Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2777 - Chương 2777. Các Ngươi Định Làm Gì Nghị Viên Vương Đằng? (2)

Chương 2777. Các ngươi định làm gì Nghị viên Vương Đằng? (2)
Chương 2777. Các ngươi định làm gì Nghị viên Vương Đằng? (2)

Vương Đằng này hơi độc miệng!

“Vương Đằng, ngươi có biết đây là đâu không?” Ockham lạnh giọng nói.

“Hội Trọng tài học viện chứ đâu, sao ta lại không biết chứ.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Nếu đã biết rõ đây là hội Trọng tài học viện, ngươi còn đậu phi thuyền lơ lửng ở trên không tòa nhà trung tâm của hội Trọng tài học viện, trong mắt ngươi có còn hội Trọng tài học viện không vậy?” Ockham lớn tiếng chất vấn.

“…” Vương Đằng nghiêng đầu, ánh mắt mang vẻ khinh miệt nhìn hắn: “Vì thế nên?”

“Làm càn!” Ockham lập tức nổi trận lôi đình, tia sáng lạnh chợt lóe lên trong mắt, lạnh giọng hét lớn: “Ngươi bất kính hội Trọng tài học viện như thế, có tư cách gì trở thành chuẩn Nghị viên của hội Trọng tài học viện chứ.”

Nói xong, hắn đột nhiên vung tay lên.

“Bắt lấy hắn cho ta, ta sẽ xin các vị Nghị viên định đoạt, xóa bỏ thân phận chuẩn Nghị viên của Vương Đằng.”

Tiếng nói vừa dứt, Ockham đã là người đầu tiên chộp tới Vương Đằng, đồng thời mấy người phía sau hắn cũng lập tức biến mất tại chỗ, đồng loạt lao về phía Vương Đằng, phong tỏa bốn phía của hắn.

Ockham là tồn tại trên bảng top 100 cấp Vực Chủ, thực lực tự nhiên là tồn tại đứng đầu trong cấp Vực Chủ, vốn không phải cấp Vực Chủ bình thường có thể sánh bằng.

Tốc độ của hắn nhanh đến không thể nào tin nổi, rầm một tiếng đã gần như trong nháy mắt đi đến trước mặt Vương Đằng.

Một bàn tay ngưng tụ ra nguyên lực hỏa diễm hung hăng chụp vào cổ Vương Đằng.

Ở trong tất cả phương diện, không thể nghi ngờ hắn đã lựa chọn một phương thức khiến cho người ta nhục nhã nhất, muốn trực tiếp bắt lấy Vương Đằng, trấn áp hắn.

Huống hồ vẫn còn ở trước mặt nhiều người như vậy.

Hắn muốn khiến Vương Đằng mất hết mặt mũi!

Theo khoảng cách càng ngày càng gân, cuối cùng trên mặt Ockham lộ ra một chút châm chọc, Vương Đằng này chẳng qua chỉ là một học viên mới, cho dù thiên phú thật mạnh, lại có tư cách gì tranh giành với hắn chứ.

Hôm nay vừa vặn rơi vào trong tay hắn, thật sự là ông trời đều đang giúp đỡ hắn.

Mọi người nhìn thấy một màn này, có người không khỏi lắc đầu, có người vui sướng khi người khác gặp họa, lại cũng có người tràn ngập đồng tình.

Vương Đằng này có phải quá phiêu rồi không?

Nếu không vì sao có thể lại phạm vào sai lầm cấp thấp như vậy, khiến người ta bắt được nhược điểm, trước mắt xác định chịu thiệt thòi lớn.

Một bóng người bay ra khỏi tòa nhà hội Trọng tài học viện, mái tóc dài màu trắng bạc cực kỳ dễ thấy, đúng là Nguyên Mục.

Hôm nay hắn vốn đi theo Ockham đến tiến hành thủ tục gia nhập hội Trọng tài học viện, lấy biểu hiện của hắn ở trên đại điển thu đồ đệ đã có tư cách gia nhập hội Trọng tài học viện, trở thành một thành viên.

Nhưng không ngờ đến lại đụng phải chuyện này.

Ockham vội vàng bắt lấy Vương Đằng, để tiện cho Vương Đằng một bài học nên để hắn sang bên.

Lúc này Nguyên Mục cũng đi ra ngoài theo, nhìn thấy Vương Đằng sắp bị bắt, ánh mắt hắn chớp lên, vẻ mặt lạnh nhạt đến cực hạn.

Uy nghiêm của hội Trọng tài học viện không cho phép xâm phạm, tuy rằng cách làm của Ockham hơi quá đáng, nhưng đây là bài học Vương Đằng nên nhận lấy, không oán trách được ai cả.

Trên bầu trời

Một tia sáng lạnh xẹt qua trong mắt Vương Đằng, cười lạnh một tiếng, không hề nói nhảm gì, hai loại dị hỏa thiên địa lập tức bộc phát ra từ trong cơ thể của hắn.

Một ngọn lửa màu xanh, một ngọn lửa màu đỏ thắm đồng thời ngưng tụ thành hình dạng vảy rồng ở bên ngoài thân thể hắn.

Nhiệt độ cao nóng rực tỏa ra bốn phía.

Cùng lúc đó, trong cơ thể hắn có tiếng máu chảy xuôi cuồn cuộn truyền ra, không khác gì tiếng sấm, trầm đục đến cực hạn, một đường vân màu vàng huyền ảo đến vô cùng hiện lên ở chỗ mi tâm của hắn.

Rầm!

Ngay sau đó, hắn trực tiếp giơ nắm tay lên, một quyền đấm về phía Ockham.

Hư không nổ đùng, trực tiếp bị chấn sập, từng vết nứt tối đen khủng khiếp lan tràn ra bốn phía.

Đồng tử Ockham chợt co rút lại, giống như thấy được chuyện gì đó không thể nào tin nổi, nhưng dưới khoảng cách như thế, công kích của hắn đã không thu về được nữa.

Hơn nữa hắn cũng không tin, Vương Đằng một võ giả cấp Vũ Trụ lại có thể chống đỡ được hắn một cường giả trên bảng top 100 cấp Vực Chủ.

Trong khoảnh khắc, hai công kích va chạm vào nhau.

Ầm rầm!

Một tiếng nổ vang khủng khiếp quanh quẩn trong không trung, đinh tai nhức óc, khiến trên mặt rất nhiều người đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Chính vào lúc này, một bóng người bay ngược ra ngoài.

Ockham!

Lại chính là Ockham!

Mọi người trừng lớn mắt, khó có thể tin nổi nhìn một màn này, sao người bị đánh bay ra ngoài lại là Ockham chứ?

Trên mặt Nguyên Mục cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc và khiếp sợ, giống như gặp quỷ.

“Ngươi!” Ockham tỏ ra khiếp sợ, cánh tay không khống chế nổi khẽ run rẩy, hình như xương tay của hắn bị chặt đứt.

Sức mạnh của Vương Đằng làm sao có thể mạnh đến như thế?

Không có khả năng!

Sức mạnh của một võ giả cấp Vũ Trụ làm sao có thể uy hiếp được hắn!

Ockham thật sự không tin nổi kết quả như vậy.

“Chỉ bằng ngươi, có tư cách gì bắt ta!” Vương Đằng cực kỳ tùy ý buông nắm tay, nhìn Ockham ở phía xa, nhàn nhạt nói.

Sắc mặt Ockham lập tức xanh trắng một trận, còn có lời nào càng mang hàm ý nhục nhã hơn lời này chứ.

Trước đó vẫn chỉ là nhục nhã trên lời nói, mà lúc này Vương Đằng đã dùng thực lực tiến hành nhục nhã hắn trên mọi phương diện, khiến hắn có một ảo giác đang đối mặt với cường giả top mười trên bảng top 100 cấp Vực Chủ.

Wow!

Người ở bên dưới cuối cùng phản ứng kịp, cả đám ồ lên, dù thế nào đều không ngờ đến lại là kết quả như vậy.

Một cường giả trên bảng top 100 cấp Vực Chủ lại bị một võ giả cấp Vũ Trụ đánh bay, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn đã bị tổn thương không nhẹ.

Hai người này sẽ không phải phối hợp diễn ra bi thảm để gia tăng độ nổi tiếng cho Vương Đằng đấy chứ?

Rất nhiều người không khỏi thầm nghĩ nơi đáy lòng.

“Bắt lấy hắn!” Bây giờ Ockham không quan tâm đến mặt mũi nữa, lập tức mở miệng quát to với vài cấp Vực Chủ ở xung quanh.

Hết chương 2777.
Bình Luận (0)
Comment