Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2986 - Chương 2986. Tăng Lên Khủng Khiếp! Lực Lượng Thế Giới! La Thiên Chỉ! (5)

Chương 2986. Tăng lên khủng khiếp! Lực lượng thế giới! La Thiên Chỉ! (5)
Chương 2986. Tăng lên khủng khiếp! Lực lượng thế giới! La Thiên Chỉ! (5)

Ánh mắt Vương Đằng chớp lên, thầm tính toán việc này.

Lại sau đó chính là chiến kỹ chỉ gia tộc Ngũ Táng mới có, năm loại chiến kỹ kia đều là cấp Bất Hủ, cũng rất có giá trị tăng lên đối với Vương Đằng.

Hơn nữa lần này chiến kỹ của bọn họ rơi xuống trực tiếp là cấp Bất Hủ, không phải không trọn vẹn nữa.

Những bong bóng thuộc tính này chẳng những có của năm vị tộc trưởng của gia tộc Ngũ Táng rơi xuống, còn có cả của vài lão tổ cấp Bất Hủ kia rơi xuống, chiến kỹ bọn họ nắm giữ tự nhiên đều là cấp Bất Hủ hoàn chỉnh, chứ không phải cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ như nhóm người trẻ tuổi Hoành Táng Mạc nắm giữ.

“He he! Đám người Hoành Táng Mạc, Quy Táng Viêm đều không có được phương pháp tu luyện cấp Bất Hủ, nhưng ta lại chiếm được trước, nếu bọn họ biết được việc này, không biết sẽ buồn bực bao nhiêu đây?” Vương Đằng trộm vui vẻ trong lòng.

Đây là niềm vui của cạo lông cừu.

Kể cả thiên kiêu của gia tộc Ngũ Táng cũng chưa nắm giữ được nhiều bằng hắn.

‘Vân Táng kiếm pháp’ (cấp Bất Hủ): 2500/15000 (tinh thông)

‘Hoành Táng quyền’ (cấp Bất Hủ): 8000/15000 (tinh thông)

‘Quy Táng đao pháp’ (cấp Bất Hủ): 3700/15000 (tinh thông)

‘Thủ Táng kiếm pháp’ (cấp Bất Hủ): 3800/15000 (tinh thông)

‘Y Táng chưởng’ (cấp Bất Hủ): 5000/15000 (tinh thông)

Mặt khác, trình độ nắm giữ năm môn chiến kỹ này của Vương Đằng càng từ cấp bậc thông thạo đột phá đến cấp bậc tinh thông, ổn thỏa bay vọt về chất.

“Lông cừu của gia tộc Ngũ Táng đã bị ta cạo hết!” Vương Đằng sờ cằm, thầm suy nghĩ.

Từ thiên phú đến chiến kỹ, cái nào hắn không cạo đến chứ?

Hình như không có, toàn bộ đều rơi vào trong túi hắn.

Đáng tiếc lông cừu của vài cường giả cấp Bất Hủ kia, hắn không dám cạo, chỉ có thể chờ về sau rồi tính.

Không dám thì không dám, nhưng do tự bọn họ rơi xuống cũng có thể cạo một chút.

Hồn lão quái và vài lão tổ cấp Bất Hủ của gia tộc Ngũ Táng đều từng động thủ, bong bóng thuộc tính của bọn họ mới quan trọng nhất, Vương Đằng giữ bọn chúng lại đến cuối cùng.

‘Hắc Sơn Vương chưởng x9500’

‘Hắc Sơn Vương chỉ x12000’

‘Vật chất bất hủ x350’

‘Ý chí bất hủ x1500’

‘Vật chất bất hủ x120’

‘Vật chất bất hủ x160’

Các bong bóng thuộc tính nhập vào bên trong thân thể của Vương Đằng, khiến cho khóe miệng của hắn không theo khống chế nhếch lên một độ cong.

“Lão già kia, ta thu chút tiền lời trước!” Vương Đằng vừa nghĩ đến trước đó mình đã phải bị Hồn lão quái áp chế, trong lòng lại bực tức và buồn bực một trận, tuy rằng cuối cùng là hắn thắng, nhưng không phải dựa vào thực lực nghiền áp đối phương, nên chuyện này rất không sướng!

Hiện giờ hắn cạo một chút lông cừu từ trên người Hồn lão quái trước, ít nhiều gì coi như xả chút giận.

Hồn lão quái này không hổ là tồn tại cấp Bất Hủ tôn giả, mặc dù không hoàn toàn ra tay, nhưng bong bóng thuộc tính rơi xuống lại cực kỳ không tầm thường.

Đầu tiên đó là hai loại thuộc tính chiến kỹ.

Theo bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong óc Vương Đằng, hai bóng sáng theo đó hiện ra.

Một bóng sáng diễn luyện một môn chưởng pháp, theo chưởng pháp đánh ra, một chưởng ấn cực lớn hiện lên trong hư không vô cùng khủng khiếp, so sánh với một chưởng lúc trước Hồn lão quái đã thi triển, chỉ có hơn chứ không có kém.

Hắc Sơn Vương chưởng!

Trước đó Vương Đằng đã được môn chiến kỹ này từ trên người thiếu niên Hắc Sơn vương tộc kia, nhưng mới vừa đạt đến cấp bậc thông thạo, hiện giờ lại nhận được giá trị thuộc tính, có thể tiếp tục tăng lên.

‘Hắc Sơn Vương chưởng’ (cấp Bất Hủ): 2100/15000 (tinh thông)

Đủ loại cảm ngộ hiện lên, Vương Đằng giống như tu luyện hơn mười năm, đổi lấy trình độ nắm giữ Hắc Sơn Vương chưởng này đã lập tức từ cấp bậc thông thạo tăng lên đến tinh thông.

Mặt khác còn có một bóng sáng khác đang thi triển một môn chỉ pháp!

Không có động tác lòe loẹt gì, chỉ điểm ra một chỉ, lực lượng pháp tắc căn nguyên vô tận hội tụ, vật chất bất hủ cô đọng trên đó, hóa thành ảo ảnh của một ngón tay vĩ đại, thò ra từ trong hư không.

Rõ ràng chính là một chỉ trước đó Hồn lão quái đã thi triển!

Cho đến nay Vương Đằng vẫn còn nhớ được rõ ràng, một chỉ do đối phương thi triển đã tạo thành áp lực bao lớn cho hắn, gần như khiến thân thể của hắn sụp đổ, tử vong tại chỗ.

Giờ phút này cảm ngộ có liên quan hiện lên ở trong đầu hắn, khiến cho cảm nhận của hắn đã có một chút khác biệt.

“Môn chỉ pháp này…” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra một chút kinh dị, trong lòng chần chừ nói: “Hình như không chỉ là cấp Bất Hủ!”

Rất nhanh, bóng sáng ở trong đầu hắn đã tiêu tán, hoàn toàn dung nhập vào trong trí nhớ của hắn, khiến hắn hiểu ra điều gì.

“Lại là một môn chiến kỹ không trọn vẹn, hơn nữa mặc dù không trọn vẹn, nhưng uy lực có thể so sánh được với chiến kỹ cấp Thần!” Vương Đằng vừa mừng vừa sợ.

Khó trách một chỉ kia lại sẽ mạnh đến tình trạng đó!

Chuyện này quá khó có thể tin nổi.

Chỉ là bản không trọn vẹn nhưng lại có thể so sánh được với chiến kỹ cấp Thần, nếu là bản hoàn chỉnh sẽ mạnh mẽ đến tình trạng nào?

Vương Đằng hơi không dám tưởng tượng tiếp, nhưng chuyện này không thể nghi ngờ là một chuyện tốt lớn lao đối với hắn.

Thật sự giống như bánh từ trên trời rơi xuống, nện đến khiến hắn hơi choáng váng.

Chiến kỹ có thể so sánh được với cấp Thần, vậy chính là cấp Thần, thậm chí còn có tiềm lực có thể đào, Hồn lão quái kia thật sự để mắt đến hắn, tặng cho hắn một môn chiến kỹ mạnh đến như vậy.

‘La Thiên Chỉ’ (không trọn vẹn! Không biết?): 2000/30000 (thông thạo)

“La Thiên Chỉ!” Trong mắt Vương Đằng như có đăm chiêu: “Xem môn chiến kỹ chỉ pháp này không phải là chiến kỹ thuộc riêng về Hắc Sơn vương tộc, bằng không lấy phong cách hành sự của bọn họ, nên gọi là Hắc Sơn Vương chỉ mới đúng.”

Hắn suy đoán không sai, môn chiến kỹ này do bản thân Hồn lão quái đoạt được từ một nơi thần bí, tìm hiểu hơn mười năm mới miễn cưỡng tìm hiểu được một chỉ này ra.

Kể cả thiếu niên Hắc Sơn vương tộc kia, Hồn lão quái đều chưa từng dạy cho đâu.

Không ngờ lại được hời cho Vương Đằng!

Hết chương 2986.
Bình Luận (0)
Comment