Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2770 - Chương 2770. Tình Huống Của Ta Thật Đặc Thù! (3)

Chương 2770. Tình huống của ta thật đặc thù! (3)
Chương 2770. Tình huống của ta thật đặc thù! (3)

Trừ bỏ những thu hoạch quan trọng này ra, thu hoạch khác không có gì hay để nói đến, đều là một vài công pháp, chiến kỹ, lĩnh vực tinh linh vụn vặt, không cần nói nhiều.

Vương Đằng thoáng thở ra, trong lòng hơi sung sướng.

“Vương Đằng, mấy người Nguyệt Kỳ Xảo đến tìm ngươi.” Lúc này, giọng Viên Cổn Cổn truyền đến.

“Tìm ta?” Vương Đằng hơi sửng sốt, cười nói: “Xem ra vì chuyện bái sư.”

“Chắc là vậy, tất cả mọi người thật lo lắng cho ngươi.” Viên Cổn Cổn nói.

“Để cho bọn họ vào đi, ta ở trong phòng khách chờ họ.” Vương Đằng đi ra khỏi phòng tu luyện, nói.

“Được!” Viên Cổn Cổn thông qua hệ thống trí năng của trang viên mở cổng ra, để cho đám người Nguyệt Kỳ Xảo đi vào.

Khi Vương Đằng đi ra ngoài phòng khách, đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Vũ Vân Tiên, Borret cũng đi từ bên ngoài vào, các thiên tài gia nhập sau này như Vu Yển, Thái Bối Sa, Bách Xuyên Lưu đều đã đến.

“Ngồi đi.” Vương Đằng mỉm cười, mời mọi người ngồi xuống, sau đó hỏi: “Các ngươi đều đã bái sư rồi hả?”

“Chúng ta đều đã bái sư, còn ngươi thì sao?” Nguyệt Kỳ Xảo cau mày nói, là hội trưởng của hội Tinh Thần, Vương Đằng có bái sư hay không có ảnh hưởng rất lớn.

“Tình huống của ta tương đối đặc thù, các ngươi không cần lo lắng.” Vương Đằng cười nhạt nói.

“Thật chứ?” Nguyệt Kỳ Xảo hỏi.

Đám người Vu Yển, Thái Bối Sa đều kinh ngạc nhìn hắn, tình huống tương đối đặc thù? Có đặc thù bao nhiêu?

“Đương nhiên là thật.” Vương Đằng thấy Nguyệt Kỳ Xảo lại còn không tin, hơi dở khóc dở cười.

“Vì sao học viện chúng ta không có cường giả thu ngươi làm đồ đệ vậy?” Borret không nhịn được hỏi.

“Chuyện này không tiện nói.” Vương Đằng nói.

“Có phải có liên quan đến chuyện ngươi biến mất ở trên đỉnh núi Thần Không không?” Vu Yển đột nhiên hỏi.

“A, không ngờ rằng ngươi còn rất thông minh.” Vương Đằng liếc hắn, cười hề hề nói.

“…” Vu Yển đầu đầy vạch đen.

Cái gì gọi là không ngờ rằng?

Vậy có ý rằng trước kia đều cảm thấy hắn ngu xuẩn?

Những người khác đều hiếu kỳ không thôi, có liên quan đến chuyện biến mất ở trên đỉnh núi Thần Không?

“Sau khi ngươi biến mất khỏi trên đỉnh núi Thần Không đã đi đâu vậy?” Nguyệt Kỳ Xảo không nhịn được hỏi.

“Không thể nói.” Vương Đằng tỏ vẻ thần bí, lắc đầu nói.

Mọi người câm lặng, nhưng đều bó tay với hắn, Vương Đằng không nói, bọn họ không tiện hỏi nhiều.

“Xem ra chúng ta lo lắng là vô ích, chắc ngươi có được cơ duyên khác.” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn Vương Đằng, ánh mắt hơi lóe lên, nói.

Vương Đằng chỉ mỉm cười.

“Có cần chúng ta truyền tin tức này đi không? Bên ngoài có rất nhiều người nói ngươi không bái sư, lại đều bắt đầu rục rịch.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.

“Không cần truyền đi, cứ để như vậy đi.” Vương Đằng trầm ngâm một chút, nói.

“Được.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu, đối với chuyện này, nàng tự nhiên nghe theo sắp xếp của Vương Đằng.

Biết được bên chỗ Vương Đằng không có vấn đề gì, không khí đã thoải mái hơn rất nhiều, mọi người cũng bắt đầu rảnh rỗi hàn huyên.

Vương Đằng biết được tình huống bái sư của mọi người từ trong miệng bọn họ, những thiên tài này đều đã bái sư phụ không tệ, trong đó Vu Yển, Vũ Vân Tiên, Bách Xuyên Lưu, Borret đều bái cấp Bất Hủ tôn giả làm thầy, không hề kém đi đâu.

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Vi Đức cũng đã bái cấp Bất Hủ phong vương làm thầy, đều có thể nhận được dạy dỗ thật tốt.

“Nguyên Mục đã bái cấp Bất Hủ tôn giả làm thầy?” Vương Đằng kinh ngạc nói.

Không có tồn tại Chân Thần thu hắn làm đồ đệ, Vương Đằng hơi ngoài ý muốn, lấy thiên phú của Nguyên Mục, không đến mức không có tồn tại Chân Thần thu làm đồ đệ mới đúng.

“Đúng vậy.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu nói: “Nhưng có vài cấp Bất Hủ tôn giả tranh cướp thu đồ đệ, nhưng không có tồn tại Chân Thần nào ra mặt, cuối cùng Nguyên Mục chỉ có thể lựa chọn một vị cấp Bất Hủ tôn giả để bái sư.”

“Lão đại ngươi không nhìn thấy dáng vẻ bực tức không cam lòng khi đó của Nguyên Mục.” Vi Đức cười he he nói.

“Hả, không cam lòng bao nhiêu?” Vương Đằng cười nói.

“Chỉ thiếu viết ra trên mặt thôi, nhưng nếu hắn còn không thức thời, đoán chừng cấp Bất Hủ tôn giả này đều không đồng ý thu hắn làm đồ đệ.” Vi Đức nói.

“Lấy sự kiêu ngạo của hắn, đoán chừng cho đến bây giờ đều không nghĩ đến phải bái cấp Bất Hủ tôn giả làm thầy, đáng tiếc không như mong muốn.” Vương Đằng nói.

“Chắc là do đến cuối cùng biểu hiện của hắn không tốt, khiến tồn tại Chân Thần cảm thấy tâm tính của hắn không đủ.” Lúc này Vũ Vân Tiên mở miệng nói.

“Ừm, Chân Thần thu đồ đệ, chỉ có thiên phú thôi còn chưa đủ, tâm tính cũng phải tuyển chọn tốt nhất, Nguyên Mục quá kiêu ngạo.” Vu Yển gật đầu nói: “Nhưng như vậy, chúng ta không còn sợ hắn, đều bái cấp Bất Hủ tôn giả làm thầy, ai có thể cười đến cuối cùng còn chưa biết được.”

Nói xong lời cuối cùng, hắn không khỏi nhìn thoáng qua Vương Đằng, chỉ có tên này luôn luôn khiến cho hắn không thể nhìn thấu.

Hắn rốt cuộc đã chiếm được cơ duyên gì?

Không biết vì sao, bái được cấp Bất Hủ tôn giả làm thầy khiến hắn không tìm thấy được một chút cảm giác hơn hẳn gì cả.

Không bao lâu, mọi người đều đã rời đi, bọn họ đều có kế hoạch tu luyện của riêng mình, không thể lãng phí thời gian được.

Vu Yển cũng thành thật, sau khi thất bại bởi Vương Đằng ở trên núi Thần Không đã tự nguyện gia nhập hội Tinh Thần, không còn một câu oán hận nữa.

Nhưng nghe nói đám người Vạn Đông chưa đến hội Tinh Thần, Vương Đằng không khỏi cười lạnh trong lòng, xem ra những người này không hề thành thật.

Nhưng hắn không vội làm gì bọn họ, về sau còn có cơ hội, bọn họ tự nhiên sẽ biết cái gì gọi là hối hận.

Vương Đằng cực kỳ tự tin với độc Yêu Liên mình đã hạ, trừ phi kêu cường giả cấp Bất Hủ ra tay, nếu không sẽ không có cách nào triệt để trừ bỏ.

Vương Đằng không quay về phòng tu luyện để tu luyện nữa mà ngẫm nghĩ, lấy phi thuyền vũ trụ ra bay về phía núi lửa luyện tạo.

Cái gọi là núi lửa luyện tạo thật ra chính là núi lửa để cho Luyện tạo sư của học viện luyện tạo luyện khí, cách núi lửa đan đạo không xa.

Thậm chí có thể nói hai bên ở cùng một khu vực.

Hết chương 2770.
Bình Luận (0)
Comment