Khoảnh khắc này, đường vân đã cực kỳ tương tự với phù văn pháp tắc, lộ ra lực lượng pháp tắc.
‘Hắc Sơn Vương thể’ thừa nhận lực lượng pháp tắc căn nguyên khiến thân thể của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc trở nên cực kỳ khủng khiếp, tản mát ra dao động khiếp người vô hình.
Hắn trực tiếp dữ dội lao ra, chưởng ấn đánh ra, không hề sợ hãi nhằm vào quyền ấn của Vương Đằng.
Ầm rầm!
Công kích của hai bên lập tức va chạm vào nhau, bộc phát ra ánh sáng mãnh liệt ở trong không trung, chấn động bốn phương, dư ba nguyên lực lan rộng ra bốn phía.
Chưởng ấn và quyền ấn kia ầm ầm va chạm, lập tức ngưng trệ trong không trung.
Mọi người nhìn thấy một màn này, sắc mặt vô cùng rung động, trong lòng tràn ngập không thể nào tin nổi.
Hai người này quá biến thái!
Võ giả cấp Vũ Trụ lại phát huy ra công kích mạnh đến như thế, đang đùa nhau hả.
Võ giả của những thế lực các phương ở đây đều là thiên kiêu nổi danh bên ngoài, thực lực không phải võ giả bình thường có thể sánh bằng, nhưng giờ phút này bọn họ đều cảm nhận được chênh lệch vĩ đại.
Vốn không thể nào so sánh bằng!
Công kích ở cường độ như vậy, bọn họ tuyệt đối không đón đỡ nổi.
Rắc rắc! Rắc rắc!
Chỉ trong khoảnh khắc, từng trận tiếng vỡ vụn đột nhiên truyền ra, cực kỳ đột ngột vang vọng trong trời đất.
Mọi người không khỏi giật mình, trừng lớn mắt nhìn xem chỗ va chạm ở trước mặt.
Chỉ thấy ở bên trên chưởng ấn kia lại xuất hiện từng vết rách, đang không ngừng lan tràn ra bốn phía, giống như phản ứng dây chuyền, lập tức đã hiện đầy toàn bộ chưởng ấn vĩ đại.
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc trừng lớn mắt, chấn động trong lòng, không thể thừa nhận nổi kết quả này.
Lần trước thất bại bởi Nghị viên Vương Đằng kia, hắn không cho rằng mình bị đánh bại, bởi vì khi đó hắn còn chưa sử dụng toàn lực.
Nhưng lần này rõ ràng hắn không che giấu thực lực, dưới hoàn toàn bùng nổ nhưng vẫn thất bại bởi Hàn Chú trước mắt.
Chuyện này làm sao có thể chứ?
Làm sao thực lực của đối phương lại có thể còn mạnh hơn hắn được?
Một Nghị viên Vương Đằng thì thôi, dù sao đối phương cũng là Nghị viên của hội Trọng tài học viện tinh không, thiên phú thật sự mạnh mẽ.
Nhưng còn Hàn Chú trước mắt này có thân phận gì chứ, chẳng qua chỉ là một nhà thám hiểm tinh không mà thôi, vì sao có thể đấu với hắn chứ?
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc không thể nào tiếp nhận được, trong lòng tràn đầy không cam lòng.
Nhưng cho dù không cam lòng nữa thì cũng vẫn không hề có chút tác dụng nào cả.
Rầm!
Ngay sau đó chưởng ấn ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ nguyên lực đổ cuốn ra bốn phương tám hướng, dư ba kia bay thẳng đến đánh sâu vào hắn.
Đồng tử của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc co rụt lại, tia sáng nguyên lực tạo ra do chưởng ấn bị quyền ấn ở đối diện phá tan không ngừng phóng đại ở trong mắt hắn.
Bên trong quyền ấn kia giống như ẩn chứa một vùng tràng vực, bên trong tràng vực có một ngôi sao lớn dâng lên, ầm ầm nện xuống.
Ầm rầm!
Sắc mắt thiếu niên Hắc Sơn vương tộc thay đổi, định né tránh nhưng đã không còn kịp nữa, lập tức bị quyền ấn kia mạnh mẽ nện lên trên người, sắc mặt lập tức tái nhợt đi.
Mặc dù là thân thể đã được mở ‘Hắc Sơn Vương thể’ của hắn, giờ phút này đều không thể thừa nhận nổi lực lượng khủng khiếp của quyền ấn kia, xương cốt toàn thân truyền ra từng trận tiếng vỡ vụn thanh thúy, quanh quẩn trong hư không, khiến cho toàn thân người ta lạnh lẽo.
Đây là bị vỡ bao nhiêu xương cốt?
Phụt!
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ thân thể đổ bay ra ngoài, lại nện lên trên một ngọn núi Ngũ Hành.
Lần thứ hai!
Đây đã là lần thứ hai!
Uỳnh!
Thân núi chấn động, vô số cự thạch đổ xuống, thân thể của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc trực tiếp khảm vào trong đó, thảm thiết vô cùng.
Cơ mặt của đám người Xích Y co rúm lại.
Quá thê thảm!
Lực lượng này khủng khiếp đến cỡ nào, lại cứng rắn nện thiếu niên Hắc Sơn vương tộc vào trong núi Ngũ Hành.
Đau còn chưa tính, quan trọng là vẻ nhục nhã kia.
Bị một người đánh vào thân núi, bị khảm vào trong đó, đây thật sự là sỉ nhục vĩ đại, chỉ sợ bất cứ một thiên kiêu nào đều không chịu nổi.
Vương Đằng đứng trong hư không, nhìn thiếu niên Hắc Sơn vương tộc ở bên dưới, ánh mắt bình thản đến cực hạn, giống như chỉ vừa đánh bại một võ giả bình thường chứ không phải thiên kiêu Hắc Sơn vương tộc có thiên phú mạnh mẽ.
Đám người Hoành Táng Mạc rung động trong lòng không thôi, nhưng rất nhanh đã lộ vẻ vui mừng.
“Hàn đại ca, mau ngăn cản Vương Đằng!”
Đám người Y Táng Tâm Nặc thấy Vương Đằng bên này đã đánh bại thiếu niên Hắc Sơn vương tộc, lập tức hét lớn lên từ trong phi thuyền.
Ầm ầm ầm!
Lúc này, phân thân Vương Đằng ở bên kia đã hút hơn phân nửa năm vòng sáng vào bên trong lốc xoáy cắn nuốt, giống như một con thú lớn mở ra cái mồm to như chậu máu, nuốt trọn năm vòng sáng vào trong bụng.
Tình hình kia, vô cùng dao động lòng người!
Lốc xoáy tối om khiến cho lòng người sợ hãi, hoàn toàn không dám đến gần chút nào.
╮ (╯▽╰ )╭
Vương Đằng hơi bất đắc dĩ.
Hình như đã giải quyết thiếu niên Hắc Sơn vương tộc hơi sớm, nếu biết vậy đã kéo dài một lúc.
Hiện giờ Y Táng Tâm Nặc lại kêu hắn đi ngăn cản phân thân, còn phải diễn một tuồng kịch, thật mệt mỏi!
Nhưng vì tỏ lập trường ở trước mặt võ giả gia tộc Ngũ Táng, Vương Đằng không hề chần chừ, lập tức nhằm về phía phân thân.
“Ăn một quyền của ta!” Vương Đằng giả vờ giả vịt hét lớn một tiếng, đánh một quyền về phía phân thân.
“Hừ!”
Phân thân hừ lạnh một tiếng, trên đầu đội lốc xoáy màu đen, cũng đánh ra một quyền, lửa Thanh Ngọc Lưu Ly thổi quét ra, hóa thành một quyền ấn màu xanh.
Rầm!
Hai quyền ấn va chạm trong không trung, đồng thời mai một, thế mà lại không ai làm gì được ai.
Bản thể và phân thân Vương Đằng bị chấn ra xa trăm mét.
Đám người Hoành Táng Mạc thấy vậy không khỏi mừng rỡ.
Nhưng rất nhanh nụ cười trên mặt bọn họ đã cứng đờ, lốc xoáy màu đen kia vẫn sừng sững bất động, vẫn tiếp tục hút năm vòng sáng vào.