Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2633 - Chương 2633. Nhất Định Sẽ Không Khiến Hội Trưởng Thất Vọng! (2)

Chương 2633. Nhất định sẽ không khiến hội trưởng thất vọng! (2)
Chương 2633. Nhất định sẽ không khiến hội trưởng thất vọng! (2)

“Hội trưởng cũng đừng sốt ruột, đây chẳng qua chỉ là trận tỷ thí đầu tiên mà thôi, Nguyệt Kỳ Xảo kia là phó hội trưởng hội Tinh Thần, có lẽ Vương Đằng đã phí không ít tâm tư ở trên người nàng, hỗ trợ nàng tăng thực lực lên cũng không phải là chuyện không thể.” Nguyễn Bán Liên nói.

“Hy vọng trận tỷ thí tiếp theo sẽ không khiến cho ta thất vọng.” Phong Thanh Viêm khẽ gật đầu, thản nhiên nói.

“Sẽ không! Sẽ không! Hội trưởng ngươi yên tâm, những người khác trong hội Tinh Thần không hề có chiến tích gì, chắc chắn không được, chúng ta chắc chắn chiến thắng được trận tỷ thí sau đó.” Lãnh đạo hội Thanh Viêm ào ào nói.

Đám người Kế Phi Vân và Vu Minh hết sức kinh ngạc, không ngờ phó hội trưởng hội Tinh Thần lại có được thực lực như vậy, đã thắng được trận đầu.

Bọn họ vốn chỉ coi trọng tiềm lực của Vương Đằng, nhưng hiện giờ xem ra trong hội Tinh Thần này không chỉ có một thiên kiêu là Vương Đằng, còn có thiên tài khác không kém gì.

Trước kia tia sáng của Vương Đằng quá mạnh, đã lấn át tất cả mọi người, hiện giờ hắn không có ở đây, đám người Nguyệt Kỳ Xảo ngược lại đã lóe lên tia sáng của chính mình.

Sự việc càng lúc càng thú vị!

Trên phi thuyền bên kia, đám người Đồng Ân cũng nhìn thấy trận chiến đấu của Nguyệt Kỳ Xảo, đều kinh ngạc không thôi.

“Thiên phú của chị gái nhỏ này rất không tệ!” Đồng Ân nhìn Nguyệt Kỳ Xảo, hai mắt lại bắt đầu tỏa sáng, sau khi rời khỏi hành tinh Hạt Vương, nữ vương tộc Xà Nhân mới vừa cấu kết đã không còn, rảnh rỗi đến thật nhàm chán, hiện giờ hình như lại thấy được một chị gái nhỏ thú vị.

“Có thể đảm nhiệm phó hội trưởng hội tinh thần, thiên phú thực lực chắc chắn không tệ, ánh mắt của học đệ Vương Đằng không tệ đâu.” Duy Na nói.

“Lần này hội Thanh Viêm bị đánh mặt rồi, đoán chừng bọn họ không thể ngờ nổi hội Tinh Thần còn có thiên tài như vậy.” Tất Nghiêu nói.

“Ta đột nhiên hơi mong đợi, không biết hội Tinh Thần còn có thiên tài khác không?” Đồng Ân tò mò nói.

“Khó mà nói, hình như những người khác đều không đánh ra chiến tích gì cả.” Duy Na lắc đầu nói.

Bên trên võ đài, thắng bại đã phân, Nguyệt Kỳ Xảo thu hồi chiến kiếm, không thèm liếc nhìn Văn Ngưng Phù, xoay người rời khỏi võ đài.

Văn Ngưng Phù tỏ ra không cam lòng, ánh mắt oán hận nhìn theo bóng lưng của Nguyệt Kỳ Xảo, xoay người rời đi. Nàng đã không còn mặt mũi ở lại đây, thậm chí nàng còn không biết nên ăn nói với bên phía hội Thanh Viêm như thế nào.

Hội Thanh Viêm tiêu tốn nhiều sức lực để bồi dưỡng nàng, không phải để cho nàng làm đá kê chân cho hội Tinh Thần!

Đáng tiếc, tất cả đều đã không thể cứu vãn được, sau khi trở về chỉ sợ sẽ gặp phải một phen chỉ trích.

Nghĩ đến những chuyện này, nàng cực kỳ bất an trong lòng, hội trưởng sẽ trách phạt nàng như thế nào đây?

Cuối cùng Văn Ngưng Phù vẫn không rời đi, nàng lấy phi thuyền vũ trụ của mình ra, tiến vào trong đó, xem cuộc chiến từ trong không trung.

Võ đài chiến giữa hai bên còn chưa kết thúc, tiếp theo những người khác còn phải lên sàn.

“Mấy người Kỳ Liên Phong có thể thắng được không? Tốt nhất lại thua thêm một người, ít nhất không phải chỉ có một mình ta.” Văn Ngưng Phù không khỏi ác ý thầm nghĩ: “Nếu là thằng cha Gia Đăng kia thì càng tốt, dù sao không hợp với ta, nếu bị thua, nhìn xem hắn còn dám coi thường ta nữa không.”

Tiếp theo lại có người đi lên võ đài.

Văn Ngưng Phù tỏ ra kỳ quái: “Nhanh như vậy đã đến lượt Gia Đăng ra sân!”

Một người trong đó là một thanh niên dáng vẻ anh tuấn, thoạt nhìn thật trẻ tuổi, mũi ưng, hốc mắt sâu thẳm, ánh mắt coi thường tất cả, giống như ai nấy đều chướng mắt.

Tên còn lại là một tên mập mạp, sợ hãi rụt rè, dáng vẻ thật sợ sệt, rõ ràng chính là Vi Đức của bên hội Tinh Thần.

Rất nhiều người kinh ngạc, không ngờ bên phía hội Tinh Thần lại phái ra một tên mập mạp, luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng lắm.

Dáng vẻ sợ sệt kia, thật sự đi lên chiến đấu với người khác sao?

Rất nhiều người đều không nói được lời nào, không biết trong hồ lô của hội Tinh Thần rốt cuộc đang bán thuốc gì.

Gia Đăng vô cùng ghét bỏ, nhíu mày nhìn xem Vi Đức, giọng lạnh lùng nói: “Hội Tinh Thần kêu ngươi lên tấu hài sao?”

“Không đúng không đúng, ta đi lên chiến đấu với ngươi, lát nữa hy vọng ngươi có thể nương tay.” Vi Đức lắc đầu, trên mặt giống như mang theo vẻ hoảng hốt, vội vàng nói: “Ta là người không có thực lực, anh zai nhất định phải nương tay đấy.”

“…” Gia Đăng trực tiếp cạn lời, đây là hạng người gì vậy, hội Tinh Thần không còn ai nữa sao? Phái ra đồ dở hơi như vậy.

Người đang xem cuộc chiến ở xung quanh đều dở khóc dở cười, hội Tinh Thần phái ra tên mập mạp này là đang nghiêm túc sao?

Văn Ngưng Phù che kín mặt, sao nàng lại không gặp được đối thủ như vậy chứ, đây thật sự lên để đưa đồ ăn cho Gia Đăng mà.

“Bớt nói nhảm đi, bắt đầu!” Gia Đăng lười vô nghĩa với Vi Đức, lạnh lùng nói.

Hắn đã quyết định đánh nhanh thắng nhanh, đối thủ như vậy vốn không khơi dậy nổi một chút dục vọng chiến đấu nào của hắn.

“Anh zai, ta đã chuẩn bị xong!” Vi Đức lấy ra một thanh chiến phủ, hốt ha hốt hoảng bày ra một tư thế đối địch, nói.

Mọi người nhìn thấy một màn này, càng hết nói gì nổi.

Trận tranh tài này căn bản không hề hay gì cả.

Một thanh chiến đao xuất hiện trong tay Gia Đăng, sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp bổ về phía Vi Đức.

Rầm!

Một ánh đao màu vàng chói mắt phóng lên cao, khiến rất nhiều người chấn động.

“Thật mạnh!”

Mọi người hoảng sợ nhìn ánh đao kia, không khỏi lên tiếng kinh hô.

Thật hiển nhiên, Gia Đăng không hề nương tay, vừa ra tay đã là công kích cực kỳ mạnh mẽ, đây là định một chiêu giải quyết đối thủ.

Nhưng ngay sau đó, tình huống ngoài ý muốn đã xuất hiện.

Chỉ thấy tên mập mạp giống như một con lươn ở trên võ đài, thế mà hiểm lại càng hiểm tránh né được ánh đao của Gia Đăng, sau đó xuất hiện trên một góc võ đài, vẻ mặt giống như con thỏ hoảng hốt.

Một màn này giống như là hắn may mắn tránh thoát được tuyệt sát lần này.

Nhưng có không ít người lại ánh mắt lóe lên, sắc mặt hơi hoài nghi.

Hết chương 2633.
Bình Luận (0)
Comment