi nụ cười trên mặt, nhàn nhạt hỏi.

“Chỉ vì muốn xác định một chút mà thôi.” Vương Đằng cười nói.

“…” Langdon phát hiện mỗi một câu mình và thằng cha này nói, cơn tức đều sẽ không khỏi trào dâng lên trong lòng, hắn lại hít một hơi thật dài, nhíu mày hỏi: “Ngươi muốn như thế nào?”

“Langdon huynh có thể nói cho ta biết Thương Lang châu có tác dụng gì không?” Vương Đằng hỏi.

“Không thể trả lời.” Langdon lạnh lùng nói.

“Như vậy không tốt, lấy mối quan hệ của chúng ta, ngươi lại không chịu nói cho ta, thật sự khiến người ta đau lòng.” Vương Đằng giả bộ đau lòng nói.

Khóe miệng Langdon co giật.

Bọn họ có mối quan hệ gì chứ?

Mối thù sống chết còn không sai biệt lắm.

Gia tộc Pylax đã sớm không chết không ngừng với thằng cha này, hắn là người của gia tộc Pylax, Vương Đằng hiển nhiên không thể bỏ qua cho hắn.

Nhưng bây giờ hai người vẫn còn chưa hoàn toàn trở mặt mà thôi.

Không!

Phải nói là tên này rất biết giả vờ giả vịt, luôn có dáng vẻ vô hại với tất cả, nhưng trên thực tế không ai biết ngay sau đó hắn có xuống tay độc ác hay không.

Kể cả lúc hắn đối mặt với Vương Đằng đều cảm nhận thấy áp lực rất lớn.

Đó là một áp lực của kỳ phùng địch thủ.

Dáng vẻ vô hại của hắn giống như đồ đệ gặp sư phụ khi ở trước mặt Vương Đằng.

Không thể không thừa nhận, hắn giả bộ không bằng được Vương Đằng.

“Nếu không ta và ngươi hợp lực, lấy Thương Lan châu trước, chuyện khác bàn lại không muộn?” Ánh mắt Langdon láo liêng, lập tức thay đổi đề tài nói.

Tiểu Thanh Nhi ở bên dưới không khỏi có sắc mặt căng thẳng.

Chẳng lẽ hắn cũng đến để tìm Thương Lan châu sao?

Những tộc Xà Nhân khác còn không biết Vương Đằng là ai, cho rằng là một Nhân tộc từ bên ngoài đến có ý đồ khác nữa, tất cả đều như hổ rình mồi theo dõi hắn.

Tuy rằng mới vừa rồi hắn đã cứu nữ vương tộc Xà Nhân, nhưng nếu bọn họ chính là chó tranh mồi thì sao? Ai biết được người này là kẻ địch hay là bạn bè?

Đối với Nhân tộc từ bên ngoài đến, bọn họ đề phòng thật mãnh liệt.

Nhưng nữ vương tộc Xà Nhân lại vô cùng bình tĩnh, cho các tộc Xà Nhân khác một ánh mắt, để cho bọn họ yên lặng xem xét.

“Chủ ý này… không ổn!” Vương Đằng lắc đầu nói.

Langdon không thay đổi sắc mặt, hắn biết Vương Đằng sẽ không dễ dàng đồng ý.

“Ta không hề biết tác dụng của Thương Lan châu, ta lấy nó làm cái gì.” Vương Đằng nói.

“Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, Thương Lan châu có tác dụng lớn.” Langdon nói.

“Ai biết có phải ngươi đang lừa gạt ta, coi ta làm tay súng hay không.” Vương Đằng không hề để ý nói.

“Vậy xin ngươi tránh ra đi, ta muốn mang nữ vương tộc Xà Nhân này đi, không phải Vương huynh sẽ có hứng thú với nàng đấy chứ? Nghe nói có vài người ưa nhịp điệu này, hay là Vương huynh cũng vậy?” Langdon liếc nhìn Vương Đằng thật sâu, đột nhiên cười nói.

“Hả, lại bị ngươi đoán được, ngươi nhìn xem nàng thật dễ nhìn, ta chắc chắn thích.” Vương Đằng kinh ngạc nói.

Nữ vương tộc Xà Nhân: “…”

Tiểu Thanh Nhi: “…”

Tộc Xà Nhân khác: “…”

Tên này thật sự dám nói!

Câu trả lời của Vương Đằng hơi ngoài dự đoán của Langdon, hắn không ngờ da mặt tên này lại dày đến như vậy, dám thừa nhận ở ngay trước mặt nữ vương tộc Xà Nhân.

“Một khi đã như vậy, ta đây sẽ không quấy rầy các ngươi.” Sắc mặt Langdon thay đổi vài lượt, chuẩn bị rút lui.

“Đến đều đã đến, việc gì phải đi vội vã như vậy.” Vương Đằng khẽ cười một tiếng, bước chân ra, hung bạo xông về phía Langdon.

“Ngươi!”

Langdon thay đổi sắc mặt, không ngờ Vương Đằng nói ra tay là ra tay, tên này thật sự không thể ấn theo lẽ thường để suy đoán, vốn chính là tên khốn hỉ nộ vô thường.

Một giây trước còn cười hì hì với ngươi, một giây sau đã ra tay với ngươi.

Sắc mặt hắn lạnh lùng, trường thương trong tay ngưng tụ ra ngọn lửa màu xám trắng, hung hăng đâm ra.

Nếu Vương Đằng đã ra tay, vậy không có gì để nói nữa, chỉ có thể chiến một trận.

Khoảng thời gian này hắn đã tăng lên không ít thực lực ở trong học viện tinh không, hắn tin tưởng cho dù mình không bằng tên biến thái trước mắt này thì cũng sẽ không thể kém nhiều quá.

Hắn không tin Vương Đằng có thể giữ chân hắn được.

Là thiên tài, hắn có tự tin của mình.

Một thanh trường thương màu băng lam xuất hiện trong tay Vương Đằng, hàn ý thổi quét ra, hóa thành từng ánh thương băng hàn đến cực điểm.

“Đây là??”

Đồng tử của Langdon co rụt lại.

Hắn biết rõ Vương Đằng có được nhiều loại nguyên lực, ví dụ như nguyên lực Ngũ hành, nguyên lực hệ Lôi vân vân đều vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng không ngờ nguyên lực hệ Băng của hắn lại cũng mạnh mẽ đến như thế.

Hàn ý ẩn chứa trong một thương này khiến cho hắn là võ giả có thiên phú hệ Hỏa mạnh mẽ đều cảm thấy khó giải quyết.

Hết chương 2524.
Bình Luận (0)
Comment