Hắn đã cảm thấy không đúng, giờ phút này vẫn nên lẩn đi thật xa, bằng không bị tai ương thật sự có khả năng chính là hắn.
“Ngươi không thành công!” Trong phòng điều khiển chính, một bóng người già nua chậm rãi đi ra: “Bằng thực lực của ngươi, không có khả năng thất bại mới đúng!”
“Tên khốn kiếp kia!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc nghiến răng nghiến lợi, cả khuôn mặt đều trở nên dữ tợn.
“Là ai?” Bóng người già nua được bao phủ trong bóng tối, không nhìn thấy rõ khuôn mặt, nhàn nhạt hỏi.
“Vương Đằng! Hàn Chú!” Giọng thiếu niên Hắc Sơn vương tộc tràn ngập ý hận nói.
“Ngươi thất bại bởi hai người bọn họ? Bọn họ liên thủ sao!” Bóng người già nua kinh ngạc nói.
“…” Cơ mặt của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc không nhịn được hơi co rúm lại, cuối cùng lên tiếng nói: “Không liên thủ!”
“Hả?” Bóng người già nua càng thêm kinh ngạc, hỏi: “Thực lực của hai người bọn họ đều ở trên ngươi?!”
“Đúng!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc cực kỳ không muốn trả lời, nhưng ở trước mặt lão già này, hắn phải giữ tôn trọng, không dám chậm trễ chút nào, chỉ có thể nói: “Thực lực của hai người kia đều tương đối không tầm thường!”
“Bên trong đất tổ Ngũ Táng đã xảy ra chuyện gì, ngươi nói kỹ càng tỉ mỉ cho ta!” Bóng người già nua nói.
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc nhớ đến hình ảnh không muốn nhìn lại kia, sắc mặt lập tức đen như đít nồi, cuối cùng hít sâu vào một hơi, thuật lại một lần chuyện đã xảy ra ở bên trong đất tổ Ngũ Táng.
“Cắn nuốt năm nội tạng Bất Hủ kia!” Khi bóng người già nua nghe được đến sau cùng, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Bất cứ một tồn tại cấp Bất Hủ nào đều là hạng người cổ hủ sống qua vô số năm tháng, kiến thức của hắn không phải người bình thường có thể sánh bằng, vừa nghe thiếu niên Hắc Sơn vương tộc thuật lại, hắn đã nhận ra điểm khác lạ.
“Ngươi xác định đó là lực cắn nuốt?” Bóng người già nua hỏi lại một lần nữa.
“Rất nhiều người ở đây đều nhìn thấy được, không sai.” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc nói.
“Lực cắn nuốt, hay Vương Đằng kia là thiên kiêu của chủng tộc đó?!” Bóng người già nua thì thào tự nói.
“Hồn trưởng lão, ngươi đang nói đến chủng tộc nào vậy?” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc thấy đối phương lộ ra vẻ mặt như vậy, trong lòng càng kinh dị hơn, không nhịn được hỏi.
“Tộc Hư Côn!” Bóng người già nua mở miệng nói.
“Tộc Hư Côn!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc chấn động toàn thân, nói: “Chính là tộc Hư Côn xếp hạng top ba trong mười đại chủng tộc đỉnh phong vũ trụ kia!”
“Không sai, xếp hạng top ba, danh tiếng con cao hơn Hắc Sơn vương tộc ta không ít.” Bóng người già nua cười lạnh nói.
“Sao Hồn trưởng lão giống như hơi…” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc nghe ra giọng điệu của đối phương không đúng, hơi chần chừ nói.
“Về sau ngươi sẽ biết.” Hồn trưởng lão lắc đầu, không nhiều lời nữa, ngược lại nói: “Nếu Nghị viên Vương Đằng kia thật sự có huyết mạch của tộc Hư Côn, vậy hơi phiền phức.”
“Chẳng lẽ chúng ta cứ mặc cho hắn có được chỗ tốt như vậy!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc không cam lòng nói.
“Tự nhiên không thể bỏ qua như vậy, tộc Hư Côn thì sao chứ, Hắc Sơn vương tộc chúng ta chưa từng sợ ai.” Một tia sáng lóe lên trong mắt Hồn trưởng lão, thản nhiên nói.
Giọng nói của hắn tràn đầy vẻ tự tin mãnh liệt, đó là tự tin thuộc về Hắc Sơn vương tộc.
Hơn nữa tuy rằng chủng tộc kia không dễ trêu chọc, nhưng lại bởi vì một vài nguyên nhân đặc thù nên số người cực ít, về phương diện này lại không bằng Hắc Sơn vương tộc bọn họ.
“Còn có Hàn Chú kia, ta muốn hắn chết!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc ngoan độc nói: “Nếu không phải vì hắn, sao ta có thể bị mất năm nội tạng Bất Hủ kia được.”
“Cán!” Hồn trưởng lão trầm giọng nói.
Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc ngây ngẩn cả người, đây là lần đầu tiên Hồn trưởng lão gọi tên hắn trịnh trọng như thế.
“Ngươi là thiên kiêu của Hắc Sơn vương tộc ta, chúng ta kỳ vọng cao với ngươi, thất bại một lần không là gì cả, nhưng ta không hy vọng ngươi bị thất bại trước mắt che mờ hai mắt, vận mệnh của ngươi phải lớn hơn. Trong vũ trụ này có rất nhiều thiên phú, cho dù mất đi thiên phú một lần này thì sao chứ, lại đi tìm một loại thiên phú càng mạnh mẽ hơn là được.” Hồn trưởng lão chậm rãi nói.
Sắc mặt của thiếu niên Hắc Sơn vương tộc thay đổi không ngừng, giống như mở phường nhuộm, một lát sau, ánh mắt của hắn trở nên kiên định, nói: “Hồn trưởng lão, ta đã hiểu rõ!”
“Ngươi hiểu rõ thì tốt!” Hồn trưởng lão gật đầu, còn nói thêm: “Nhưng nếu Hàn Chú kia làm hỏng chuyện tốt của chúng ta, tự nhiên không thể để cho hắn còn sống, trực tiếp trừ bỏ là được, về phần Nghị viên Vương Đằng kia thì có thể giữ lại đó, làm một đối thủ cho ngươi, lần này cho hắn một chút dạy dỗ là được.”
“Cảm ơn Hồn trưởng lão!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc mừng rỡ nói.
Tuy rằng hắn đã tiếp nhận lời Hồn trưởng lão nói, nhưng ý hận ở trong lòng đối với Vương Đằng và Hàn Chú lại chưa hề giảm bớt chút nào, giờ phút này nghe được Hồn trưởng lão định báo thù cho hắn, tự nhiên cực kỳ vui vẻ.
“Không phải lo lắng, chờ Vương Đằng kia đi ra rồi tính tiếp.” Hồn trưởng lão bình tĩnh nói.
…
Bên trong đất tổ Ngũ Táng, sau khi tất cả mọi người rời đi, Vương Đằng lại lần nữa quay trở về trên núi Ngũ Hành.
Hoặc có thể nói, hắn vốn không hề rời đi!
Hấp thu năm nội tạng Bất Hủ, trong cơ thể tràn đầy năng lượng cuồng bạo, hắn không thể chạy loạn khắp nơi được.
Vì thế vào lúc đó hắn chẳng qua trốn đi, đợi đến khi người khác đều rời khỏi, hắn mới một lần nữa xuất hiện ở trên núi Ngũ Hành.
Giờ phút này hắn khoanh chân ngồi trên đỉnh núi, khắp nơi đây đều là vết nứt, là dấu vết do nguyên thú cấp Bất Hủ lúc trước xuất hiện đã lưu lại.
Vương Đằng tỏ vẻ nghiêm túc, hai mắt nhắm nghiền, đây chẳng qua chỉ là một phân thân, bản thể đã rời đi theo võ giả của gia tộc Ngũ Táng.
Hiện giờ việc hắn phải làm chính là trao đổi giữa bản thể và phân thân.
Nếu là phương pháp phân thân bình thường, đương nhiên không thể làm được, nhưng Vương Đằng để lại ở trong thân thể phân thân này một không gian cắn nuốt nho nhỏ.