Cũng là Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Hơn nữa, kiếm ý của hai người họ rất giống nhau, người bên ngoài khó mà phân định được khoảng cách cảnh giới kiếm đạo của họ.
Rầm!
Ngay sau đó, Vũ Vân Tiên ra tay, cũng là cả người và kiếm hóa thành bóng kiếm chém về phía trước, ánh kiếm vàng rực quét ngang qua.
Trong không gian chiến đấu, ánh kiếm của hai người va chạm nhau ầm ĩ, vô số mũi kiếm vụn vỡ bắn ra tứ phía.
Rắc rắc rắc...
Một tiếng nứt vỡ chợt vang lên, trên thân kiếm sát lục đen xuất hiện vết nứt.
Uỳnh!
Ngay sau đó, bóng kiếm vỡ nát, một bóng người bị bắn ngược ra ngoài, chính là Lục Thiên.
Hắn đã thua!
Nét mặt của cả đám Nguyệt Kỳ Xảo đều sững ra, lập tức ngoái đầu nhìn Vương Đằng, hắn nói đúng, quả nhiên Lục Thiên đã thua.
Mà những người xem trận đấu cũng ồ lên xôn xao.
Lục Thiên xếp hạng ba đã thua bởi một võ giả ngoài top 10, sao chuyện này có thể xảy ra!
Đám người Vu Yển và Phong Mạch cũng ngỡ ngàng, ánh mắt lập lòe kỳ lạ.
Thực lực của Vũ Vân Tiên này mạnh như vậy!
Vốn dĩ họ coi Lục Thiên là đối thủ nên chưa từng nghĩ giữa đường lại nhảy ra một Vũ Vân Tiên hoàn toàn phá rối kế hoạch của họ.
Hơn nữa, Vũ Vân Tiên này lại là người của hội Tinh Thần, chẳng phải như thế chứng tỏ rằng trong hội Tinh Thần có đến hai thiên tài lọt vào top 3 hay sao?
Cộng thêm một thiên tài Thái Bối Sa có tiềm năng nằm trên top 10 nữa!
Hội Tinh Thần này có chút kinh khủng rồi đó nha!
Rất nhiều người bên ngoài trông thấy sự thay đổi trên bảng Tân Nhân, ba chữ Vũ Vân Tiên đã thay thế cho Lục Thiên, xuất hiện ở vị trí thứ ba, mà Lục Thiên thì rơi xuống vị trí thứ bốn.
Ai cũng vô cùng bàng hoàng, có chút khó tin.
Làm sao có thể xảy ra kết quả này?
Thực lực của Vũ Vân Tiên kia mạnh đến thế ư?
Còn võ giả xuất thân từ đế quốc Đại Càn, sau khi nỗi ngạc nhiên ban đầu qua đi thì họ cảm thấy đó là điều hiển nhiên.
Đế tử mà!
Đây chính là Đế tử của đế quốc Đại Càn, là tồn tại chỉ đứng sau Vương Đằng trong cuộc chiến thiên tài tranh bá, có thể nói nếu không vì Vương Đằng đột nhiên xuất hiện thì Đế tử chính là võ giả thiên tài chói mắt nhất của đế quốc Đại Càn họ.
Tuy hắn thua dưới tay Vương Đằng, nhưng không đồng nghĩa rằng hắn sẽ thua kém những thiên tài khác.
Sự thật chứng minh, trong học viện tinh không này, Đế tử cũng là tồn tại cực kỳ chói mắt, thiên tài của những cương vực khác chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
Chỉ phút chốc, tất cả võ giả thiên tài của đế quốc Đại Càn đều xúc động, bùng lên tiếng hoan hô.
“Ha ha ha, không hổ là Đế tử!”
“Đế tử mãi đỉnh, đoạt được hạng ba của bảng Tân Nhân rồi!”
“Sau này xem ai còn dám khinh thường võ giả của đế quốc Đại Càn ta nữa.”
...
“Thì ra Vũ Vân Tiên kia chính là Đế tử của đế quốc Đại Càn!” Không ít người kinh ngạc không thôi.
Vì Vũ Vân Tiên rất ít khi lộ diện, hơn nữa lại ở dưới ánh hào quang của Vương Đằng nên ít người chú ý đến tồn tại của thiên tài này.
Càng không có mấy ai nghĩ hắn là Đế tử của đế quốc Đại Càn!
Một vị Đế tử mang thân phận và địa vị cao quý như thế, vì sao lại chịu dưới trướng người khác.
Đó gần như nhận thức chung của mọi người.
Nhưng ở đế quốc Đại Càn thì trường hợp đặc biệt này lại xuất hiện.
Có câu, một núi không thể chứa hai hổ!
Nhưng nếu một con là rồng, một con là hổ thì sao!
Vũ Vân Tiên tiến vào hạng ba, dẫn nổ không khí trong tất cả học sinh mới.
Hai người Kế Phi Vân và Vu Minh cũng vô cùng khiếp sợ, đó là hạng ba của bảng Tân Nhân, sức nặng cực lớn, lại xuất hiện trong hội Tinh Thần.
Bọn họ đều xem nhẹ sự tồn tại của thiên tài này!
Sắc mặt Phong Thanh Viêm và Nguyễn Bán Liên đã u ám có thể tích ra nước, hội Tinh Thần càng mạnh, tâm trạng của bọn họ càng tồi tệ.
Huống chi hiện tại có thêm một thiên kiêu hạng ba bảng Tân Nhân, mà không phải võ giả thiên tài tầm thường.
“Không ngờ thực lực của Vũ Vân Tiên này mạnh như vậy!” Nguyễn Bán Liên nói.
“Một hội Tinh Thần, tụ tập hai thiên kiêu sở hữu tiềm lực top ba, trước kia chưa từng có chuyện này.” Phong Thanh Viêm nói.
“Vương Đằng đó dựa vào cái gì để một thiên kiêu sở hữu tiềm chất top ba khuất phục dưới hắn?” Ánh mắt Nguyễn Bán Liên đột nhiên chợt lóe, nói: “Chúng ta có thể..... lôi kéo hắn qua không?”
“Chuyện ngươi nói không phải không có khả năng, một núi không thể có hai hổ, dựa theo lời bọn họ nói, người này là Đế tử của đế quốc Đại Càn, trong trận chiến thiên tài tranh bá bại bởi Vương Đằng, hắn chưa chắc bằng lòng khuất phục dưới Vương Đằng.” Phong Thanh Viêm như có suy nghĩ gật đầu nói.
“Ta lập tức phái người đi tiếp xúc..... Không, ta tự đi.” Nguyễn Bán Liên nói.
Phong Thanh Viêm gật đầu, không nhiều lời nữa, chỉ là ánh mắt luôn lấp lóe, không ai biết hắn suy nghĩ cái gì.
Trong không gian khán giả, bóng dáng Vũ Vân Tiên và Lục Thiên lần lượt biến mất.
Lúc này Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính của hai người rơi xuống lên.
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x1600’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x2300’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x10800’
‘Bá Hoàng Thập Nhị kiếm (kiếm thứ nhất) x4000’
‘Bá Hoàng Thập Nhị kiếm (kiếm thứ hai) x5500’
‘Bá Hoàng Thập Nhị kiếm (kiếm thứ ba) x6000’
‘Nhân Kiếm Hợp Nhấtx1300’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x1500’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x2100’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x12000’
‘Sát Lục kiếm vực x1500’
‘Căn nguyên Sát Lục x600’
‘Lục Thần nhất thức x3000’
‘Nhân Kiếm Hợp Nhất x1000’
.....
Một đám bong bóng thuộc tính bay tới thân thể của Vương Đằng, dung nhập trong thân thể và trong đầu hắn.
Tinh thần và ngộ tính của Vương Đằng lần thứ hai tăng lên, đồng thời trong cơ thể có hai luồng nguyên lực tinh thần khác nhau đang lưu chuyển, nhập vào tiểu vũ trụ trong cơ thể.
Nguyên lực tinh thần hệ Kim!
Nguyên lực tinh thần hệ Thổ!
Hai loại nguyên lực một loại thuộc về Vũ Vân Tiên, một loại thuộc về Lục Thiên, tu vi nguyên lực của hai người cũng không yếu, cho nên giá trị thuộc tính rơi xuống không ít, hiện tại làm lợi cho Vương Đằng.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim’: 32100/60000 (cấp Vũ Trụ lục giai);
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ’: 34200/50000 (cấp Vũ Trụ ngũ giai);