Nguyên thú cấp Giới Chủ đó đột nhiên phát ra tiếng rống giận.
Hai con kiến đó lại biến mất, thậm chí trong nháy mắt biến mất, còn xuất hiện một khí tức khác.
Đó là con kiến trước đó chạy thoát từ trong tay nó.
Thân thể cao lớn của nguyên thú cấp Giới Chủ đong đưa trong nước sông, xông về phía nước sông vô cùng đục ngầu kia.
Đáng tiếc vẫn quá muộn!
Tung tích của ba người đã sớm biến mất ở khu vực đó.
Gào!
Nguyên thú cấp Giới Chủ lập tức phát cuồng, ở tại chỗ điên cuồng tấn công, trực tiếp bóp nát rất nhiều nguyên thú bốn phía, khiến chúng nó không dám tới gần nữa, tất cả đều chạy tán loạn.
Sau đó nó xông ra sông lớn, ở bờ sông điên cuồng tìm kiếm bóng người của Vương Đằng, đáng tiếc vẫn không thu hoạch được gì.
Ầm! Ầm! Ầm....
Cây cối bốn phía lập tức gặp họa, toàn bộ bị nguyên thú cấp Giới Chủ vô cùng phẫn nộ phá hủy, kinh động rất nhiều võ giả tiến vào đất tổ.
Bọn họ bay lên không, nhìn phía này.
“Nguyên thú cấp Giới Chủ!”
“Vậy mà là nguyên thú cấp Giới Chủ!”
“Đã xảy ra chuyện gì? Ai chọc giận nguyên thú cấp Giới Chủ đó?”
....
Mọi người cảm nhận được dao động khủng khiếp đó, sắc mặt đều biến đổi, hoảng sợ nhìn khu vực phía xa xa kia, không dám tới gần.
Võ giả cấp Vũ Trụ đi tới gần nguyên thú cấp Giới Chủ, không phải muốn chết sao, vẫn nên trốn xa một chút vậy.
Vương Đằng một đường bỏ chạy, căn bản không quay đầu lại xem động tĩnh bên kia, không cần nghĩ cũng biết hắn lại chọc giận nguyên thú cấp Giới Chủ đó, lúc này không chạy đợi đến khi nào, chẳng lẽ còn chờ đối phương đuổi theo tiến hành thăm hỏi thân thiết.
Cho đến khi chạy ra khỏi phạm vi mười nghìn km, Vương Đằng mới chậm rãi dừng lại, nhẹ nhàng thở ra.
“Nguy hiểm thật! Nguy hiểm thật!”
“Ngươi cũng được nhỉ, loại tình huống này lại dám cứu người.” Viên Cổn Cổn cạn lời nói.
“Ta không phải cứu người, mà là muốn xem thử rốt cuộc là ai kêu võ giả Ám Ảnh bảo đến đối phó ta.” Vương Đằng tùy tay vứt hai võ giả Ám Ảnh bảo “đùng” một tiếng trên mặt đất, lắc đầu nói.
“Vậy cũng quá nguy hiểm, không cẩn thận thì ngã xuống ở đó.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ta đương nhiên biết điều đó, nhưng nếu không nắm chắc, ta nhất định trực tiếp chạy.” Vương Đằng lắc đầu, không muốn phải nhiều lời nữa, đánh giá hai võ giả Ám Ảnh bảo cả người quấn trong hắc bào trước mắt, vuốt cằm nói: “Cũng không biết là ai kêu bọn họ đến đối phó của ta, khiến ta có hơi tò mò.”
“Có thể là gia tộc Ngũ Táng hay không?” Viên Cổn Cổn hỏi.
“Rất có khả năng.” Vương Đằng nói: “Xem ra muốn khiến gia tộc Ngũ Táng chịu sự quản lý của hội Trọng tài học viện tinh không, thật không dễ dàng.”
“Gánh nặng đường xa.” Viên Cổn Cổn hehe cười nói: “Nhưng hiện tại ngươi cũng không phải không có bất kì tiến triển nào, nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ lần này, lấy được nửa tấm Ngũ Táng lệnh khác, cho dù ngươi không thể hoàn toàn khiến gia tộc Ngũ Táng tiếp nhận, cũng sẽ khiến cho bọn họ có chịu thiệt, ở bên ngoài chỉ có thể phối hợp với ngươi.”
“Ừm.” Vương Đằng gật đầu.
Nhưng hắn không vội vã gọi hai người dậy, vừa nãy dưới đáy nước hắn thu được không ít bong bóng thuộc tính, trong đó có cái do hai võ giả Ám Ảnh bảo rơi xuống, giờ phút này vừa lúc kiểm kê một chút.
Đối với chiến kỹ, công pháp của võ giả Ám Ảnh bảo, hắn vẫn khá tò mò.
Tuy rằng phương pháp ẩn nấp của hai người không bằng ‘không gian ẩn nấp’ của hắn, nhưng cũng có chỗ độc đáo, cũng không phải võ giả tầm thường có thể nắm giữ.
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x2300’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x1200’
‘Thiên phú hệ Kim cấp Thánh x1800’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x7800’
‘Ám Ánh công x3500’
‘Ám Ảnh kiếm pháp x4000’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x2500’
‘Ngộ tính cấp Giới Chủ x1400’
‘Thiên phú hệ Hoả cấp Thánh x2200’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x8600’
‘Ám Ảnh công x4000’
‘Ám Ảnh kiếm pháp x4500’
....
Bong bóng thuộc tính của hai võ giả Ám Ảnh bảo rơi xuống không ít, sau khi dung nhập thân thể của Vương Đằng, hoặc là hóa thành tinh thần và ngộ tính, hoặc là hóa thành nguyên lực, hoặc chính là hóa thành cảm ngộ.
Thuộc tính ngộ tính của Vương Đằng đã đạt tới cấp Giới Chủ viên mãn, tạm thời không tăng lên được.
Thuộc tính tinh thần chưa tới viên mãn, bởi vậy còn có thể tăng lên.
‘Tinh thần’: 247500/300000 (cấp Vũ Trụ);
Vương Đằng nhìn thoáng qua thuộc tính tinh thần của mình, gần đây tăng lên không ít, cách cấp Vũ Trụ viên mãn càng ngày càng gần.
Theo sau là hai loại thiên phú cấp Thánh, điều này vẫn khiến cho Vương Đằng khá bất ngờ, không ngờ thiên phú của hai võ giả Ám Ảnh bảo đều đạt tới cấp Thánh.
Theo bong bóng thuộc tính dung nhập thân thể, hai loại thiên phú này của Vương Đằng này đều tăng lên không ít.
‘Thiên phú hệ Kim cấp Thánh’: 23600/50000;
‘Thiên phú hệ Hoả cấp Thánh’: 25600/50000;
Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, âm thầm gật đầu, thiên phú của mình lại tăng lên nè.
Kế tiếp chính là hai loại thuộc tính nguyên lực tinh thần, nhưng nguyên lực tinh thần hệ Kim và nguyên lực tinh thần hệ Hỏa của Vương Đằng đều vừa mới tăng lên cấp Vũ Trụ thất giai không lâu, tạm thời không thể đột phá, cho nên hắn cũng không chú ý quá nhiều.
Hai bong bóng thuộc tính cuối cùng mới khiến cho Vương Đằng để ý nhất.
Giờ phút này theo bong bóng thuộc tính dung nhập, trong đầu hắn nhất thời hiện ra hai quang ảnh.
Một quang ảnh khoanh chân ngồi, trong cơ thể hiện ra từng lộ tuyến vận chuyển nguyên lực, bốn phía lập tức có nguyên lực hội tụ lại, bao phủ quang ảnh này.
Công pháp này không giống với công pháp trước kia Vương Đằng lấy được, công pháp trước kia lấy được, đều trực tiếp hấp thu nguyên lực tiến vào trong cơ thể, rồi sau đó tiến hành tiêu hóa hấp thu.
Nhưng công pháp này lại bao trùm nguyên lực ở ngoài thân, giống như hình thành một sa y nguyên lực vô hình vô chất, dung hợp bản thân và thế giới bên ngoài hoàn toàn thành một thể.
Cứ như vậy, người tu luyện công pháp này sẽ có thể hoàn toàn ẩn nấp, rất khó bị phát hiện.
Hơn nữa nguyên lực được tụ lại cũng sẽ chậm rãi bị hấp thu, lặng yên không một tiếng động, giống như tự nhiên trôi mất, người ngoài không thể phát hiện.