“Không phải, chỉ có một loại.” Vương Đằng nói.
“Một loại binh khí lại cần nhiều nguyên vật liệu đến như vậy???” Võ Thân trừng lớn mắt, mang vẻ mặt ngươi đù má đang trêu ta nhìn Vương Đằng.
Hắn học tập luyện tạo nhiều năm như vậy, chưa bao giờ gặp binh khí nào cần đến nhiều loại nguyên vật liệu như thế, đây không phù hợp với nguyên lý cơ bản của luyện tạo.
Thụy Gia Na nghe vậy, cũng không thể tin nổi trừng lớn mắt đẹp, không biết phải làm sao, tuy rằng đây đúng là khách hàng lớn, nhưng thật sự rất nhiều, nguyên vật liệu trên đó chi chít dày đặc, nàng thật sự tạm thời không tìm được hết.
“Phiền toái tìm xem giúp ta, nếu không có, cũng xin báo cho ta biết một tiếng.” Vương Đằng gật đầu nói với Thụy Gia Na.
“Được… được rồi!” Thụy Gia Na lấy lại tinh thần, sắc mặt kỳ quái liếc nhìn hắn, hơi lắp bắp nói.
“Ngươi đây là định rèn loại binh khí nào vậy? Có thể để cho ta nhìn xem được không?” Võ Thân không tin tưởng trong vũ trụ có tồn tại loại binh khí này, lại không nhịn được tò mò hỏi.
“Bí mật!” Vương Đằng cười nói.
“Được rồi!” Võ Thân nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Vốn còn định rèn giúp ngươi, nhưng dựa theo số lượng nguyên vật liệu này, sợ rằng ta không giúp đỡ được gì.”
“Không sao, ta chỉ muốn nhìn xem trước một chút nguyên vật liệu thôi, tạm thời binh khí này chắc chắn không thể rèn ra được.” Vương Đằng nói.
Võ Thân thấy hắn nói như thật, trong lòng không khỏi hơi tin tưởng, nhưng đồng thời tò mò trong lòng cũng càng thêm nồng đậm.
Rốt cuộc là loại binh khí gì mà cần dùng đến nhiều nguyên vật liệu như vậy?
“Học đệ Vương Đằng, ta đã giúp ngươi kiểm tra những nguyên vật liệu ngươi cần, chỗ chúng ta đại khái chỉ có một nửa nguyên vật liệu thôi.” Lúc này, Thụy Gia Na ngẩng đầu lên khỏi màn sáng sau quầy, hơi rung động nói.
Cho đến bây giờ đều chưa từng xuất hiện tình huống như vậy, lại có lúc núi lửa luyện tạo không thể gom đủ nguyên vật liệu, hơn nữa còn có gần một nửa không gom được.
“Một nửa sao.” Vương Đằng nhíu mày, cũng thầm thở dài một tiếng trong lòng, hỏi: “Nếu ta muốn đổi những nguyên vật liệu này, cần phải tiêu tốn bao nhiêu điểm tích lũy?”
“Cần 1390000 điểm tích lũy.” Thụy Gia Na nói.
“Được, ta đổi.” Vương Đằng gần như không hề do dự gì nói.
“Cứ… cứ đổi như vậy?” Thụy Gia Na trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm Vương Đằng nói.
Đó chính là hơn một trăm vạn điểm tích lũy, nói ra là lấy ra, cường giả cấp Giới Chủ đều chưa hề hào phóng đến như vậy.
“Bằng không thì sao, ta đã đến đây, cũng không thể một chuyến tay không.” Vương Đằng thản nhiên nói: “Nhanh lên đi.”
“Được! Được!” Thụy Gia Na vội vàng gật đầu như gà con mổ thóc, nhưng lại phản ứng kịp, hơi chần chừ, nếu Vương Đằng không có nhiều điểm tích lũy như vậy thì phải làm sao? Dù sao điều động nhiều nguyên vật liệu như vậy, cũng không phải trò đùa.
“Sao vậy, cần xác minh điểm tích lũy của ta có đủ hay không sao?” Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ này của đối phương, không khỏi cười hỏi.
“Không cần, ta tin tưởng học đệ sẽ không trêu đùa ta.” Thụy Gia Na lập tức lắc đầu, nàng không làm được chuyện đắc tội với người khác.
“Thụy Gia Na, ngươi đừng xem thường học đệ Vương Đằng, hắn phá kỷ lục của bảng Tân Nhân, học viện trực tiếp thưởng cho 1 000 000 điểm tích lũy, 1 390 000 điểm tích lũy này hắn chắc chắn bỏ ra được.” Võ Thân cười nói.
Thụy Gia Na phản ứng kịp, ánh mắt tỏa sáng, gật đầu, vội vàng xoay người tiến hành thủ tục đổi cho Vương Đằng.
Khách hàng lớn này, không thể thả chạy mất được.
Lúc này nhân viên khác ở xung quanh đều đỏ lên, hâm mộ ghen ghét.
Sao chuyện tốt như vậy lại không đến lượt bọn họ chứ.
Không bao lâu, một nhân viên đã vội vàng chạy tới, giao một trang bị không gian cho Thụy Gia Na.
Thụy Gia Na gật đầu, bước nhanh tới, nói với Vương Đằng: “Học đệ Vương Đằng, nguyên vật liệu ngươi cần đến đều ở bên trong này, ngươi xem có cần kiểm tra lại một chút không.”
“Được!” Vương Đằng gật đầu, kêu Viên Cổn Cổn hỗ trợ kiểm kê, mình lại theo Thụy Gia Na đi chi trả điểm tích lũy.
Tổng cộng 1390000 điểm tích lũy trực tiếp bị quét đi, Vương Đằng vẫn còn hơi đau lòng, sau khi mua những nguyên vật liệu này, hắn chỉ còn lại có 2340000 điểm tích lũy thôi.
Điểm tích lũy thật sự không đủ tiêu!
“Có phải đã tiêu hết điểm tích lũy nên đau lòng không.” Võ Thân nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, không nhịn được cười he he.
“Là hơi đau lòng.” Vương Đằng liếc nhìn hắn, thở dài, gật đầu nói.
“Nhưng bút tích của ngươi thật sự không nhỏ, đây mới không đến một nửa nguyên vật liệu đã tiêu tốn 1390000 điểm tích lũy, một nửa nguyên vật liệu còn lại đoán chừng còn cần nhiều hơn, ta thấy trong đó còn vài nguyên vật liệu chính chưa mua.” Võ Thân cảm thán không thôi nói.
“…” Vương Đằng lập tức càng thêm thịt đau, buồn bã nói: “Học trưởng, không phải ngươi đã nói ở đây cái gì cũng có sao?”
Sắc mặt Võ Thân lập tức cứng đờ, cảm thấy bị đánh mặt.
Hắn không ngờ nguyên vật liệu Vương Đằng cần đến lại khác người như thế, vốn không phải nguyên vật liệu luyện khí bình thường.
“Những nguyên vật liệu còn thừa lại, có một phần có thể có, nếu học đệ Vương Đằng cần, chúng ta có thể trao đổi phương thức liên lạc, đến lúc đó vừa có tin tức, ta sẽ lập tức thông báo cho ngươi.” Thụy Gia Na chờ mong nhìn Vương Đằng, khách hàng lớn sảng khoái như thế, đương nhiên phải phát triển thành khách hàng lâu dài.
Huống hồ nàng cũng không xa lạ gì với danh tiếng của Vương Đằng, đối với thiên kiêu có thiên phú tuyệt hảo như vậy, đương nhiên cần phải liên hệ nhiều hơn.
Vương Đằng gật đầu, trao đổi phương thức liên lạc với đối phương, sau đó cáo từ rời đi.
“Về sau đến đây, có gì cần cứ việc đến tìm ta.” Võ Thân nói.
“Vậy cảm ơn học trưởng.” Vương Đằng mỉm cười, mặc dù học trưởng này hơi nhiệt tình quá đáng, nhưng thoạt nhìn là người không tệ.
Hai người trao đổi phương thức liên lạc.
Sau khi Vương Đằng chia tay Võ Thân, đang định ngồi phi thuyền trở về, Viên Cổn Cổn mở ra một tin nhắn nói: “Vương Đằng, tin nhắn do hội Trọng tài học viện gửi tới.”
“Hội Trọng tài học viện.” Vương Đằng hơi sửng sốt, nhìn đoạn tin nhắn kia, đọc lướt thật nhanh, nhanh chóng đã đọc xong tin nhắn, trên mặt lộ ra vẻ cười như không cười, nói: “Bọn họ báo ta đi tham gia sát hạch chuẩn Nghị viên tấn chức Nghị viên gì đó.”