Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2702 - Chương 2702. Lao Vào Chỗ Chết! (3)

Chương 2702. Lao vào chỗ chết! (3)
Chương 2702. Lao vào chỗ chết! (3)

Sau đó chân hắn giẫm một cái, sức mạnh kinh khủng lại bộc phát, trên mặt đất lại bùng lên vô số hạt bụi khiến xung quanh hoàn toàn bị bao phủ.

Mượn lực đẩy ngược, Vương Đăng xông về Thái Bối Sa, sau đó thân hình biến thành một ánh sáng trắng. Tốc độ lực lượng thân thể bộc phát công thêm tốc độ ‘Độn Quang’, nháy mắt đã vượt qua đôi cánh trắng tinh khiết sau lưng Thái Bối Sa.

“Không ổn!” Sắc mặt nàng chợt thay đổi, muốn lùi nhanh lại, nhưng vẫn bị đuổi kịp.

Uỳnh!

Vương Đằng trực tiếp ra quyền, không hề có chút thương hoa tiếc ngọc nào, quyền ấn đánh mạnh lên bụng của đối phương, đánh cơ thể mềm mại của người đẹp tộc Vũ Nhân này cong thành hình con tôm, miệng nôn máu tươi.

Một hồi công kích nhanh như ánh chớp, đã có năm thiên kiêu bị Vương Đằng đánh cho không hề có sức đánh trả.

Thô bạo!

Trực tiếp!

Mạnh mẽ!

Trong không gian xem cuộc chiến, vô số khán giả dù là học viên mới hay là học viên cũ, tất cả đều đã mất tiếng, trong lòng chỉ có một suy nghĩ…

Một lực phá vạn pháp!!!

Một lực phá vạn pháp!

Nói ra hình như rất đơn giản, nhưng lại là một chuyện cực kỳ khó khăn.

Không có sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, thì hoàn toàn đừng hòng làm được chuyện dùng sức mạnh đơn thuần để phá hết tất cả.

Thế nhưng cảm giác vừa rồi Vương Đằng mang lại cho mọi người lại đã có chút hình thức ban đầu.

Hắn không sử dụng thủ đoạn khác, hoàn toàn dựa vào sức mạnh thuần túy đã hoàn toàn áp chế mấy thiên kiêu, đây không phải một lực phá vạn pháp thì là gì.

Kế Phi Vân và Vu Minh đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn đầy vẻ thán phục.

“Tên này quả nhiên yêu nghiệt!” Kế Phi Vân cảm thán nói.

“Lực lượng thân thể của hắn rất mạnh, lần trước lúc ra tay với Nguyễn Bán Liên, ta đã nhìn ra chút, nhưng không ngờ sẽ mạnh đến mức độ như vậy.” Vu Minh nói.

“Không biết hắn tu luyện thế nào nhỉ?” Đôi mắt Kế Phi Vân lấp lánh vẻ khác thường, hỏi.

Lực lượng thân thể mạnh mẽ này vẫn là điều rất khiến người ta ngưỡng mộ, rất nhiều võ giả liều mạng tu luyện cũng không thể đạt đến mức độ như vậy.

Tu luyện thân thể có thể nói là một quá trình đau khổ nhất, không trải qua tôi luyện thì tuyệt đối không thể thành.

“Chắc có cơ duyên gì đó, hơn nữa ta nghi hắn có thiên phú thân thể nào đó.” Vu Minh suy ngẫm nói.

“Ừ.” Kế Phi Vân gật đầu, nói: “Nhưng cho dù là vì thiên phú, lực lượng thân thể của hắn chắc chắn cũng vượt qua đa số thiên tài rồi. Điều này không phải chỉ dựa vào thiên phú là có thể làm được, nhất định phải trả giá không ít.”

Hắn nói chắc chắn, nhưng hắn không biết quả thật Vương Đằng cũng trả không ít giá, dù sao mỗi ngày vất vả, cần cù chăm chỉ nhặt thuộc tính cũng là một chuyện không dễ dàng.

“Ngươi nói xem hắn có thể đạt đến cực cảnh Lực cấp Vũ Trụ không?” Vu Minh nửa nói đùa hỏi.

“Cực cảnh Lực cấp Vũ Trụ?!” Kế Phi Vân chợt giật mình, ngạc nhiên nhìn Vu Minh.

Đó là cảnh giới trong truyền thuyết, từ xưa đến nay không có mấy người đạt đến.

Hơn nữa người có thể đạt đến cực cảnh Lực cấp Vũ Trụ, không ai không phải thiên kiêu tuyệt thế, có thiên phú thân thể khiến người đời kinh ngạc. Vương Đằng có thể không?

“Ta nói vậy thôi.” Vu Minh cười nói: “Nếu thật sự đến cảnh giới đó, thì hắn đúng là vô địch trong cấp Vũ Trụ rồi.”

“Loại lời này đừng nói đùa lung tung, mặc dù ta cũng cảm thấy tên này rất mạnh, nhưng chưa từng nghĩ tới hắn có thể đạt đến cực cảnh Lực cấp Vũ Trụ.” Kế Phi Vân lắc đầu nói.

Ở bên khác, Phong Thanh Viêm cũng bị trận chiến đấu này của Vương Đằng làm chấn động, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Thằng nhóc kia vậy mà đã trưởng thành tới mức độ này rồi!

Sắc mặt Nguyễn Bán Liên không ngừng thay đổi, thậm chí còn hơi trắng bệch, hoàn toàn không thể chấp nhận Vương Đằng lại mạnh như vậy.

Nàng vẫn luôn cho rằng lần trước chỉ là do nàng khinh địch, nên mới bị Vương Đằng nắm được sơ hở, khiến nàng không hề có sức đánh trả.

Nhưng bây giờ xem ra thực lực của đối phương quả thật đã trưởng thành đến mức độ đủ để uy hiếp cường giả cấp Vực Chủ rồi. Nếu không hắn không thể lấy sức một người để ngăn cản nhiều võ giả thiên tài top 10 bảng Tân Nhân như vậy.

Không ai biết rõ thực lực của thiên kiêu top 10 bảng Tân Nhân hơn những học viên của học viện tinh không như bọn họ.

Từng người kia chắc chắn đều là tồn tại có thể chống đối với võ giả thiên tài cấp Vực Chủ!

Bên phía hội Tinh Thần, tất cả thành viên thấy cảnh này đều cùng chấn động, không ai không xôn xao hoan hô.

“Hội trưởng trâu bò!”

“Hội trưởng uy vũ!”

Tiếng vang vọng lại, mọi người xung quanh còn đang sững sờ đã giật mình tỉnh lại.

Bọn họ nhìn thành viên của hội Tinh Thần, không cười nhạo bọn họ, ngược lại trong vẻ mặt còn lộ ra chút phức tạp.

Nếu đổi thành bọn họ, chắc bọn họ cũng sẽ kích động giống những thành viên của hội Tinh Thần này thôi.

Nguyệt Kỳ Xảo không khỏi lắc đầu, nhìn Vương Đằng trong không gian chiến đấu, ánh mắt hơi dao động, lúc lâu cũng không thể tan đi.

Tên này mới được nửa năm đã lại vứt xa bọn họ như vậy rồi sao?

Đúng là khó tin.

Nhưng hắn ra tay đúng là ác thật, vậy mà lại đánh Thái Bối Sa thành như vậy, không thương hoa tiếc ngọc chút nào, người ta tốt xấu gì cũng vừa gia nhập hội Tinh Thần, không thể cho chút thể diện à?

Đợi kết thúc trận đấu, nàng vẫn phải an ủi Thái Bối Sa thật tốt mới được, nếu không người ta chạy mất thì phải làm sao?

Nguyệt Kỳ Xảo cảm thấy phó hội trưởng như nàng đúng là lo nát lòng!

“Lão đại mạnh quá!” Vi Đức nuốt nước bọt, âm thanh khô khốc nói.

“Thế nào, bị dọa rồi à?” Nguyệt Kỳ Xảo như cười như không nhìn hắn.

“Ha ha ha…” Vi Đức gãi đầu mình, cười gượng.

“Đám người Vũ Vân Tiên chắc phải nếm mùi đau khổ rồi.” Kỳ Nguyệt Xảo lắc đầu, đồng tình nói: “Ta biết bọn họ chắc chắn đều muốn xem chênh lệch của bản thân và Vương Đằng, nhưng kết quả này hình như hơi đả kích người nha.”

“Không trách bọn họ, chỉ trách lão đại quá kinh khủng.” Vi Đức nói.

Trong không gian chiến đấu.

Mấy người Nguyên Mục, Vu Yển, Vũ Vân Tiên, Borret và Phong Mạch còn lại vẫn đứng đó.

Hết chương 2702.
Bình Luận (0)
Comment