Trong một vùng không gian khác ở điện Tinh Không, ba tồn tại Chân Thần lẳng lặng đứng tại chỗ, ánh mắt giống như xuyên qua không gian, thấy được bóng người của Vương Đằng đang xuyên qua trời sao.
Hơn nửa ngày đi qua, bóng người của bọn họ gần như bất động, thời gian này không khác gì chỉ là mấy hơi thở đối với bọn họ đã có tuổi thọ dài lâu.
Ngược lại mỗi một hành động của Vương Đằng đều khiến cho bọn họ cảm thấy hứng thú.
Huống hồ kết quả cuối cùng còn có liên quan đến tiền đặt cược của bọn họ, ba món bảo vật kia đều không phải là vật bình thường, nếu thua sẽ đủ để cho bọn họ thịt đau thật lâu.
Viện trưởng nhẹ nhàng vuốt ve bộ râu hoa râm của mình, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười nhàn nhạt, giống như hoàn toàn tin tưởng.
Tâm tình của hai tồn tại cấp Chân Thần kia cũng không tệ lắm, bởi vì mãi cho đến bây giờ, Vương Đằng chẳng qua chỉ quanh quẩn trong ngôi sao truyền thừa cấp Giới Chủ, cách truyền thừa Chân Thần viện trượng đã nói vẫn còn kém xa lắm.
“Viện trưởng, ngươi có khả năng thua đến tám phần, dịch lôi kiếp của ta có thể bảo vệ.” Chân Thần lôi đình cười hề hề nói.
“Muốn nhận được tán thành của truyền thừa cũng không dễ dàng như vậy, xem ra hắn cũng hiểu rõ cực hạn của bản thân ở đâu, nếu kể cả truyền thừa cấp Giới Chủ đều không thể thu phục được, lại làm sao có thể đi thu phục truyền thừa cấp Chân Thần chứ.” Chân Thần hỏa diễm nói.
“Đừng nóng vội! Đừng nóng vội! Vẫn còn sớm.” Viện trưởng cười nhạt nói.
Hai vị Chân Thần thấy hắn đến nước này rồi mà vẫn còn có dáng vẻ như trong dự tính trước, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, vô cùng kinh ngạc.
“Nhưng vẫn cần phải cho hắn một thời gian cố định, bằng không đoán chừng hắn vẫn sẽ luôn dây dưa.” Viện trưởng lắc đầu, giọng nói truyền ra từ trong vùng không gian này, trực tiếp truyền vào trong tai Vương Đằng: “Vương Đằng, ngươi chỉ có thời gian ba ngày, trong vòng ba ngày không tìm thấy truyền thừa tương ứng, đều phải rời đi.”
…
Ở một đầu khác, Vương Đằng nghe vậy, lập tức kinh hãi.
“Đáng giận! Ta đã biết mà.”
Tuy rằng đã sớm có dự đoán trước, nhưng khi biết được chỉ có thời gian ba ngày, hắn vẫn không nhịn được châm chọc.
Viện trưởng quá keo kiệt!
Nhiều truyền thừa như vậy, không thể cho thêm thời gian vài ngày sao?
Trái tim Vương Đằng đang nhỏ máu.
Nhưng châm chọc thì châm chọc, Vương Đằng đều không dám thốt ra khỏi miệng, chỉ có thể bất đắc dĩ tăng nhanh tốc độ tìm kiếm.
Khi Vương Đằng dồn tất cả lực chú ý lên trên việc tìm kiếm ngôi sao truyền thừa hệ Phong, cuối cùng đã có vài thu hoạch.
Mà đây cũng tiêu tốn ước chừng trên nửa ngày của hắn.
Trong thời gian này, Vương Đằng tìm được tổng cộng bốn ngôi sao truyền thừa hệ Phong, hắn đều đồng loạt chọc qua.
Hai ngôi sao truyền thừa hệ Phong đầu tiên là cấp Vực Chủ, rơi xuống thuộc tính công pháp cấp Vực Chủ và thuộc tính lĩnh vực tương ứng.
Hai ngôi sao truyền thừa phía sau là cấp Giới Chủ, rơi xuống thuộc tính của một môn công pháp cấp Giới Chủ cùng với một ít thuộc tính lĩnh vực, căn nguyên.
Nhưng không có một môn công pháp quyết chữ Tinh nào trong số Vương Đằng muốn tìm.
“Sao lại có thể không có?” Vương Đằng nhíu mày, hơi buồn bực.
Tiến lên trước thêm nửa ngày nữa, hắn đã lãng phí thời gian một ngày, chỉ còn lại thời gian hai ngày.
Truyền thừa ở nơi này nhiều như vậy, muốn tìm một truyền thừa thích hợp với hắn, thời gian hai ngày còn không biết có đủ không.
Vương Đằng hít sâu một hơi, ngôi sao truyền thừa hệ Phong không hề dễ tìm, hắn tìm nửa ngày cũng mới tìm được bốn ngôi sao mà thôi, hắn quyết định sẽ tìm thêm ba tiếng nữa, nếu vẫn không tìm được ngôi sao truyền thừa công pháp quyết chữ Tinh, đoán chừng hắn chỉ có thể bỏ qua.
Tiếp theo hắn muốn đi tìm truyền thừa chân chính chứ không định lãng phí thời gian ở đây.
Vương Đằng đẩy tốc độ lên đến nhanh nhất, cấp tốc xuyên qua trong trời sao nơi đây.
Thời gian nhanh chóng trôi qua hai tiếng, mà Vương Đằng đã dần dần đi sâu vào bầu trời sao, dọc đường tự nhiên cũng nhìn thấy không ít ngôi sao truyền thừa, trong đó không thiếu ngôi sao truyền thừa cấp Giới Chủ.
Nhưng hắn chỉ có thể lưu luyến không rời nhìn thoáng qua, sau đó không hề quay đầu lại rơi đi.
Đây không phải là ngôi sao truyền thừa hệ Phong hắn đang cần tìm.
“Ha ha ha!” Chân Thần lôi đình nhìn thấy một màn này, không nhịn được cười ha hả, nói: “Thằng nhóc này bị hù sợ, các ngươi nhìn hắn xem, đều không dám lãng phí thời gian nữa.”
“Không ép buộc hắn một chút, lúc này đoán chừng còn đang thong thả ở phía trước.” Viện trưởng nói.
“Thằng nhóc này rốt cuộc đang làm cái gì vậy? Mới vừa rồi ta nhìn thấy hắn dùng niệm lực tinh thần chọc vào ngôi sao truyền thừa tất cả thuộc tính, ừm, đúng, chính là chọc!” Ánh mắt Chân Thần hỏa diễm hơi kỳ quái, trầm ngâm một chút mới tìm được một từ để hình dung hành vi của Vương Đằng.
“Chọc?” Chân Thần lôi đình hơi sửng sốt một chút, giống như hơi ngạc nhiên, hắn lại không chú ý đến chi tiết này, chỉ coi như Vương Đằng đang tra xét ngôi sao truyền thừa thôi.
Kể cả viện trưởng nghe được chữ Chân Thần hỏa diễm dùng, tay đều khẽ run lên, thiếu chút nữa giật ra một chòm râu.
Chọc?
Từ này, rất có linh hồn!
Nhưng nghe không được đứng đắn lắm.
“Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy như thế sao?” Chân Thần hỏa diễm nói.
“Hình như hơi giống.” Chân Thần lôi đình suy đoán nói: “Có lẽ đây là phương thức thăm dò của riêng hắn? Chính là hơi đặc thù một chút.”
Chân Thần hỏa diễm cười ha ha, đó là hơi đặc thù một chút sao? Thật sự quá mức đặc thù có được không.
Thủ đoạn tra xét của ai mà dùng chữ chọc chứ!
“Thôi, ta cũng chẳng quan tâm hắn dùng biện pháp gì, nhưng hắn tìm lâu như vậy, chẳng lẽ còn chưa tìm được truyền thừa thích hợp sao?” Chân Thần hỏa diễm cau mày nói.
“Nhìn dáng vẻ của hắn, chỉ sợ truyền thừa cấp Giới Chủ không thỏa mãn được khẩu vị của hắn.” Ánh mắt Chân Thần lôi đình hơi lóe lên, nói.
“Hay là hắn định tìm truyền thừa cấp Bất Hủ?” Chân Thần hỏa diễm trầm ngâm nói.