Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2793 - Chương 2793. So Sánh Giữa Hai Nàng! (2)

Chương 2793. So sánh giữa hai nàng! (2)
Chương 2793. So sánh giữa hai nàng! (2)

“Vậy ta xin cảm ơn học tỷ.” Vương Đằng nói.

“Ngươi thích thì tốt rồi.” Trong lòng Chúc Long Sương ít nhiều cũng nhẹ nhàng thở ra, tặng lễ này vô cùng chú ý, nếu không đưa đến trên tâm khảm của Vương Đằng, chẳng phải là tặng uổng công sao.

“Vương Đằng, ngươi không nhìn xem lễ vật chị gái ta cho ngươi sao?” Lúc này, Đồng Ân cười nhạt nói.

“Chị gái ngươi à?” Chúc Long Sương không khỏi hơi kinh ngạc nhìn Đồng Ân, thoạt nhìn cô bé này tương đối quen mắt, nhưng nàng lại không nhớ nổi đã nhìn thấy ở đâu.

“Chị gái ta tên là Đồng Nhã.” Đồng Ân ưỡn cổ lên, nhàn nhạt nói.

Ở trong mắt Vương Đằng, có vẻ hơi kiêu ngạo.

Hắn tỏ vẻ kỳ quái nhìn hai nàng, hai cô gái này đang chèn ép lẫn nhau sau?

“Đồng Nhã!” Một tia sáng chợt lóe lên trong đầu Chúc Long Sương, cuối cùng nàng đã nhớ ra được, khó trách cứ luôn cảm thấy đã từng gặp ở đâu, hóa ra là Đồng Nhã, tồn tại ở trên bảng Nữ Thần Tinh Không kia.

Đồng thời sắc mặt của nàng cũng hơi nghiêm trọng, kể cả tồn tại ở trên bảng Nữ Thần Tinh Không đều đến chúc mừng Vương Đằng, tên này rốt cuộc có sức hút gì chứ?

Nàng xem trọng tiềm lực của Vương Đằng, đó là bởi vì vừa vặn có chỗ tiếp xúc, biết rõ tên này không đơn giản, còn Đồng Nhã kia thì sao?

Đối phương là tồn tại ở trên bảng Nữ Thần Tinh Không, bình thường mặc dù là nàng cũng không chắc nhìn thấy được một lần, cực kỳ thần bí, lại có giao thoa với Vương Đằng như thế nào?

“Vương Đằng, ngươi mau mở ra nhìn xem.” Đồng Ân nhìn dáng vẻ kinh ngạc kia của Chúc Long Sương, biết mục đích của mình đã đạt tới, mỉm cười trong lòng, thúc giục.

Trái tim của Chúc Long Sương lập tức trầm xuống, hơi biến sắc nhìn về phía hộp ngọc trên mặt bàn, không cảm nhận được dao động đặc biệt gì, trong này sẽ là cái gì đây?

Vì sao cô nhóc này tự tin như thế?

Nhìn dáng vẻ của đối phương, giống như cảm thấy nhất định sẽ vượt qua lễ vật của nàng vậy.

Vương Đằng cũng sinh hứng thú, mở hộp ngọc ra, chân mày hơi nhướn lên: “Đây là?”

Bên trong hộp ngọc lại để một quyển trục phong cách cổ xưa, chưa nhìn ra được có chỗ kỳ lạ gì, nhưng càng như thế, càng ý vị sâu xa.

Chúc Long Sương nhìn quyển trục bên trong hộp ngọc kia, chân mày cũng nhíu lại.

Vương Đằng cầm lấy quyển trục cẩn thận nhìn xem, mới phát hiện trên đó giống như có lực phong ấn, từng đường phù văn huyền ảo thật nhỏ khắc sâu ở bên ngoài quyển trục, tạo thành một loại lực niêm phong, cần dùng tinh thần lực mới có thể mở ra.

Điều này khiến cho hắn càng thêm tò mò!

Quyển trục lấy lực niêm phong như thế, trừ bỏ để bảo vệ quyển trục không bị mục ra, còn có tác dụng không khiến cho người khác tùy tiện nhìn thấy nội dung bên trong đó.

Quyển trục này, xem ra không đơn giản.

Nhưng chuyện này không làm khó được Vương Đằng, hắn chính là Phù văn sư cấp Tông sư.

Ánh mắt hơi nheo lại, tinh thần lực trào ra, tiếp xúc đến phù văn này để tìm kiếm chốt mở trong đó!

Trong thoáng chốc, phù văn ở bên ngoài quyển trục giống như nòng nọc tự động bơi đi, tách chỗ tiếp nối quyển trục ra.

Thật hiển nhiên, quyển trục này đã có thể mở ra.

“Phù văn sư!”

Chúc Long Sương nhìn Vương Đằng, sắc mặt mang theo một chút kinh dị: “Ngươi quả nhiên còn là một Phù văn sư, bọn họ nói ngươi phân tích được phù văn của núi Thần Không, mới đầu ta còn không tin tưởng lắm, bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng.”

“Chị gái ta nói ngươi có thể mở ra, quả nhiên là như vậy.” Đồng Ân cũng kinh ngạc nói.

“Chẳng có gì đáng nói cả!” Vương Đằng cười nhạt nói.

Hai nàng đồng thời xem thường liếc xéo mắt đẹp.

Vương Đằng không để ý đến các nàng, hít vào một hơi thật sâu, mang theo tò mò mở quyển trục ra, ánh mắt đảo qua, trong mắt lập tức bộc phát ra một tia sáng, đột ngột đóng quyển trục lại, khiếp sợ nhìn về phía Đồng Ân.

Dự cảm điềm xấu ở trong lòng Chúc Long Sương càng thêm mãnh liệt, nhìn vẻ mặt của Vương Đằng, quyển trục này giống như thật không đơn giản.

“Như thế nào?” Đồng Ân cười nhạt nói, nhưng trong lòng lại trộm vui vẻ, ai bảo ngươi ra vẻ, hiện giờ bị chấn động đến.

“Đây là bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh!” Vương Đằng trầm giọng nói.

“Cái gì!” Chúc Long Sương hơi biến sắc, tương đối khiếp sợ nhìn về phía Đồng Ân.

Bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh!

Bút tích của Đồng Nhã kia lại to lớn như thế, hơn nữa vừa vặn hợp khẩu vị của Vương Đằng, hiện giờ có ai không biết hắn là một Luyện đan sư cấp Tông sư đỉnh phong chứ.

Càng quan trọng ở chỗ thứ này có thể gặp chứ không thể cầu, bình thường hiếm có Luyện đan sư cấp Thánh nào sẽ lưu truyền bản chép tay trước khi mình lên cấp Đan Thánh ra ngoài, dù sao đây là thứ hạch tâm nhất của bọn họ, sao có thể tùy tiện để cho người khác nhìn thấy được, kể cả đồ đệ đều không nhất định có thể có được.

Đối với Vương Đằng, thứ này quá mức quan trọng.

Có thể khiến cho hắn bớt đi rất nhiều đường vòng, thậm chí trở thành một Đan Thánh sớm hơn rất nhiều năm.

Nàng không thể không thừa nhận, Chúc Long thạch do nàng đưa tới còn xa mới có thể so sánh được với bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh này.

“Đúng!” Đồng Ân liếc nhìn Chúc Long Sương, nhếch miệng lên một độ cong, gật đầu nói: “Đây là bản chép tay luyện đan của chuẩn Đan Thánh mà chị gái ta đã có được trong lúc vô tình, sau này vị chuẩn Đan Thánh kia càng thuận lợi lên cấp Đan Thánh, do đó đối với ngươi, bản chép tay này có tác dụng tham khảo cực kỳ quan trọng.”

“Bản chép tay chuẩn Đan Thánh do một vị Đan Thánh lưu lại trước khi lên cấp sao.” Tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, gật đầu nói: “Phần lễ vật này ta mặt dày nhận, thay ta cảm ơn chị gái ngươi, về sau hễ có đan dược cần luyện chế, có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào.”

Hắn đưa ra một hứa hẹn, phần lễ này của đối phương quá nặng, hắn phải có tỏ vẻ.

“Hì hì, chỉ chờ câu nói này của ngươi.” Đồng Ân cười hì hì nói: “Nhưng chúng ta là bạn bè, hơn nữa ta còn là một thành viên của hội Tinh Thần, cũng không cần phân rõ ràng như vậy.”

Hết chương 2793.
Bình Luận (0)
Comment