Sau đó là thuộc tính lĩnh vực, tổng cộng 3200 điểm, đối với Vương Đằng cũng là thu hoạch không nhỏ.
Hỏa lĩnh vực của hắn bây giờ là bát giai, lúc trước giết nguyên thú cả đường đến đây cũng đã có được không ít thuộc tính lĩnh vực, cho nên Hỏa lĩnh vực của hắn đã lặng lẽ tới gần bát giai đỉnh phong.
‘Hỏa lĩnh vực’: 7200/8000 (bát giai)
Hỏa lĩnh vực có thể tăng lên nhiều như vậy chắc chắn là một sự nâng cao cực lớn đối với thực lực của Vương Đằng, những lĩnh vực kéo dài hoặc lĩnh vực hỗn hợp kia của hắn đều có được biên độ tăng trưởng không nhỏ.
Bây giờ hắn lại dùng Hỏa lĩnh vực này đối đầu với Kim lĩnh vực bát giai của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc kia, sợ là không cần mượn ngoại lực cũng có thể đánh bại đối phương.
Tiếp theo là thuộc tính căn nguyên, Vương Đằng kiểm kê, tổng cộng có được 3500 điểm, không ngờ lại nhiều hơn thuộc tính lĩnh vực không ít.
‘Căn nguyên hệ Hỏa’: 6800/20000 (nhị giai)
Nhìn thuộc tính ‘căn nguyên hệ Hỏa’ của mình, trên mặt Vương Đằng không khỏi nở nụ cười.
‘Căn nguyên hệ Hỏa’ của hắn đã đạt đến nhị giai từ lâu, thời gian này cũng lục tục tăng lên đôi chút, nhưng trước giờ đều không tăng nhiều bằng lần này.
Vương Đằng vô cùng vui mừng, hắn cảm thấy cảm ngộ của hắn đối với căn nguyên hệ Hỏa càng sâu sắc và rõ ràng hơn. Các loại cảm ngộ hiện ra trong lòng hắn, trong mắt giống như bí văn do pháp tắc hệ Hoả hình thành đang lấp lánh, vô cùng kỳ dị.
Trong số võ giả cấp Vũ Trụ, cảm ngộ về căn nguyên của Vương Đằng chắc chắn dẫn trước cách xa đa số thiên kiêu, rất ít người có thể vượt qua hắn, thậm chí là hoàn toàn không có.
Một lát sau, Vương Đằng đã hoàn toàn hấp thụ tiêu hóa cảm ngộ căn nguyên hệ Hỏa, hắn nhìn về phía thuộc tính cuối cùng… vật chất bất hủ!
Đây là thuộc tính chỉ có tồn tại cấp Bất Hủ mới có thể rơi ra, lúc trước Vương Đằng đã nhặt được hai lần, bây giờ cũng không quá kinh ngạc, hoàn toàn có thể cư xử bình tĩnh.
Không phải là ‘vật chất bất hủ’ thôi à, cũng không phải chưa từng thấy…
Vãi!
Kiểm kê xong thuộc tính ‘vật chất bất hủ’, Vương Đằng lập tức văng tục, ‘vật chất bất hủ’ lần này có được nhiều thật đấy!
650 điểm!
Một lần có được 650 điểm, còn nhiều hơn tất cả ‘vật chất bất hủ’ Vương Đằng có được lúc trước.
‘Vật chất bất hủ’: 1050/10000 (nhất giai)
Sau khi những ‘vật chất bất hủ’ này tiến vào thân thể của Vương Đằng đã lập tức biến thành một dải sáng, hòa vào trong ‘lỗ đen’ của trung tâm tiểu vũ trụ trong người.
Nháy mắt, Vương Đằng cảm nhận được chỗ sâu trong linh hồn truyền tới ý lạnh, khiến cả người hắn thoải mái, linh hồn dường như cũng run rẩy.
‘Vật chất bất hủ’ này giống hai lần trước, vẫn vào trong linh hồn của hắn, biến thành một loại sức mạnh đặc biệt tưới nhuần linh hồn của hắn.
“Đáng tiếc không cảm nhận được sự khác biệt nào, cũng không biết có phải vật chất bất hủ này thật sự khiến linh hồn của mình có thêm đặc tính Bất Hủ hay không.” Trong lòng Vương Đằng tự nhủ, hắn vô cùng tò mò về điều này. Bây giờ hắn chỉ là cấp Vũ Trụ thôi, nếu có thể có thêm đặc tính Bất Hủ, vậy không phải linh hồn của hắn có thể tồn tại lâu hơn, mạnh mẽ hơn võ giả cùng giai khác à.
Điều này có phải chứng minh tuổi thọ của hắn càng dài hơn võ giả cấp Vũ Trụ cùng giai không?
Nếu đúng là như vậy, thì quả thật là một chuyện rất tốt.
Không ai chê mạng mình dài.
Đặc biệt là Vương Đằng còn nắm giữ lực thời gian, nếu có một ngày không thể không dùng đến lực thời gian, thì sẽ cần phải tiêu hao căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn.
Chỉ hy vọng đến lúc đó vật chất bất hủ này thật sự có thể có chút tác dụng.
Thu hoạch lần này quả thật rất tốt, nhất là thuộc tính vật chất bất hủ cuối cùng cũng đột phá giá trị giới hạn một nghìn điểm, coi như là đã vượt qua một ngưỡng cửa nhỏ rồi.
‘Vật chất bất hủ’ nhất giai cần 10000 điểm giá trị thuộc tính, bây giờ hắn coi như là đã đạt được một phần mười, bước ra một bước lớn trong hành trình mười nghìn dặm.
Vương Đằng nhìn về phía nguyên thú cấp Bất Hủ ở trước mặt, ánh mắt hơi nóng bỏng, hy vọng nó có thể rơi thêm chút bong bóng thuộc tính, hắn còn chưa nhặt đủ.
Nhưng suy nghĩ này cuối cùng vẫn quá ngây thơ, hắn đợi hồi lâu cũng không đợi được một bong bóng thuộc tính nào lòi ra.
Vừa rồi những bong bóng thuộc tính kia là tính lũy thời gian rất dài, cho dù có một số sẽ biến mất, nhưng chắc chắn cũng không thể sản sinh trong thời gian ngắn.
Vương Đằng lắc đầu, ánh mắt lại nhìn lên thân nguyên thú cấp Bất Hủ kia.
Nếu đã không có bong bóng thuộc tính để nhặt, vậy thì bây giờ chỉ còn lại một thứ đáng để quan tâm thôi.
Đó chính là cơ duyên ở nơi này!
“Vương Đằng!” Viên Cổn Cổn cuối cùng cũng không nhịn được nữa, không khỏi lên tiếng lần nữa: “Rốt cuộc ngươi đang tìm cái gì?”
“Người muốn biết sao?” Trong lòng Vương Đằng cười thầm, hỏi như đang trêu đùa.
“Ngươi nói xem?” Viên Cổn Cổn không vui hỏi.
“Được rồi, nếu ngươi đã tò mò như vậy, thì ta nói cho ngươi biết là được.” Vương Đằng cũng không định giấu giếm, cân nhắc một lát rồi giải thích: “Theo ghi chép của quyển trục, núi Ngũ Hành này, trong mỗi một ngọn núi đều giấu một nội tạng Bất Hủ của lão tổ Ngũ Táng! Tương ứng với tim, lá gan, lá lách, thận và phổi của hắn!”
“Cái gì?” Viên Cổn Cổn trợn to mắt, giọng nói của nó bỗng trở nên chói tai vì kinh ngạc.
Điều này điên cuồng quá rồi!
Nó cũng nghi ngờ có phải nó nghe nhầm không.
Một cường giả cấp Bất Hủ để lại nội tạng của bản thân, phong ấn ở trong năm ngọn núi lớn này, đúng là không thể tưởng tượng.
“Chờ đã, nội tạng cường giả cấp Bất Hủ để lại vậy không phải là nội tạng Bất Hủ à?!” Viên Cổn Cổn lại hoảng sợ rồi.
“Đúng!” Vương Đằng gật đầu, nói: “Hơn nữa còn là năm nội tạng Bất Hủ có thể khiến thiên phú của lão tổ Ngũ Táng xuất hiện lại ở thế gian.”
“Ui!” Viên Cổn Cổn hít ngược, vội hỏi: “Ý của ngươi là năm nội tạng Bất Hủ kia có thể khiến võ giả của gia tộc Ngũ Táng thức tỉnh thiên phú của lão tổ Ngũ Táng sao?”