Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2691 - Chương 2691. Người Phía Dưới Quá Ưu Tú, Hội Trưởng Như Hắn Cũng Không Có Cách Nào! (2)

Chương 2691. Người phía dưới quá ưu tú, hội trưởng như hắn cũng không có cách nào! (2)
Chương 2691. Người phía dưới quá ưu tú, hội trưởng như hắn cũng không có cách nào! (2)

Hai người nhìn nhau một cái, trong lòng không khỏi nảy ra suy nghĩ giống nhau.

“Lục Thiên huynh, thực lực gần đây mạnh lên không ít.” Vương Đằng đã đi tới, cười ha hả nói.

Lục Thiên đối với Vương Đằng cũng không có sắc mặt tốt gì, lần trước bị Vương Đằng hung hăng ngược một phen, còn chưa tìm về mặt mũi, lúc này lại bị người dưới trướng hắn đánh bại, trong lòng buồn bực càng đừng nhắc.

Vương Đằng cũng không để ý, nói: “Lần sau chúng ta lại so tài?”

“Nói sau!” Lục Thiên bỏ lại hai chữ, xoay người bay đi, không muốn để ý tới Vương Đằng, thậm chí có loại cảm giác chạy trối chết.

Sắc mặt Vũ Vân Tiên có chút kỳ quái.

“Thời gian nửa năm này, thực lực của Vân Tiên cũng tăng lên rất nhiều, không hổ là Đế tử của đế quốc Đại Càn.” Vương Đằng lại nhìn về phía Vũ Vân Tiên, tán thưởng nói.

“Ta không nhìn thấu ngươi.” Vũ Vân Tiên nói.

“Nhìn thấu ta làm gì, ta cũng không phải gái đẹp, muốn nhìn thấu cũng là nhìn thấu gái đẹp á.” Vương Đằng cười hì hì nói.

“.....” Vũ Vân Tiên.

“.....” Hai người Nguyệt Kỳ Xảo và Thái Bối Sa đi theo phía sau cũng cạn lời.

Hội trưởng này có hơi không nghiêm chỉnh.

Bên phía hội Tinh Thần, sau khi Vũ Vân Tiên ra tay, chỉ còn lại Borret còn chưa ra tay.

Borret cũng rất khiêm tốn, thậm chí cũng chưa từng ra tay, nếu không phải hắn là tộc Thụ Nhân, rất nhiều người cũng sẽ không chú ý tới hắn.

“Đến ta rồi!”

Lúc này Borret mỉm cười, bước đến bảng Tân Nhân.

Mọi người nhìn thấy một màn này, hơi sửng sốt, lập tức không khỏi nghị luận.

“Tộc Thụ Nhân!”

“Ta rất sớm đã chú ý tới võ giả tộc Thụ Nhân kia của hội Tinh Thần, nhưng hắn chưa bao giờ ra tay, cũng không biết thực lực như thế nào?”

“Trừ Vương Đằng ra, hắn là người ra tay cuối cùng, chẳng lẽ là con bài chưa lật?”

.....

Từng ánh mắt tập trung trên người Borret, thậm chí rất nhiều người đi theo vào bảng Tân Nhân, chuẩn bị quan sát trận đấu này.

Vương Đằng cũng rất tò mò với thực lực của Borret, cho nên đi theo vào.

Chẳng qua trước sau cộng lại, hắn đã ra vào ba lượt, thật sự đủ phiền phức.

“Bảng Tân Nhân này không chút nhân tính hóa, mỗi một lần đều phải đi ra rồi đi vào, chẳng lẽ nó thích bị người ra ra vào vào?” Vương Đằng cạn lời nói.

Bảng Tân Nhân: ngươi có lịch sự không?

“.....” Nguyệt Kỳ Xảo.

Con mẹ nó thích bị người ra ra vào vào!

Đây là từ ngữ hổ báo gì!

Khiến cho người ta ngoài ý muốn chính là, vậy mà Borret cũng là võ giả khiêu chiến top mười, hơn nữa còn là hạng bảy!

Rất nhiều người khiếp sợ không thôi, chẳng lẽ hội Tinh Thần còn sắp xuất hiện một thiên tài top mười?

Một thế lực, ôm đồm bốn top mười, còn có để cho người ta sống không?

Vương Đằng cũng rất bất đắc dĩ, người phía dưới quá ưu tú, hội trưởng như hắn cũng không có cách nào!

Trong không gian chiến đấu, Borret lẳng lặng chờ đợi.

Không bao lâu, một bóng người hiện ra, đối phương là một võ giả Nhân tộc, có một mái tóc dài màu đen chấm vai, dáng vẻ tuấn lãng, vừa ra sân đã thu hút sự chú ý của không ít nữ võ giả.

Hạng bảy, Bách Xuyên Lưu!

“Bách Xuyên Lưu này khá đẹp trai nha!” Nguyệt Kỳ Xảo nói.

Thái Bối Sa nhìn Bách Xuyên Lưu một cái, trên khuôn mặt cực kỳ bình tĩnh, so với việc đẹp trai hay không, nàng càng chú ý thực lực của đối phương như thế nào hơn?

“Cũng tạm, còn kém hơn lão đại bốn năm điểm!” Vi Đức bên cạnh nghiêm túc bình luận.

“.....” Nguyệt Kỳ Xảo.

Vương Đằng vui mừng vỗ vai Vi Đức, khiến Vi Đức thoáng chốc mặt mày hớn hở.

Trong sân, hai người Borret và Bách Xuyên Lưu đánh giá lẫn nhau, đều tự âm thầm quan sát.

Borret không có thanh danh gì, nhưng Bách Xuyên Lưu vẫn tiếp nhận khiêu chiến của đối phương, bởi vì hắn biết người này là võ giả của hội Tinh Thần.

Hiện giờ, không ai không biết sự tồn tại của hội Tinh Thần.

Trong học viên mới, thanh danh của hội Tinh Thần đã càng lúc càng lớn, cho dù là những thiên tài top mười đều cực kỳ quen thuộc.

Bọn họ không thể không chú ý thế lực học viên mới này!

Có thể dùng học viên mới tạo thành thế lực, cũng đi đến trình độ này, đối với những thiên tài, cũng khiến cho bọn họ cực kỳ chấn động.

Dù sao cho dù là bọn họ, cũng tự nhận không làm được.

Đương nhiên, thân phận tộc Thụ Nhân của Borret, cũng là một nguyên nhân mà Bách Xuyên Lưu ra tay.

Tộc Thụ Nhân trong vũ trụ cũng là chủng tộc cực kỳ hiếm thấy, cực kỳ đặc thù, một vài tộc Thụ Nhân lại sở hữu thiên phú vô cùng mạnh mẽ, không thể khinh thường.

“Hội Tinh Thần các ngươi, khiến cho người khác rất kinh ngạc.” Bách Xuyên Lưu mở miệng nói.

“Đây đều là công lao của hội trưởng bọn ta!” Borret gãi đầu tán cây của mình, nói.

“Ra tay đi, hy vọng ngươi đừng khiến cho ta thất vọng.” Bách Xuyên Lưu gật đầu, nói.

“Vậy ngươi cẩn thận!”

Borret nhắc nhở một câu, bình thường dáng vẻ có chút thật thà giờ phút này nghiêm túc lên, ánh mắt cũng trở nên có chút lợi hại, nguyên lực trong cơ thể bắt đầu khởi động.

Sắc mặt Bách Xuyên Lưu vốn cực kỳ thoải mái, lúc này cũng xuất hiện chút kinh ngạc và nghiêm trọng.

Thực lực của tộc Thụ Nhân này dường như… khá mạnh!

Còn chưa nghĩ nhiều.

Ầm!

Ngay sau đó, một tiếng gầm rú vang lên, mặt đất vỡ vụn, tràn ra từng sợi dây thô to, thổi quét tới Bách Xuyên Lưu.

Từ lúc hai người tiến vào không gian chiến đấu, bọn họ đã lựa chọn cảnh tượng chiến đấu, giờ phút này không gian chiến đấu là một vùng cây cối rậm rạp.

Đây là cảnh tượng chiến đấu mà Borret lựa chọn, Bách Xuyên Lưu không có ý kiến, dù sao với hắn cũng không khác gì nhau.

Mà trên thực tế loại cảnh tượng này cũng không có trợ giúp quá lớn, với thiên phú của Borret, cho dù ở trong hoang mạc, cũng có thể sinh ra vô số thể thực vật.

Chẳng qua loại cảnh tượng này khiến cho hắn cảm thấy càng thêm thân thiết thoải mái mà thôi.

Sắc mặt Bách Xuyên Lưu không thay đổi, lập tức đưa ra lựa chọn tốt ưu nhất, phóng lên cao, dây mây có dài nữa, cũng có cực hạn, trừ phi đối phương dùng càng nhiều nguyên lực hệ Mộc chống đỡ.

Khi biết đối thủ là tộc Thụ Nhân, hắn đã đề phòng chiêu này.

Nhưng Borret nhìn thấy một màn như vậy, chỉ mỉm cười.

Hết chương 2691.
Bình Luận (0)
Comment