Vương Đằng không khỏi thở dài trong lòng, thật sự không được cũng chỉ có thể bỏ qua, hắn không còn thời gian để lãng phí nữa, có lẽ là hắn vô duyên, chỉ có thể đi tìm truyền thừa Chân Thần thuộc tính nguyên lực thôi.
Hắn mở thiên phú các loại nguyên lực ra, bay nhanh về một phía.
Một giờ sau, hắn chợt dừng bước lại.
Cảm ứng được rồi!
Hình như cảm ứng được ngôi sao truyền thừa phương diện hệ Lôi.
Ở trong cảm ứng của hắn, trong hư không phía trước giống như có một hằng tinh vĩ đại đang lóe lên tia sáng chói mắt.
Tia sáng kia còn mãnh liệt hơn ngôi sao truyền thừa cấp Bất Hủ trước đó hắn đã đụng tới.
Đây nhất định là truyền thừa Chân Thần!
Truyền thừa Chân Thần hệ Lôi cũng là lựa chọn vô cùng tốt.
Vương Đằng lập tức không chần chừ nữa, lao sang bên kia.
Nhưng khi hắn mới vừa bay được mấy ngàn mét thì đột nhiên lại dừng lại, trong lòng khẽ động, ánh mắt hoài nghi nhìn về phía hư không bên khác.
Hình như nơi đó có thứ gì đó đang triệu hồi hắn!
‘Thể Không Gian’ của Vương Đằng còn chưa đóng lại, vẫn luôn mở ra, lúc này thân thể của hắn lại có cảm giác rục rịch, giống như muốn nhằm về bên đó.
Nhưng đây chỉ là một loại xúc động, hắn vẫn chưa cảm giác ra được bên kia tồn tại truyền thừa gì, giống như khoảng cách vẫn còn rất xa.
Không giống với truyền thừa Chân Thần hệ Lôi bên này, Vương Đằng còn chưa đến gần đã cảm nhận được cảm giác mãnh liệt giống như hằng tinh kia.
Cảm giác này không làm giả được.
Truyền thừa Chân Thần hệ Lôi đang ở ngay trước mắt!
Ngược lại cảm xúc bên kia lại tràn đầy tính không xác định.
Vương Đằng lập tức rơi vào chần chừ.
“Không phải hắn đã phát hiện ra truyền thừa Chân Thần hệ Lôi ư? Tại sao lại dừng lại?” Chân Thần hỏa diễm kinh ngạc nói.
“Thằng nhóc này thật may mắn!” Viện trưởng có sắc mặt kỳ quái, cảm thán nói.
“Có phải viện trưởng ngươi đã cảm nhận được gì không?” Chân Thần lôi đình hoài nghi hỏi
Ở trong điện Tinh Không này, quyền hạn của viện trưởng còn cao hơn bọn họ, thứ bọn họ không nhìn thấy, chưa chắc viện trưởng đã không nhìn thấy.
Cho nên mới hỏi như vậy.
“Các ngươi nhìn tiếp đi.” Viện trưởng lắc đầu nói, ánh mắt của hắn vẫn luôn không rời khỏi Vương Đăng, hắn cũng muốn biết cuối cùng Vương Đằng sẽ lựa chọn bên nào?
…
Trong hư không, Vương Đằng chần chừ một chút, cuối cùng cắn răng một cái, xông về bên còn chưa biết kia.
Hắn điên cuồng bay nhanh trong hư không, khoảng cách không ngắn, hiện giờ hắn chỉ có thể đi theo cảm giác, bằng không hoàn toàn không cảm nhận được cái gì cả.
Thời gian trôi qua từng chút một, một tiếng, hai tiếng…
Cảm giác kia càng lúc càng mãnh liệt, mà thời gian cũng càng ngày càng ít.
“Sao còn chưa tới!” Vương Đằng hơi phát điên, khoảng cách này đã thật sự ra ngoài dự đoán trước của hắn, bay lâu như vậy còn chưa tới, chẳng lẽ cảm giác của hắn sai lầm rồi sao?
Nhưng đã đến nước này, lại quay về tìm truyền thừa Chân Thần hệ Lôi kia đã không còn kịp nữa, chỉ có thể miễn cưỡng tiếp tục bay tới trước.
Rầm!
Vương Đằng trực tiếp mở hai loại kỹ năng ‘Không Thiểm’ và ‘Độn Quang’ ra, thân thể hóa thành một tia sáng, không ngừng lóe lên trong hư không, khi thì biến mất, lúc lại xuất hiện, cấp tốc xuyên qua trong không gian.
“Thời gian sắp đến, thằng nhóc này nóng nảy!” Chân Thần hỏa diễm lắc đầu nói.
“Nếu thời gian đã đến, hắn vẫn chưa tìm được truyền thừa tương ứng, viện trưởng ngươi thật sự sẽ để cho hắn rời đi sao?” Chân Thần lôi đình nói.
Cơ hội ngàn năm khó có được này, nếu cứ lỡ mất như vậy, thật sự đáng tiếc.
Vương Đằng là thiên tài bọn họ coi trọng, nếu không nhận được truyền thừa ở trong điện Tinh Không này, tương đương với bỏ lỡ một cơ duyên lớn.
Thời gian do viện trưởng định ra, nếu muốn sửa thì vẫn có thể sửa được, chỉ nhìn viện trưởng.
“Đây là lựa chọn của bản thân hắn, không trách được ai.” Viện trưởng thản nhiên nói: “Trưởng thành của thiên tài càng thêm khó khăn, thử thách phải gặp còn nhiều hơn võ giả bình thường rất nhiều, nếu kể cả thử thách như vậy còn không thể thông qua, chỉ có thể nói tâm tính của hắn còn chưa đủ.”
“Có bỏ mới có được, hắn muốn truyền thừa rất tốt, vậy phải chuẩn bị sẵn sàng không nhận được cái gì cả.” Chân Thần hỏa diễm nói.
“Được rồi, hai người các ngươi lại nhìn thông suốt.” Chân Thần lôi đình lắc đầu không thôi.
Hắn là cảm tính, còn viện trưởng và Chân Thần hỏa diễm không thể nghi ngờ càng thêm lý trí.
Vương Đằng không hề biết trao đổi giữa viện trưởng và hai tồn tại Chân Thần, lúc này hắn chỉ có một ý niệm, tìm được nó, tìm được truyền thừa kia, bằng không hắn không cam lòng.
Thời gian chỉ còn lại một tiếng cuối cùng.
Tốc độ của Vương Đằng đã tăng lên đến không thể tăng lên được nữa, gần như chỉ có thể nhìn thấy một tàn ảnh ánh sáng ở trong hư không.
Mà hắn cũng đã trở thành ánh sáng duy nhất trong hư không tối đen này.
Cho đến phía trước xuất hiện một ánh sao!
Chút ánh sao ấy, không thể nghi ngờ cực kỳ đáng chú ý ở trong hư không tối tăm này!
Vương Đằng chấn động toàn thân, một niềm vui sướng không thể nào kiềm chế được phun trào ra từ dưới đáy lòng hắn, gần như muốn lan tràn toàn bộ tâm thần.
Thấy được rồi!
Cuối cùng hắn đã thấy được!
Quả nhiên là một ngôi sao truyền thừa Chân Thần không gian!!!
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, ánh sao trước mắt từ một điểm chậm rãi phóng đại lên, dần dần hóa thành một ngôi sao màu trắng bạc mãnh liệt siêu cấp vĩ đại.
“Chính là ngươi!”
Vương Đằng không khỏi cất tiếng cười to, ánh sáng rực rỡ không khỏi chớp lên trong mắt, gần như không hề do dự gì, thân hình trực tiếp hóa thành một tia sáng, xông vào bên trong ngôi sao truyền thừa kia.
Rầm!
Một trận nổ vang khủng khiếp đến cực hạn truyền ra, hư không chấn động, ngôi sao vĩ đại kia nở rộ ra tia sáng vô tận, giống như định chiếu sáng toàn bộ hư không này lên.
Trong phút chốc, tất cả đều giống như dừng lại.
Dao động không gian vô hình thổi quét ra, ngôi sao màu trắng bạc vĩ đại kia chấn động không ngừng, giống như đang hoan nghênh Vương Đằng đến đây.
Viện trưởng và hai vị Chân Thần đều hơi mở to hai mắt, tất cả đều không ngờ Vương Đằng lại không hề do dự chút nào, cứ xông ào vào bên trong ngôi sao truyền thừa như vậy.