Lúc này bọn họ lại không thể sinh ra nổi một chút ý niệm chiến đấu nào, chỉ muốn rời khỏi đây sớm một chút.
“Chết đi!”
Vương Đằng quát lớn, xuất hiện ở sau lưng bọn họ, hai tay đồng thời ra quyền, trực tiếp nện lên trên lưng họ.
Phụt!
Hai người phun ra một ngụm lớn máu tươi, không thể tin nổi cúi đầu nhìn lại, ngực của bọn họ lại đồng thời xuất hiện một cái lỗ hổng lớn.
Ánh mắt của bọn họ lập tức ảm đạm đi!
“A!” Liễu Mãng gần như muốn phát điên.
Bốn đồng đội, nhưng trong vài hơi thở ngắn ngủi, tất cả đều đã chết dưới quyền của Vương Đằng.
Người này thật sự là ma quỷ!
Hắn biết rõ trốn cũng vô dụng, chỉ có thể liều lĩnh đánh cuộc.
“Giết!”
Miệng Liễu Mãng quát lớn, mãng văn trên hai tay giống như sống lại, đột ngột hóa thành hai con cự mãng màu đen ở trong không trung, răng nanh hoàn toàn lộ ra, từng trận khí kịch độc phiêu tán, điên cuồng đánh về phía Vương Đằng.
Người này rõ ràng là một võ giả hệ Độc!
“Chỉ có chút độc như vậy mà còn không biết xấu hổ lấy ra.” Vương Đằng lắc đầu, một đóa sen màu đen hiện ra ở chỗ mi tâm, sau đó hắn không hề sợ hãi, dậm chân bật tới trước, hai tay chìa ra, ngọn lửa ngưng tụ thành hai bàn tay to, lại túm lấy đầu của hai con cự mãng này.
Sau đó hung hăng siết chặt!
Phụt!
Hai con cự mãng màu đen lập tức nổ tung, hóa thành sương mù màu đen đầy trời.
Liễu Mãng trừng lớn mắt, Mãng Vương Huyền Độc công hắn vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo lại đã bị phá thoải mái như vậy khi ở trước mặt đối phương?
Giờ này phút này, hắn gần như không thể tin nổi vào ánh mắt của mình.
“Đi bình yên không tiễn!” Vương Đằng lắc mình một cái, xuất hiện ở trước mặt Liễu Mãng, một ngón tay điểm lên trên trán đối phương.
“Không!” Đồng tử của Liễu Mãng co rút lại, sắc mặt kinh hãi đến cực hạn, gầm to thành tiếng.
Phụt!
Một tia sáng màu đen lóe lên từ trên ngón tay của Vương Đằng, giống như ngưng tụ thành một đóa hoa sen màu xanh chỉ có kích cỡ chừng ngón tay, lập tức nhằm vào mi tâm của Liễu Mãng.
Thân hình Liễu Mãng lập tức cứng đờ, sắc mặt của hắn xuất hiện vặn vẹo, ngay sau đó ánh mắt ảm đạm xuống.
“Có thể chết dưới Cực Ngục Yêu Liên của ta, coi như là tôn trọng lớn nhất đối với ngươi một võ giả hệ Độc.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Rầm!
Tiếng nói vừa dứt, thân hình của Liễu Mãng nổ mạnh ra, hóa thành từng sợi khói đen, biến mất ngay tại chỗ.
Yên lặng!
Trong trời đất hoàn toàn yên tĩnh!
Tất cả mọi người ngây ngốc nhìn một màn này, miệng hơi hé ra, nhưng lại không phát ra một chút âm thanh nào.
Năm tên cường giả cấp Vực Chủ, tất cả đều đã chết!
Không có một tên nào may mắn còn tồn tại.
Đây là chiến tích kinh khủng đến cỡ nào?
Trên bầu trời.
Chiến đấu đã kết thúc, mấy người tiểu đội Liễu Mãng đã bị tiêu diệt toàn bộ, không một ai may mắn còn sống!
Thật ra Vương Đằng có thể không giết những người này.
Nhưng hắn vẫn giết!
Chủ yếu là những người này không phải hạng dễ chọc, nếu hắn yếu kém một chút, bọn họ có thể trực tiếp giải quyết hắn.
Nếu đối phương đã ôm ý định nhất quyết phải giết, vậy hắn tự nhiên sẽ không thể nương tay.
Có đôi khi, võ giả chính là đơn giản như vậy.
Không phải nói nằm trong cùng một phe cánh thì không tồn tại giết hại lẫn nhau, nếu thật sự nghĩ như vậy thì chính là quá ngây thơ.
Học viên của học viện tinh không đang nhìn xem cuộc chiến ở xung quanh, giờ phút này cuối cùng đã phục hồi tinh thần lại, cả đám ồ lên.
“Tiểu đội Liễu Mãng lại đều đã chết!”
“Thật đáng sợ!”
“Vương Đằng kia cũng quá kinh khủng đi, hắn thật sự là học viên mới sao?”
“Không phải là giả đấy chứ?”
“Lấy cấp Vũ Trụ tự giết năm cường giả cấp Vực Chủ, sợ rằng tên này đã vô địch trong cùng cấp bậc!”
“Đúng vậy, chiến tích như này, vốn không ai có thể làm được.”
“Chẳng lẽ đây là thiên kiêu Tinh bảng? Nghe nói những thiên kiêu từng đi lên Tinh bảng, dù ít hoặc nhiều đều có được chiến tích như vậy, vô địch trong cùng cấp bậc, thậm chí còn có thể vượt cấp đánh chết đối thủ.”
“Thật sự kinh khủng, chỉ sợ Vương Đằng này sẽ nhấc lên một cơn sóng lớn trong học viện tinh không.”
…
Rất nhiều người than thở, thật sự khó có thể tin.
Ở nơi xa, nữ vương thành Nhuế Xà cũng hơi ngẩn ra, tuy rằng trước kia thằng cha này có thể chiến thắng cường giả cấp Vực Chủ, nhưng tuyệt đối không mạnh mẽ giống như lúc này đây.
Mấy quyền đánh bại!
Đây là gian lận hả!
Tận mắt nhìn thấy Vương Đằng chiến đấu, nàng có một cảm giác, đó là… thoải mái!
Đúng, chính là thoải mái!
Giống như Vương Đằng đánh chết vài cường giả cấp Vực Chủ thoải mái vô cùng, không hề có khó khăn gì quá lớn, thật sự hoàn toàn khác trước.
Ánh mắt Tiểu Thanh Nhi lộ ra vẻ sùng bái, thật mạnh, anh Vương Đằng còn mạnh hơn cả sư phụ!
Đám người Marlon không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, hình như Vương Đằng các hạ này lại trở nên mạnh mẽ hơn rồi, may mà không phải là kẻ địch, bằng không sợ rằng tộc Xà Nhân bọn họ sẽ xong rồi.
Cơ mặt Đan Nhung run rẩy, điên cuồng hò hét trong lòng.
Đây là yêu nghiệt chạy từ đâu ra vậy?
Hắn là bạn của nữ vương thành Nhuế Xà?
Nữ vương thành Nhuế Xà này trâu bò như vậy sao, lại có thể kết bạn với một Nhân tộc đến từ bên ngoài, hơn nữa còn là người mạnh như vậy.
Hắn nhìn thoáng qua bóng lưng thướt tha xinh đẹp của nữ vương thành Nhuế Xà, lại nhìn bản thân, hơi sững sờ, hình như đột nhiên đã rõ điều gì.
Chỉ hận bản thân không phải thân con gái!
Trên tường thành Lãi Xà, Đan Ba vốn định yên lặng bỏ chạy, nhưng nhìn thấy một màn này, bước chân trực tiếp cứng ngắc xuống, không bước đi nổi.
Vương Đằng không thấy hắn, nhưng hắn luôn cảm thấy nếu mình bỏ chạy, chỉ sợ sẽ bị để mắt đến đầu tiên.
Tên sát tinh này không thể trêu vào!
Trên bầu trời, Vương Đằng nhìn quanh một vòng, nhặt bong bóng thuộc tính đang phân tán ở xung quanh lên.
Các bong bóng thuộc tính theo đó vọt tới, hóa thành các loại nguyên lực, cảm ngộ lĩnh vực, tinh thần, ngộ tính, công pháp chiến kỹ,… dung nhập vào trong thân thể hoặc trong đầu Vương Đằng.
Đột nhiên, Vương Đằng chấn động toàn thân, vài loại thuộc tính nguyên lực lại đồng thời đột phá.