Hơn nữa không chỉ có thực lực của linh sủng, thực lực của bản thân Vương Đằng, càng khiến cho bọn họ ngạc nhiên, từng luồng kim quang trong sương mù lấp lóe, lấy đi tính mạng của từng tinh thú, thậm chí ở xung quanh hắn hình thành một vùng đất trống.
Loại tốc độ thu gặt sinh mệnh này, quả thực làm cho da đầu người ta tê rần.
Bọn họ không thể tưởng tượng, nếu đổi thành bọn họ, có thể chống đỡ được công kích như vậy hay không?
Ánh mắt Marlon gắt gao nhìn chằm chằm thế công của Vương Đằng, sắc mặt dần dần nghiêm trọng, nội tâm rất chấn động.
Nhân tộc thiên ngoại này thật sự quá mạnh mẽ!
Một võ giả cấp Vực Chủ như hắn, lại không tìm được bất kì khả năng chiến thắng ở trên người đối phương, thực sự khiến cho người ta buồn bực nhụt chí.
Ngoài trận pháp, trong mắt Vương Đằng lóe ra ánh sáng kỳ dị, vận dụng Phượng Vũ Kim Tước Linh trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã dùng thuận tay cực kỳ.
“Không đủ!”
Ánh mắt hắn lộ ra tinh quang, cảm giác bản thân còn có thể khống chế càng nhiều Phượng Vũ Kim Tước Linh hơn.
Mới vừa rồi sở dĩ vận dụng 666 mảnh Phượng Vũ Kim Tước Linh, là bởi vì hiện tại tinh thần lực của hắn tương đương với cấp Vũ Trụ nhị giai, nhưng hiện tại xem ra, hắn còn có thể khống chế nhiều hơn.
Vù vù vù.......
Từng luồng ánh sáng màu vàng lại bay ra từ trên người hắn, nhập vào trong quỹ tích màu vàng quanh thân, khiến cho quỹ tích màu vàng kia càng thêm phức tạp huyền ảo, cũng càng thêm....... Nguy hiểm!
Trong phạm vi mười mét xung quanh Vương Đằng, đã hoàn toàn hình thành một vùng cấm, không một tinh thú nào có thể tới gần.
“Thực chiến quả nhiên là biện pháp thăng cấp tốt nhất!”
Theo vận dụng, Vương Đằng cảm ngộ đối với ‘bí pháp Phượng Vũ Kim Tước’ ngày càng khắc sâu, từ trên giá trị thuộc tính, còn tăng lên không ít.
Thiên phú hệ Kim của hắn tốt xấu cũng thăng cấp, ngộ tính lại đạt tới cấp Giới Chủ, lĩnh ngộ ‘Bí pháp Phượng Vũ Kim Tước’ giai đoạn cấp Vũ Trụ này cũng khỏi phải nói.
Lúc này hắn đã vận dụng 1333 mảnh Phượng Vũ Kim Tước Linh, nhưng cảm giác vẫn còn dư không ít lực.
1333 mảnh Phượng Vũ Kim Tước Linh đã tương đương với cực hạn tinh thần lực cấp Vũ Trụ tứ giai, từ bề ngoài tinh thần lực của hắn, hình như chính là cấp Vũ Trụ nhị giai, bởi vì viễn cổ hạn mức cao nhất quá cao, nhị giai của hắn tương đương với tứ giai.
Cũng không ngờ, sau khi vận dụng số lượng cực hạn tinh thần lực cấp Vũ Trụ tứ giai, hắn lại còn dư lực.
Ánh sáng trong mắt Vương Đằng lần thứ hai chợt lóe, lại là 333 mảnh Phượng Vũ Kim Tước Linh lao ra.
Quỹ tích bốn phía ngày càng phức tạp khó tìm, uy lực tăng nhiều.
Gào!
Một vài tinh thú mạnh mẽ trong sương mù tựa hồ cũng bị chọc giận, một tinh thú loại Độc cấp Hoàng trung vị đỉnh phong lao thẳng tới Vương Đằng.
“Làm càn!” Thiết Giáp Viêm Hạt kêu to, muốn xông qua biểu hiện một chút.
“Né qua!” Vương Đằng tức giận khẽ quát một tiếng.
Phượng Vũ Kim Tước Linh bốn phía ngưng tụ một chỗ, hóa thành một thần dị Kim tước, trong phút chốc hóa thành một luồng kim quang, dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp lao thẳng đến.
Cheng cheng!
Tiếng khóc réo rắt quanh quẩn trên bầu trời, âm thanh liên tục lọt vào tai, khiến tinh thần người ta chấn động.
Tinh thú cấp Hoàng trung vị đó ngưng trệ nháy mắt trong không trung, ánh mắt lộ ra vẻ mê mang, ngay sau đó, thần dị Kim tước kia đã xuyên qua trong thân thể nó.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, cả tinh thú nổ tung, vô số thịt nát và máu bắn tung tóe bốn phía.
Thiết Giáp Viêm Hạt nhìn thấy một màn như vậy, giật mình rùng mình một cái.
Chủ nhân thật hung tàn!
May mắn nó không qua!
Chuồn thôi! Chuồn thôi!
Thiết Giáp Viêm Hạt xám xịt cách xa Vương Đằng, nó cảm thấy Vương Đằng căn bản không cần nó đến bảo vệ, một tinh thú cấp Hoàng trung vị đỉnh phong nói xử lý thì xử lý, thực lực này thật sự rất biến thái.
Trong trận pháp sắc mặt Marlon cứng ngắc, ngơ ngác nhìn Vương Đằng bên ngoài, sau đó yên lặng xoay người đi.
Nơi này hoàn toàn không cần hắn!
Lo lắng cho người ta, còn không bằng lo lắng cho mình.
Khó trách nữ vương đại nhân coi trọng Nhân tộc thiên ngoại này như thế, thậm chí phá vỡ lệ thường, coi như khách quý, quan niệm vốn có của bọn họ, không phải ân tình đơn giản có thể thay đổi.
“Bí pháp Phượng Vũ Kim Tước này thật sự mạnh mẽ, sau khi ta vận dụng 1666 mảnh Phượng Vũ Kim Tước Linh, lại trực tiếp giết một tinh thú cấp Hoàng trung vị đỉnh phong nháy mắt.” Trong lòng Vương Đằng cũng cảm giác cực kỳ kinh dị.
Đương nhiên, nếu gặp phải tinh thần niệm sư đồng cấp khác, đương nhiên sẽ không thoải mái như thế.
Chỉ có thể nói tới một mức độ nào đó, ‘Bí pháp Phượng Vũ Kim Tước’ này cực kỳ mạnh mẽ, nếu công pháp tinh thần của đối phương không bằng hắn, nhất định thất bại.
Nhưng mà Vương Đằng phát hiện đến lúc này, số lượng Phượng Vũ Kim Tước Linh mà hắn có khả năng vận dụng cũng tới cực hạn, không thể nhiều thêm nữa.
Hắn cũng không rối rắm, vận dụng 1666 mảnh Phượng Vũ Kim Tước Linh tiếp tục săn giết.
Hơn nữa hắn không hạn chế vị trí ở đây, mà xông vào chỗ sâu trong sương mù, hắn muốn xem thử rốt cuộc sương mù của Thuỷ triều độc này dày bao nhiêu?
Phượng Vũ Kim Tước Linh ở phía trước mở đường, Vương Đằng bảo vệ nó ở bên trong, cực kỳ an toàn.
“Ồ?”
Trong lúc phi hành, Vương Đằng hơi sửng sốt, tựa hồ phát hiện cái gì, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Trong sương mù này, lại có trợ giúp cảm ngộ lực lĩnh vực.”
Hắn dừng lại, đứng tại chỗ, nhắm hai mắt lại cảm ứng một phen.
Từng luồng ánh sáng màu vàng vờn quanh hắn, tinh thú hệ Độc bốn phía không ngừng tấn công qua, nhưng toàn bộ bị đánh chết, không thể tới gần bên cạnh Vương Đằng.
Hắn cứ như vậy nhắm mắt lại cảm ngộ trong chốc lát, sau đó chậm rãi mở ra.
“Ở trong này hình như hình thành một khu vực đặc biệt, có quan hệ với lĩnh vực hệ Độc.”
Vương Đằng cảm giác được cái loại lực lĩnh vực như có như không đó, trong mắt lóe ra tinh quang.
Hắn cực kỳ bất ngờ, hoàn toàn không ngờ trong sương mù này lại có thể có sức mạnh lĩnh vực kỳ dị như vậy.
Yêu Liên độc thể, mở!