“Tốt lắm, cướp nó!” Vương Đằng hạ lệnh nói.
“Đại nhân, có chuyện phải nhắc nhở ngươi một chút.” Phái Ân muốn nói lại thôi.
“Nói đi, đừng lề mề, ta cũng không phải người ác gì, ngay cả câu nói cũng không cho nói.” Vương Đằng nói.
Phái Ân cẩn thận liếc Vương Đằng một cái, tâm nói không phải người ác, có thể đánh người ta thành đầu heo sao? Nhưng những lời này chung quy không dám nói ra, hắn vội vàng nói: “Nhóm đạo tặc Hồng Miêu nổi tiếng giảo hoạt, một khi các nàng phát hiện không đúng, sẽ lập tức trốn thoát, cho nên cho tới nay, chưa có người nào có thể bắt lấy Tracy Hồng Miêu.”
“Sao hình như ngươi rất rõ ràng?” Vương Đằng hỏi.
“Không giấu ngươi, Tracy vô cùng đẹp, cũng cực kỳ sexy, nữ đạo tặc giống như nàng dã tính mười phần, là mục tiêu của rất nhiều đạo tặc, nhưng chưa bao giờ nghe nói có người thành công.” Phái Ân liếm mặt nói.
“Các ngươi đám già háo sắc này!” Vương Đằng cạn lời nói.
Vậy mà bởi vì nguyên nhân này, xem ra đạo tặc tinh không này loạn hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn, vậy mà còn xuống tay với đạo tặc cùng nghề.
Phái Ân chỉ có thể cười mỉa, hắn cũng từng muốn cưỡng bắt Tracy Hồng Miêu, kết quả đương nhiên là bị hung hăng giáo huấn một trận.
Nhưng sự tích quang vinh cỡ này, sẽ không không biết xấu hổ lấy ra nói.
“Nếu đã như vậy, vậy tự ta mai phục qua đó là được, trước tiên các ngươi ở đây chờ ta.” Vương Đằng trầm ngâm một chút, nói.
“Ngươi muốn....... đích thân đi?!” Phái Ân kinh ngạc nhìn Vương Đằng.
“Tránh đả thảo kinh xà, đương nhiên chỉ có thể tự ta đi, ngươi không phải nói Hồng Miêu đó cực kỳ sexy sao, ta cũng muốn mở rộng kiến thức.” Vương Đằng nói.
“Ta hiểu rồi!” Phái Ân lập tức lộ ra nụ cười một người đàn ông đều hiểu.
“Ngươi hiểu cái gì?” Vương Đằng cạn lời, cũng không để ý tới hắn nữa, trực tiếp từ trong phi thuyền bay ra.
Phái Ân nhìn bóng người Vương Đằng rời đi, trong mắt không khỏi lộ ra một tia tò mò.
Không biết đối phương có thể bắt được Hồng Miêu giảo hoạt kia hay không?
Phái Ân rất chờ mong, nhiều năm qua như vậy, Hồng Miêu đó đều không bị những người khác bắt được, hiện tại rốt cục sắp gặp phải một gốc cây cứng.
Chỉ là hắn không nói cho Vương Đằng biết, chiến kỹ chạy giữ mạng của Hồng Miêu rất lợi hại, đây cũng là nguyên nhân nàng luôn có thể chạy thoát từ trong tay đạo tặc tinh không lớn mạnh khác.
Lúc này phi thuyền của nhóm đạo tặc Phái Ân cách nhóm đạo tặc Hồng Miêu phía trước còn một khoảng, nếu phi thuyền tiến quá gần, chắc chắn sẽ bị phát hiện, cho nên Vương Đằng chỉ có thể tự bay qua.
Với tốc độ của võ giả cấp Vũ Trụ, phi hành trên hư không, cũng không chậm, Vương Đằng rất nhanh đã cảm giác được phía trước ẩn giấu một phi thuyền vũ trụ màu đỏ giữa hư không.
“Hẳn là phi thuyền này!” Viên Cổn Cổn kinh ngạc nói: “Vậy mà cũng là phi thuyền cấp Giới Chủ, những đạo tặc tinh không này từng người đều rất có tiền!”
“Tiền của bọn họ đều là cướp lấy, chắc chắn dễ dàng hơn võ giả bình thường rất nhiều.” Vương Đằng cười lạnh nói.
“Cũng đúng!” Viên Cổn Cổn thầm chấp nhận.
Những đạo tặc tinh không phỏng chừng lấy tiền cướp được, cầm đi mua phi thuyền.
Muốn làm đạo tặc tinh không, không có một phi thuyền lớn mạnh sao được.
Trong mắt Vương Đằng chợt lóe tinh quang, không vô nghĩa, lợi dụng kỹ năng ‘ẩn nấp không gian’, giấu mình trong kẽ hở không gian, cho dù là máy dò của phi thuyền vũ trụ cấp Giới Chủ, cũng chưa chắc có thể phát hiện tồn tại của hắn.
Sau đó hắn liền thông qua thủ đoạn không gian, đến gần phi thuyền cấp Giới Chủ màu đỏ.
Vị trí phần đáy, cửa khoang của phi thuyền, Vương Đằng hỏi: “Viên Cổn Cổn, làm xong chưa?”
“Để nó cho ta, ta là ai, ta là sinh mệnh trí năng cấp Vực Chủ.” Viên Cổn Cổn vỗ ngực nói.
Vương Đằng nhàn nhạt cười, để nó bắt tay đi làm.
Trong chốc lát, cửa khoang thuyền lặng yên không một tiếng động mở ra, Viên Cổn Cổn giấu được hệ thống trí năng của phi thuyền màu đỏ này, lặng yên mở ra cửa khoang thuyền.
Thân hình Vương Đằng chợt lóe, tiến vào trong đó, hắn mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, lập tức bắt được đám ánh sáng nguyên lực sáng nhất trong phi thuyền.
“Cấp Vực Chủ! Không sai, chắc chắn chính là Hồng Miêu đó!”
Vương Đằng mỉm cười, mò thẳng đến phương hướng chỗ ánh sáng, phi thuyền cấp Giới Chủ này cũng là phi thuyền cỡ nhỏ, không gian bên trong cũng không tính là lớn.
Hắn xuyên qua một hành lang sắt thép, đụng phải hai võ giả cấp Hằng Tinh, quả thật như lời Phái Ân nói, đều là nữ võ giả, nhưng diện mạo mờ nhạt.
Hắn trực tiếp đánh xỉu, không bị người khác phát hiện.
Rất nhanh, Vương Đằng đã đi tới ngoài một phòng tu luyện, so với sự lơi lỏng của đám người Phái Ân, nhóm võ giả đạo tặc Hồng Miêu cực kỳ cần cù, phần lớn mọi người đang tu luyện, chỉ có một bộ phận phụ trách canh giữ, và tìm kiếm con mồi.
Những người khác chỉ có lúc con mồi xuất hiện, mới sẽ đi ra từ phòng tu luyện....... Đi cướp bóc!
Vương Đằng đứng ngoài cửa phòng tu luyện, kêu Viên Cổn Cổn trực tiếp mở cửa lớn phòng tu luyện ra, sau đó đẩy cửa đi vào.
Đến nơi này, đối phương tuyệt đối không chạy thoát, hắn không cần lo lắng gì nữa.
Cho nên giờ phút này căn bản không dự định che giấu nữa, trực tiếp nghênh ngang tiêu sái đi vào, giống như đi trên địa bàn của mình.
Trong phòng tu luyện, một cô gái xinh đẹp dáng vẻ ngoài ba mươi tuổi khoanh chân ngồi, nàng có một mái tóc dài gợn sóng màu đỏ rượu, diện mạo cực kỳ diễm lệ, nhưng bên trong sự diễm lệ đó lại lộ ra vẻ lạnh lùng. Clara mà lúc trước Vương Đằng gặp được ở hành tinh Ngọc Minh cũng cực kỳ diễm lệ, nhưng so với cô gái này, thiếu một loại khí thế sắc bén, cũng thiếu một tia khí chất độc đáo trải qua phong sương.
“Ai?!”
Lúc này, cô gái xinh đẹp đó mở to mắt, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía người xâm lấn ở cửa.
“Nhóm đạo tặc Hồng Miêu, Tracy Hồng Miêu!” Vương Đằng thản nhiên nhìn đối phương, mở miệng nói.
Tracy Hồng Miêu chậm rãi đứng lên, một bộ chiến giáp màu đỏ mềm mại trơn nhẵn dán lên trên người, tôn thêm thân hình nở nang tinh xảo vô cùng kỹ càng, làm cho người ta có loại cảm giác huyết mạch phun trào.