Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2855 - Chương 2855. Chỉ Giá Trị Nửa Ngũ Táng Lệnh! (2)

Chương 2855. Chỉ giá trị nửa Ngũ Táng lệnh! (2)
Chương 2855. Chỉ giá trị nửa Ngũ Táng lệnh! (2)

“Người này là ai?” Giới Chủ Hỏa Diệm hỏi.

“Không biết, trên hành tinh Ngũ Táng không hề có bất cứ tin tức nào về người này, giống như là người từ bên ngoài đến.” Phía sau lập tức có người đáp lại.

Hiển nhiên lúc bọn họ giáng xuống đây đã điều tra rõ ràng về hành tinh Ngũ Táng.

Nếu là thiên kiêu như vậy, không có khả năng giấu giếm được điều tra của bọn họ.

“Đồ ăn hại!” Giới Chủ Hỏa Diệm lạnh giọng nói.

Ánh mắt của hắn xuyên qua màn sáng trận pháp, rơi lên trên hai người đang chiến đấu.

“Còn có bao lâu nữa mới phá được trận pháp?” Giới Chủ Hỏa Diệm lại hỏi.

“Ít nhất còn cần mười phút!” Người phía sau lại đáp.

“Tăng tốc độ bổ sung năng lượng nhanh hơn, không tiếc tất cả, phải phá được trận pháp thủ hộ hành tinh Ngũ Táng.” Giới Chủ Hỏa Diệm lạnh lùng hạ lệnh.

Hắn biết không thể lãng phí thời gian được, bằng không cho dù thiếu chủ của bọn họ đánh thắng thanh niên tóc đen kia thì cũng sẽ bị các võ giả khác của hành tinh Ngũ Táng vây công bắt giữ.

Nếu thiếu chủ bị bắt, bọn họ nhất định rơi vào thế bị động.

“Dạ!”

Người phía sau không hề do dự gì, lập tức tuân lệnh lui ra, chỉ huy các chiến hạm tăng tốc bổ sung năng lượng.

Pháo Tiêm Tinh bùng nổ, từng đường công kích rơi lên trên màn sáng trận pháp, khiến màn sáng trận pháp rung động càng thêm kịch liệt, giống như có thể nổ tung ra bất cứ lúc nào.

Tình hình càng khẩn cấp.

Theo pháo Tiêm Tinh chi chít dày đặc oanh tạc lên trên Già Tinh đại trận, sắc mặt của đám người Hoành Táng Xuyên đều hơi thay đổi.

“Ngăn cản lại cho ta!”

Quy Táng Phong gầm thét lên về phía hành tinh Ngũ Táng, âm thanh ầm ầm lan truyền ra.

“Hừ!” Giới Chủ Hỏa Diệm hừ lạnh một tiếng: “Các ngươi không ngăn cản được đoàn đạo tặc tinh không Hắc Khô Lâu ta, vẫn sớm buông tay đi.”

“Chưa đến cuối cùng, hươu chết về tay ai còn chưa biết được.” Hoành Táng Xuyên cười lạnh nói.

Lúc này chiến đấu giữa Vương Đằng và thanh niên sừng cong màu đen lại trở thành mấu chốt.

“Hàn Chú các hạ, ngươi tốt nhất bắt lấy hắn trước khi đại trận bị phá, bằng không tất cả đều sẽ thành thất bại trong gang tấc.” Giọng Vân Táng Ưng truyền ra, rơi vào trong tai Vương Đằng.

Vương Đằng thoáng nghĩ, ngước nhìn lên trên không, khẽ gật đầu.

Xem ra không thể kéo dài thời gian được nữa.

Nếu thật sự để cho thanh niên sừng cong màu đen này chạy trốn mất, vậy thật là gà bay trứng vỡ.

Rầm!

Giờ phút nay, quyền chưởng của hai người đối chiến một phát, lập tức bay ngược ra ngoài, cách xa nhau mấy vạn mét, đối diện từ xa.

“Thực lực của ngươi không tệ!” Thanh niên sừng cong màu đen dùng sắc mặt nghiêm trọng nhìn Vương Đằng, đến nước này rồi, hắn không thể không thừa nhận thực lực của thanh niên tóc đen trước mắt này có thể chống đỡ được hắn.

“Bình thường thôi!” Vương Đằng cầm chiến mâu trong tay, lững thững đi tới trong không trung, vẻ mặt cực kỳ bình thản: “Ta còn chưa dốc hết toàn lực đâu.”

“Không dốc hết toàn lực?” Thanh niên sừng cong màu đen nheo mắt lại, cười lạnh nói: “Vậy để cho ta nhìn xem toàn lực của ngươi mạnh bao nhiêu.”

Rầm!

Vừa dứt lời, chiến đao trong tay hắn đột nhiên chỉ lên trên bầu trời, vô số lực Lôi Đình hội tụ đến, ánh lôi lóa mắt.

Ánh đao dựng thẳng lên trên bầu trời, giống như muốn đâm phá đêm đen, gần như muốn chọc thủng màn sáng do Già Tinh đại trận hình thành.

Cùng lúc đó, một luồng lực lượng lĩnh vực mạnh mẽ tràn ngập ra từ trong ánh đao, quấn quanh lấy ánh đao, giống như lôi đình diệt thế.

“Lôi lĩnh vực lục giai!”

Một tia sáng lóe lên trong mắt Vương Đằng, không hề do dự, chiến mâu trong tay đâm lên trên bầu trời.

Xích Xà Mâu!!!

Rầm!

Ngọn lửa màu xám trắng lập tức bùng nổ, tràn ngập bầu trời, nhưng chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã tạo thành một mảnh biển lửa khủng khiếp.

Ở bên trong biển lửa kia có một cự mãng hỏa diễm khủng khiếp ngưng tụ ra, xoay quanh bên trong biển lửa, chậm rãi thò cái đầu vĩ đại ra.

Một luồng cảm giác áp bách không cách nào hình dung được tràn ngập trong hư không.

Tsi tsi ~

Toàn thân cự mãng hỏa diễm có màu xám trắng, mỗi một tấm vảy đều vô cùng vĩ đại, ngưng tụ lên hoa văn hỏa diễm.

Nó thụt thò lưỡi rắn, phát ra từng tiếng xì xì, từng ngọn lửa màu xám trắng phụt ra từ trong miệng nó.

Đôi đồng tử dựng thẳng lạnh như băng trong ngọn lửa thiêu đốt lên!

Lạnh như băng là một loại cảm giác, cực kỳ hờ hững.

Mà ngọn lửa trong mắt lại là ngọn lửa chân chính, tản ra nóng rực.

Lạnh như băng và nóng rực đan xen, có vẻ đặc biệt quỷ dị.

Đồng thời bên trong cặp mắt kia thậm chí còn có một chút vẻ linh động, khiến cho cự mãng này giống như một vật còn sống trông rất sống động.

“Đây là?” Thanh niên sừng cong màu đen nheo mắt lại, từ trên người con cự mãng kia, hắn cảm nhận được một cảm giác áp bách vô cùng lớn lao.

Đó là lực lượng lĩnh vực!

Lực lượng lĩnh vực tản mát ra từ trong thân thể cự mãng hỏa diễm này lại khiến cho hắn cảm thấy áp lực.

“Grào!”

Đúng lúc này, con cự mãng hỏa diễm kia đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm thét lên một trận.

Chỉ thấy Vương Đằng cầm chiến mâu trong tay, thân hình lóe lên, toàn thân đã hóa thành một vệt sáng hỏa diễm, ầm ầm đâm về phía thanh niên sừng cong màu đen.

Rầm!

Hoa diễm cự mãng theo đó dữ dội lao ra, uy áp khủng khiếp giáng xuống.

Thanh niên sừng cong màu đen biến sắc, ánh mắt lộ vẻ ngoan độc, không thèm suy nghĩ nhiều, nổi giận gầm lên một tiếng, chiến đao trong tay ầm ầm chém ra, ánh đao lôi đình hung hăng chém về phía cự mãng hỏa diễm.

Vô số ánh đao lôi đình và tia sáng hỏa diễm phóng lên cao, giống như sao chổi quét ngang trời, hoàn toàn bao phủ khu vực này, dư ba nguyên lực khủng khiếp đổ cuốn ra bốn phương tám hướng.

Dưới nguyên lực bắn phá kinh khủng như thế, mấy ngọn núi ở nơi xa lập tức nổ tung, sóng gợn vô tận quét ngang, cắt đá vụn ra, khiến cho người ta cảm thấy hốt hoảng và sợ run.

Kiến trúc bên dưới càng hóa thành từng đống hoang tàn, mặc dù mở trận pháp ra nhưng vốn không thể chống đỡ nổi thế công như vậy.

Rất nhiều võ giả rút lui, không ít người bị chấn thương, không dám đến gần khu vực này.

“Đi tìm chết!”

Hết chương 2855.
Bình Luận (0)
Comment