Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2538 - Chương 2538. Ngươi… Làm Điều Đó Thế Nào Được? (2)

Chương 2538. Ngươi… làm điều đó thế nào được? (2)
Chương 2538. Ngươi… làm điều đó thế nào được? (2)

Đám người Marlon phản ứng lại, vui mừng không xiết.

“Cứu người!”

Một tiếng hét lớn truyền ra từ miệng Marlon.

Vừa rồi không có cách gì, chỉ có thể chú trọng giữ lại võ giả có thực lực, bây giờ trận pháp đã khép lại, những tinh thú trong nội thành không đủ gây sợ hãi.

“Giết!” Những võ giả tộc Xà Nhân khác từng người hét lớn, ngay lập tức lao đến giết những tinh thú bên trong nội thành.

Bên trong đại điện.

Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn Vương Đằng, hỏi: “Ngươi… làm điều đó như thế nào được?”

Tiểu Thanh Nhi cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn Vương Đằng sau lưng mình, đôi mắt to lấp lánh ánh sáng kỳ lạ, chỉ có nàng biết, hắn có lực huyết mạch giống như nàng.

“Đây là… bí mật!” Vương Đằng nói xong với nữ vương tộc Xà Nhân, lại cười thần bí với Tiểu Thanh Nhi.

Trong lòng Tiểu Thanh Nhi khẽ động, nàng cảm thấy thật khó xử.

Một bên là sư phụ của mình, một bên là người đàn ông đã cứu mình nhiều lần này.

Nàng hoàn toàn không biết nên giúp bên nào.

“…” Nữ vương tộc Xà Nhân nhìn dáng vẻ của hai người, lập tức cảm thấy nghẹn lòng.

Đồ đệ này e là uổng công nuôi rồi!

“Ra ngoài xem thử đi!”

Vương Đằng ngẩng đầu nhìn, bay ra ngoài.

Tiểu Thanh Nhi và nữ vương tộc Xà Nhân lập tức đuổi kịp, ba người lao ra khỏi mái vòm của đại điện, lơ lửng giữa không trung, nhìn tình hình xung quanh.

“Cuối cùng cũng tạm thời an toàn rồi!”

Nữ vương tộc Xà Nhân lập tức thở phào nhẹ nhõm trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng cực kỳ phức tạp, môi khẽ giật, nói:

“Cảm ơn nhiều!”

“Không cần như thế, ta cũng làm vì bản thân mình.” Vương Đằng từ tốn nói.

“Tinh thú trong nội thành còn chưa xử lý xong, đợi ta giải quyết bọn chúng, lại dẫn tộc nhân đến cảm ơn ngươi.” Nữ vương tộc Xà Nhân lắc đầu, trịnh trọng nói.

Vương Đằng nhìn xung quanh, nhíu mày, mở miệng nói: “Ta lại giúp các ngươi một tay.”

Lời nói rơi xuống, vài bóng dáng khổng lồ xuất hiện trong không trung, bất ngờ chính là đám Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt.

“Đánh giết tinh thú!”

Vương Đằng hạ lệnh.

“Vãi, đây là xảy ra chuyện gì?” Thiết Giáp Viêm Hạt nhìn lên không trung, giật mình kêu lên.

Tiểu Bạch và Elizabeth cũng giật nảy mình, không nghĩ đến vừa ra ngoài đã nhìn thấy cảnh tượng đáng sợ như vậy, da đầu không nhịn được hơi tê dại.

Nhưng bọn nó rất nhanh đã phát hiện ra, vùng trên trên đỉnh đầu được màn ánh sáng trận pháp bao phủ, thuỷ triều độc đen nghịt bên ngoài hoàn toàn không vào được, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Đi mau, có lời gì lại nói sau.” Vương Đằng đá một cước vào người Thiết Giáp Viêm Hạt, ghét bỏ nói.

“Được rồi!” Thiết Giáp Viêm Hạt không để bụng, cười he he, phóng về những tinh thú phía dưới.

Tiểu Bạch và Elizabeth cũng đồng thời xuất thủ, bắt đầu tiến hành áp đảo đánh giết tinh thú phạm vị lớn.

Những võ giả tộc Xà Nhân kia nhìn thấy ba tinh thú mạnh mẽ xuất hiện, ban đầu còn bị dọa cho nhảy dựng, nhưng rất nhanh đã phát hiện ra ba tinh thú này dường như không phải là kẻ địch.

“Nhìn gì mà nhìn, còn không mau đến giúp đỡ.” Thiết Giáp Viêm Hạt nhìn thấy mấy tên võ giả tộc Xà Nhân đứng một bên ngây người, lập tức tức giận hét lên.

“Ơ…à à, được!” Mấy vỡ giả tộc Xà Nhân ngốc nghệc gật đầu, tham gia vào giết chóc.

“Dùng sức chút đi, chưa ăn cơm hả, giết giết giết…” Thiết Giáp Viêm Hạt vừa săn giết, vừa hét lớn, dáng vẻ nghiêm nghị giống như một cao thủ khí thế.

Võ giả tộc Xà Nhân xung quanh đều bị kêu đến sôi trào nhiệt huyết, càng tăng thêm sức lực xông vào chém giết.

Vương Đằng dở khóc dở cười, tên ngốc này thật sự có thể làm được việc.

Sắc mặt nữ vương tộc Xà Nhân có hơi kỳ quái, cũng không biết trong lòng đang nghĩ gì.

“Đại ca ca, còn bọ cạp này đầu có vấn đề phải không?” Tiểu Thanh Nhi lấy dũng khí, hỏi Vương Đằng.

Vương Đằng xém chút bật cười.

“Nè nè nè, tiểu nha đầu kia, ta nghe thấy rồi đó, nói xấu sau lưng người khác, là mũi sẽ mọc dài ra đấy.” Thiết Giáp Viêm Hạt lớn giọng nói.

Tiểu Thanh Nhi lập tức che miệng lại, đôi mắt lộ ra vẻ chột dạ.

“Ha ha ha…” Rốt cuộc Vương Đằng không nhịn được cười lớn, nói: “Đừng để ý đến nó, đầu nó thiếu dây thần kinh đấy!”

“…” Thiết Giáp Viêm Hạt.

Đối với lời nói của Vương Đằng, nó không dám phản bác nửa câu, chỉ có thể làm rùa đen rút đầu.

Có Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt ba người gia nhập, tinh thú trong nội thành rất nhanh đều bị giết hết, hiệu suất khiến cho đám võ giả tộc Xà Nhân vô cùng ngạc nhiên.

“Chủ nhân, toàn bộ đã làm xong!” Thiết Giáp Viêm Hạt bay đến, tranh công nói.

“Tạm được.” Vương Đằng gật đầu: “Nhưng Tiểu Bạch giết nhiều hơn ngươi, nếu thực lực của ngươi cũng lợi hại như bản lĩnh mồm miệng của ngươi thì tốt rồi.”

“He he!” Tiểu Bạch đắc ý liếc nhìn Thiết Giáp Viêm Hạt.

“Đó là do Tiểu Bạch gian lận, nó có thể phân thân.” Thiết Giáp Viêm Hạt kêu oan.

“Elizabeth cũng giết được nhiều hơn ngươi.” Vương Đằng nói.

“Thế nhưng nàng là cấp Hoàng tuyệt đỉnh mà, ta chỉ là cấp Hoàng trung vị mà thôi, kém rất nhiều.” Thiết Giáp Viêm Hạt sắp khóc rồi.

Đừng có bắt nạt bọ cạp như vậy chứ!

“Quả nhiên ngươi vô dụng nhất!” Vương Đằng như có điều suy nghĩ nói.

“…” Thiết Giáp Viêm Hạt.

Tiểu Thanh Nhi nhìn thấy nó to con như vậy, lại lộ ra dáng vẻ tủi thân kia, lập tức không nhịn được hì hì cười.

“Tiểu nha đầu, đến cả ngươi cũng cười ta.” Thiết Giáp Viêm Hạt lập tức trừng mắt nhìn nàng, hung ác nói.

Tiểu Thanh Nhi bị dọa giật mình, lập tức trốn sau lưng Vương Đằng.

Vương Đằng để tự các nàng chơi đùa ồn ào, cũng không đến ngăn cản.

Lúc này ánh mắt hắn quét qua toàn bộ thành phố, nhìn thấy không ít bong bóng thuộc tính, niệm lực tinh thần lập tức tuôn ra cuồn cuộn, nhặt lấy.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x500’

‘Thuộc tính trắng x1200’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x300’

‘Thuộc tính trắng x1000’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x600’

Từng bong bóng thuộc tính lần lượt tan vào trong cơ thể Vương Đằng, không có gì bất ngờ, cơ bản đều là nguyên lực tinh thần hệ Độc và thuộc tính trắng.

Tinh thú hệ Độc mới tiến vào nội thành đã bị chém giết, tự nhiên sẽ bật ra lượng lớn nguyên lực tinh thần hệ Độc.

Hết chương 2538.
Bình Luận (0)
Comment