Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2912 - Chương 2912. Tâm Trạng Của Quy Táng Viêm Sụp Đổ Rồi! (3)

Chương 2912. Tâm trạng của Quy Táng Viêm sụp đổ rồi! (3)
Chương 2912. Tâm trạng của Quy Táng Viêm sụp đổ rồi! (3)

Nguyên lực trong cơ thể hắn ầm ầm bùng nổ, điên cuồng tràn vào trong bóng đao, thậm chí còn có từng tia lực pháp tắc căn nguyên hỏa diễm hiện lên, hình thành bí văn pháp tắc, quấn quanh trên bóng đao.

Hư không chấn động, từng vết nứt không gian xuất hiện, tối đen và sâu, cắn nuốt mọi thứ quanh thân.

Sau đó chiến đao trong tay hắn hung hăng đè xuống, ầm ầm chém tới Vương Đằng.

Ầm!

Bóng đao màu đỏ thẫm nháy mắt tăng vọt, lại lờ mờ áp xuống bóng đao màu xanh của Vương Đằng.

“Giãy chết thôi!” Trong mắt Vương Đằng hiện lên một tia sáng lạnh, nguyên lực tinh thần hệ Hỏa trong cơ thể đạt tới cấp Vũ Trụ cửu giai giờ phút này hoàn toàn bùng nổ ra.

Đồng thời căn nguyên hệ Hỏa đạt tới nhị giai cũng lan tràn ra, quấn quanh trên bóng đao, hóa thành từng đường hoa văn màu xanh.

Hắn không hề nương tay, căn nguyên hỏa diễm nhị giai, cho dù trước mắt chỉ là phân thân thi triển, cũng đủ để nghiền áp đối phương.

Ầm ầm!

Bóng đao màu xanh trực tiếp chém nát bóng đao màu đỏ thẫm kia, trong ánh mắt không thể tin nổi của Quy Táng Viêm, chém lên ngực hắn.

Xì xì!

Chiến giáp bên ngoài thân của Quy Táng Viêm nháy mắt vỡ tan, một vết đao hiện lên phía trên, máu tươi bắn tung tóe.

Đùng!

Cả người hắn bay ngược ra ngoài, hung hăng va chạm lên vị trí vừa nãy, thân thể dường như dán trên vách đá, nếu không phải vách đá này cực kỳ cứng rắn, giờ phút này phỏng chừng hắn đã bị khảm vào.

“Quy Táng Viêm đại ca.... thua rồi!” Đám người Quy Táng Thù không khỏi nuốt nước miếng, đầy sợ hãi nhìn về phía Vương Đằng.

Giờ phút này, trong lòng bọn họ không có bất cứ may mắn nào nữa, cho dù là bộc phát thiên phú, Quy Táng Viêm đại ca vẫn bị đánh bại, điều này còn lời gì để nói.

“Hiện tại, ngươi có phục hay không?” Vương Đằng nhìn Quy Táng Viêm, thu hồi chiến đao trong tay, thản nhiên hỏi.

“Khụ khụ....” Quy Táng Viêm ho ra một ngụm máu tươi, hai mắt tràn đầy tơ máu, hoảng sợ nhìn Vương Đằng nói: “Ngươi đã lĩnh ngộ lực căn nguyên đến nhị giai?!!”

Tâm trạng của hắn hoàn toàn sụp đổ, thực lực của Nghị viên trước mắt này thực sự mạnh đến mức khiến cho hắn khó thở.

“Lực căn nguyên nhị giai!” Đám người Quy Táng Thù ngây ngẩn cả người, khó có thể tin nhìn về phía Vương Đằng.

Nghị viên Vương Đằng này lĩnh ngộ lực căn nguyên tới nhị giai?

Nói đùa à?

Hắn chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ.

Nhưng Quy Táng Viêm thua triệt để như thế, bọn họ cũng không thể không tin tưởng.

Bởi vì bọn họ biết, Quy Táng Viêm cũng lĩnh ngộ lực căn nguyên, tuy rằng chỉ là nhất giai, nhưng đã không phải võ giả cấp Vũ Trụ tầm thường có thể sánh bằng.

Lực căn nguyên của Nghị viên Vương Đằng còn mạnh hơn hắn, làm sao hắn có thể đánh bại được!

Nghĩ đến những điều này, đám người Quy Táng Thù không khỏi hít ngược một luồng khí lạnh, mặt đầy vẻ khiếp sợ. Chẳng lẽ thiên kiêu của học viện tinh không đều biến thái như vậy sao?

Thực lực của Vương Đằng khiến đám võ giả gia tộc Ngũ Táng cảm thấy vô lực từng hồi, bọn họ lập tức cảm giác được sự chênh lệch giữa bản thân với thiên tài học viện tinh không.

Phân thân Vương Đằng không khỏi trợn trắng mắt, tên này nghe không hiểu tiếng người à, hỏi hắn có phục hay không, hắn lại nói đến lực căn nguyên.

Mặc dù lực căn nguyên của hắn quả thực mạnh hơn võ giả cấp Vũ Trụ bình thường một xíu xiu!

“Quy Táng Viêm, hôm nay ngươi thua, về sau gia tộc Quy Táng phải tiếp nhận quản giáo, ngươi có phục không?” Phân thân Vương Đằng hỏi lại lần nữa.

“Hừ!” Ánh mắt Quy Táng Viêm loé lên, có hơi chột dạ, hừ lạnh nói: “Ta chẳng qua chỉ có một mình mà thôi, không đại diện được cho toàn bộ gia tộc Quy Táng.”

Hôm nay mất mặt quá rồi, lúc đầu dự định trấn áp tên gọi là Nghị viên này, để chính mình nổi tiếng trong gia tộc Ngũ Táng, không nghĩ tới kết quả lại thành như vậy, hắn bị người trở tay trấn áp.

Nếu nói ra, hắn chỉ sợ thật sự không còn mặt mũi gặp ai.

Quy Táng Viêm cảm thấy bản thân cực kỳ xúi quẩy, chịu đựng đau đớn hắn không nên chịu.

Mặt mũi toàn bộ gia tộc Ngũ Táng, hắn thực sự gánh không nổi.

Nhưng hắn lại không nghĩ, tất cả những chuyện này đều là hắn tự tìm, nếu cùng động thủ với mấy người Hoành Táng Mạc, cho dù thua, cũng không phải chuyện của một mình hắn.

Bây giờ thì sao, người mất mặt là hắn, không có bất cứ liên quan gì đến những người khác.

“Nói như vậy, ngươi muốn chơi xấu với ta hửm?” Phân thân Vương Đằng bị chọc tức đến bật cười, dù sao cũng là thiên kiêu một gia tộc, thế mà không biết xấu hổ như vậy.

“...” Mấy người Quy Táng Thù nhìn xem Quy Táng Viêm, cũng hơi cạn lời.

Tuy vậy, bọn họ có thể lý giải được, thật sự không một ai có thể gánh vác nổi mặt mũi gia tộc Ngũ Táng.

Nếu tất cả thiên kiêu gia tộc Ngũ Táng đều thua trên tay Vương Đằng, vậy không còn lời nào để nói.

Nhưng lại chỉ có một mình Quy Táng Viêm, trường hợp của hắn cũng rất khó xử.

Quy Táng Viêm bị mọi người nhìn càng thêm chột dạ, hận không thể tìm một cái lỗ chui vào, quay đầu đi, không dám nhìn Vương Đằng, làm bộ bộ lợn chết không sợ nước sôi.

“Nhóc con, ngươi chưa từng nghe qua danh hiệu của Vương Đằng ta à!” Phân thân Vương Đằng nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra răng trắng dày đặc, gạch Phiên Lôi xuất hiện trong tay.

“Ngươi muốn làm gì?” Quy Táng Viêm nhướn mày, hãi hùng khiếp vía, dự cảm chẳng lành xộc thẳng lên đầu.

“Làm gì? Ngươi lập tức sẽ biết ta muốn làm gì.” Phân thân Vương Đằng lạnh lùng cười, bước về phía Quy Táng Viêm.

Quy Táng Viêm muốn lui lại, nhưng sau lưng hắn là vách đá, hoàn toàn lui không thể lui.

“Còn muốn chạy!”

Phân thân Vương Đằng lập tức xuất hiện trước người Quy Táng Viêm, một cục gạch đập xuống.

“Ngươi!” Đồng tử Quy Táng Viêm co lại, đưa tay muốn cản, nhưng nào đỡ được uy lực từ gạch Phiên Lôi của Vương Đằng.

Bốp!

Một tiếng vang trầm đục tức khắc truyền ra.

“A...” Quy Táng Viêm lập tức kêu thảm, cánh tay phát ra một tiếng vang giòn “răng rắc”, xương cẳng tay trực tiếp rạn nứt.

Cửa lớn rộng mở, phân thân Vương Đằng không hề nể nang, một gạch lại tiếp một gạch đập xuống.

Tên này ngay từ đầu đã gây chuyện với hắn nơi nơi, hắn đều đã biến thành Hàn Chú, còn không yên tĩnh, quả thực muốn ăn đòn.

Hết chương 2912.
Bình Luận (0)
Comment