“Miểu Miểu, ngươi không sao chứ?” Tiểu mập mạp của thành Kim Cực lập tức tới gần, quan tâm hỏi.
“Cút ra!” Thiếu nữ của đảo Bích Ngọc không hòa nhã với hắn chút nào, trực tiếp quát mắng.
“Hừ!” Tiểu mập mạp của thành Kim Cực lập tức tức giận rụt cổ lại.
Vẻ mặt của thiếu nữ đảo Bích Thiên nghiêm trọng, nhìn về phía trước.
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc vừa đánh lùi thiếu nữ đảo Bích Thiên, còn chưa kịp thở phào một cái, môt luồng sát cơ gần như không thể phát giác tấn công từ phía sau lưng hắn, khiến hắn nhất thời như bị gai ở lưng, da đầu tê rần.
Gần như không kịp suy nghĩ, thiếu niên của Hắc sơn vương tộc biến mất ngay tại chỗ.
Xoẹt!
Hai luồng ánh kiếm phân từ hai góc độc cực kỳ xảo quyệt đâm vào nơi thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc đứng vừa rồi, đâm thủng tàn ảnh hắn để lại nơi đó.
“Ám Ảnh bảo!” Vẻ mặt của đám người Xích Y khẽ biến đổi.
Công kích vừa rồi, bọn họ tự nhận không thể tránh né một cách dễ dàng như vậy được.
Vẻ mặt của thiếu nữ đảo Bích Thiên và tiểu mập mạp của thành Kim Cực cũng cực kỳ nghiêm túc, sợ hãi nhìn hai võ giả Ám Ảnh bảo đã biến mất kia.
Còn thực lực của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc càng khiến bọn họ kinh sợ hơn, một mình đối mặt với sự bao vây tấn công của nhiều võ giả thiên tài bọn họ như vậy, vậy mà vẫn có thể né tránh tập kích của Ám Ảnh bảo, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc cũng không tránh quá xa, thân hình chỉ xuất hiện cách đó mười mấy mét, lại nắm lấy năm chùm sáng kia.
Ở trong mắt hắn, năm chùm sáng đó quan trọng hơn tất cả mọi thứ, cái gọi là thiên tài của cương vực U Phù này, hắn căn bản không coi ra gì.
Cho dù là hai võ giả Ám Ảnh bảo đó, cũng không có uy hiếp quá lớn đối với hắn, nếu vừa rồi không phải hắn bị những người khác thu hút sự chú ý, chỉ dựa vào hai võ giả Ám Ảnh bảo đó, thì đến cơ hội đến gần phía sau hắn cũng không có.
“Ngăn hắn lại!”
Đám người Xích Y lập tức quát lớn, lại lao tới một lần nữa.
“Cút!” Thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc trực tiếp lấy chiến binh nguyên năng ra, lạnh lùng quát: “Ai dám tới gần, ta trực tiếp chém chết hắn!”
Đồng tử của đám người Xích Y co lại, bọn họ đương nhiên nhận ra món binh khí này, trước đó thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc chính là dựa vào món binh khí này chống lại nguyên thú cấp Bất Hủ kia, uy lực cực kỳ đáng sợ.
Trong chốc lát, thân hình của mấy người đứng đơ ra tại chỗ, vẻ mặt âm trầm bất định, không dám tới gần nữa.
Thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc cười lạnh một tiếng, tựa như đang cười nhạo bọn họ, khiến đám người bọn họ càng khó coi hơn.
Hắn không quan tấm tới đám người Xích Y nữa, lại chụp về phái năm chùm sáng kia.
“Có phải ngươi vui mừng quá sớm rồi không!” Một giọng nói cực kỳ cao vút vang lên.
Hai bóng người đồng thời xuất hiện ở hai bên trái phải của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc, lần lượt đấm ra.
Ầm!
Ầm!
Phân thân của Vương Đằng ngưng tụ quyền ấn hỏa diễm, bản thể ngưng tụ quyền ấn màu vàng đất, đồng thời bùng nổ.
Sắc mặt của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc khó coi, hắn biết là ai, không hề chần chừ chút nào, lập tức chém chiến binh nguyên năng trong tay ra.
Một luồng ánh kiếm quét về phía bên trái, va chạm với quyền ấn màu vàng đất, đồng thời hắn đánh một chưởng đón lấy quyền ấn hỏa diễm ở bên phải.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang lên, hai luồng công kích gần như là cùng lúc bùng nổ, hóa thành dư âm nguyên lực đáng sợ cuộn ra.
“Chết đi!” Khóe miệng của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc nâng lên một nụ cười lạnh.
Hắn chém chiến binh nguyên năng về phía bản thể của Vương Đằng, người mà hắn cho là Hàn Chú, chém chết nó ngay tại chỗ.
Hắn bị “Hàn Chú” hại quá thảm, trong lòng đã muốn giết chết “Hàn Chú” từ lâu!
Hôm nay chính là cơ hội.
Mặc dù chiến binh nguyên năng của hắn không thể phát ra uy lực cấp Bất Hủ, nhưng lại có thể phát huy ra uy lực cấp Giới Chủ.
Tên Hàn Chú này chắc chắn không thể ngăn cản được chiến binh nguyên năng của hắn!
Nhưng điều khiến hắn không ngờ chính là, Hàn Chú đó cứ như đã đoán được hắn sẽ sử dụng chiến binh nguyên năng vậy, quyền ấn vừa rồi chỉ là một chiêu nhử, còn thân thể của hắn đã biến mất ngay tại chỗ từ lâu.
Ánh kiếm của chiến binh nguyên năng chỉ chặt đứt một tàn ảnh.
Ầm!
Quyền ấn hỏa diễm bên phải bùng nổ, lại đánh tan quyền ấn của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc, thế đánh đi về phía đối phương không hề giảm.
“Cái gì?” Sắc mặt của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc hoàn toàn thay đổi, hiển nhiên không ngờ sẽ có kết quả như vậy.
Chiến binh nguyên năng không chỉ không giết được Hàn Chú kia, mà đến cả quyền ấn của hắn, cũng bị nghị viên Vương Đằng này đánh tan.
Bùm!
Quyền ấn hỏa diễm đó lập tức đánh trúng người thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc, khiến lồng ngực hắn vang lên tiếng vỡ vụn của xương cốt, thân hình bất giác bay ngược về phía sau.
Ầm!
Không đợi thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc phản ứng lại, thân thể của Vương Đằng lại xuất hiện ở phía trên hắn, đạp mạnh, lực lượng thân thể đáng sợ bùng nổ, toàn bộ đánh lên lưng hắn.
Phụt!
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cả người đập mạnh lên núi Thổ Hành ở cạnh đó.
Một màn bất ngờ xảy ra khiến mọi người ở xung quanh đều sửng sốt.
Thiên kiêu của các thế lực khắp nơi như Xích Y, Tả Cổ nhìn thiếu niên của Hắc Sơn vương tộc bị đánh bay ra ngoài, vẻ mặt ngạc nhiên.
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc bọn họ cực kỳ kiêng kỵ lại bị Nghị viên Vương Đằng và Hàn Chú kia đánh lui.
Thậm chí cả thanh chiến binh nguyên năng kia đều chưa làm gì được đối phương cả.
Chuyện này nhìn sao đều hơi khó có thể tin được.
Uy lực của thanh chiến binh nguyên năng kia, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy, kể cả nguyên thú cấp Bất Hủ đều thiếu chút nữa bị đánh chết, huống hồ là một võ giả cấp Vũ Trụ.
Nhưng Hàn Chú lại có thể tránh né trước, thật sự khiến cho bọn họ cực kỳ ngoài ý muốn.