Một tiếng hét thảm chợt phát ra từ trong miệng Giới Chủ Hỏa Diệm, hắn giống như đã bị thương nặng, toàn thân đột nhiên đổ ra rất nhiều máu tươi.
Ngay sau đó, ảo ảnh thế giới ở sau lưng hắn bắt đầu sụp đổ, cảnh tượng trong đó thật sự giống như tận thế.
Từng vết rách khủng khiếp xuất hiện ở trên vách ngăn của tiểu thế giới, ngọn lửa bên trong tiểu thế giới đầy trời, đốt cháy tất cả.
Ngọn lửa này đã không còn là lực lượng duy trì vận chuyển cho tiểu thế giới nữa, mà trở thành nguồn gốc của hủy diệt.
Bên trong tiểu thế giới kia có các loại kiến trúc cùng với một vài võ giả thực lực hơi thấp, chắc là tôi tớ của Giới Chủ Hỏa Diệm kia, giờ phút này bọn họ đều hóa thành tro tàn ở dưới ngọn lửa, tiêu tán trong tiếng kêu thảm thiết, không một ai may mắn thoát khỏi, thê thảm đến cực hạn.
Vương Đằng nhìn một màn này, trong lòng cũng hơi chấn động.
Lần trước khi đánh bại loại Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị ở hành tinh phòng ngự số 29 của đế quốc Đại Càn kia vẫn chưa hề xuất hiện tình huống tiểu thế giới sụp đổ giống như thế này.
Cũng không biết là do đối phương là loài Hắc Ám tộc Ma Não, chủng tộc tương đối đặc thù hay bởi vì đối phương chiếm cứ thân hình của tộc Chúc Long, do đó không thể thi triển ra tiểu thế giới Giới Chủ.
Dù sao thân hình của tộc Chúc Long kia đã tử vong rồi.
Tiểu thế giới Giới Chủ sụp đổ vô cùng đồ sộ, cũng cực kỳ đáng sợ.
Vương Đằng đột nhiên thấy hơi may mắn, nếu Giới Chủ Hỏa Diệm này không kéo hắn vào trong tiểu thế giới Giới Chủ, chỉ sợ hắn còn không dễ dàng đánh bại như vậy.
Đương nhiên, cũng có một phần nguyên nhân là Vương Đằng biết rõ nhược điểm của đối phương, chỉ có hắn thấy được nhược điểm kia.
Hắc Sơn vương tộc này lừa gạt tất cả mọi người!
Giờ phút này, trong hư không rơi vào yên tĩnh!
Tất cả cường giả cấp Giới Chủ nhìn thấy một màn này đều rơi vào trong mất hồn thật lâu.
Tất cả xảy ra quá nhanh!
Mới vừa rồi Vương Đằng còn đang khổ sở ngăn cản công kích của Giới Chủ Hỏa Diệm, sao chỉ trong chớp mắt, tiểu thế giới Giới Chủ của Giới Chủ Hỏa Diệm đã bị đánh nổ?
Hoang đường!
Rung động!
Khó có thể tin!
Đủ loại ý niệm hỗn loạn chớp động lên trong đầu bọn họ, cuối cùng hóa thành bốn chữ…
Vương Đằng chiến thắng!
Một võ giả cấp Vũ Trụ đánh tan tiểu thế giới Giới Chủ của cường giả cấp Giới Chủ, kết quả không thể nghi ngờ, Giới Chủ Hỏa Diệm kia hoàn toàn bị đánh bại.
Chuyện này quá mức không thể tin nổi!
Tất cả mọi người thật sự không ngờ lại là kết quả như vậy, bọn họ vốn cho rằng Vương Đằng có thể ngăn cản được công kích của đối phương đã coi như cực kỳ yêu nghiệt, ai ngờ đến hắn lại đánh bại Giới Chủ Hỏa Diệm.
Đây đã không thể nói là yêu nghiệt nữa, con mẹ nó thật sự muốn nghịch thiên… không đúng, quả thật chính là làm thiên!
Bầu trời này đều có thể cho mặt trời xuyên qua!
Trong lúc này, cường giả cấp Giới Chủ ở đây đều muốn chửi tục.
Tam quan của bọn họ hoàn toàn bị đảo điên!
Một nhóm người cảm thấy rung động thật sâu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ảo ảnh tiểu thế giới đang đi về phía hủy diệt trong hư không.
Võ giả trẻ tuổi đã hoàn toàn mất đi năng lực suy xét, tất cả đều ngửa đầu lên nhìn tiểu thế giới đang sụp đổ, còn sau gáy thì chuyển động kiểu máy móc nhìn về phía bóng người trẻ tuổi đang được ba loại dị hỏa thiên địa bao bọc bên trong.
Một tâm tinh không cách nào hình dung được dâng lên ở trong lòng bọn họ.
Bọn họ có một cảm giác, giống như người trước mắt đã không còn là người cùng một thế hệ với bọn họ nữa, hắn là một lão quái vật đã tu luyện vô số năm.
Nhưng bọn họ lại biết rõ ràng, người trước mắt hiển nhiên là người cùng thế hệ với bọn họ.
Tương phản mãnh liệt khiến trong lòng bọn họ phức tạp đến cực hạn, nỗi lòng phập phồng, vốn không thể bình tĩnh lại được!
Vương Đằng đứng thẳng trong hư không, sắc mặt bình thản lại hờ hững, ánh mắt chợt nhìn về phía thiếu niên Hắc Sơn vương tộc ở nơi xa: “Đây chính là chỗ dựa của ngươi?”
“Ngươi! Ngươi! Ngươi!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc đối mặt với ánh mắt hờ hững kia của Vương Đằng, cuối cùng hoàn toàn hoảng hốt, không cách nào giữ vững bình tĩnh được nữa, tất cả kiêu ngạo không còn sót lại tí gì, thần sắc hoảng sợ đến cực hạn. Hắn phun liên tiếp ba chữ ngươi ra khỏi miệng, nhưng không nhịn được thụt lùi lại phía sau.
Giờ phút này ánh mắt thiếu niên Hắc Sơn vương tộc nhìn Vương Đằng giống như gặp được thứ khủng khiếp nhất thế gian này.
Nếu là bình thường, cho dù thiên phú của đối phương có mạnh nữa, hắn cũng sẽ không hề thất thố như thế.
Nhưng giờ phút này, Giới Chủ Hỏa Diệm kia bị Vương Đằng đánh chết, tiểu thế giới còn trong sụp đổ, tất cả đều có vẻ rung động như thế.
Cộng thêm lửa Quang Minh được Vương Đằng bày ra, thậm chí pháp tắc căn nguyên Quang Minh đều khiến hắn chấn động mạnh toàn thân, trong lòng không thể bình tĩnh.
Vẻ mặt kia đã không còn cao cao tại thượng nữa, mà giống như con chuột gặp… mèo!
“Chàng trai, lần trước để ngươi chạy thoát một lần, ngươi không yên ổn sống tạm thì thôi, lại còn dám chạy đến trước mặt ta sủa điên, không trừng trị ngươi ta không thể nào nói nổi.”
Vương Đằng đã chán ghét thiếu niên Hắc Sơn vương tộc này đến cực hạn, thằng nhãi này quá không coi ai ra gì, mới vừa rồi lại sai khiến cường giả cấp Giới Chủ đến giết hắn, thật sự không thể nhẫn nhịn được.
Không cho đối phương một chút trừng phạt, thật sự cho rằng Vương Đằng hắn là bùn đất sao.
“Ngươi định làm gì?” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc thay đổi sắc mặt, đồng tử co rút kịch liệt, cấp tốc lùi lại phía sau.
Ngay sau đó, Vương Đằng đã biến mất tại chỗ, chỉ có một tàn ảnh đang chậm rãi tiêu tán.
“Hiện giờ định chạy, đã muộn rồi!” Giọng nói của Vương Đằng vang lên ở sau lưng thiếu niên Hắc Sơn vương tộc.
“Ngươi dám!” Thiếu niên Hắc Sơn vương tộc chỉ cảm thấy da đầu run lên, lập tức dừng thân hình, nhào tới trước, đồng thời sắc mặt khó coi hét lớn lên.
“Ngươi xem ta có dám không!” Vương Đằng cười lạnh.
Rầm!