“Nơi này chính là Giới đảo!” Rofort mở miệng, khẽ cười nói: “Chỉ có thành viên nòng cốt của công ty vũ trụ hư cấu mới có tư cách tiến vào nơi này, chờ ngươi ký hợp đồng, là sẽ có được tư cách tiến vào hòn đảo này.”
“Nếu là tổng bộ thực tế, không biết lại sẽ là thế nào?” Vương Đằng nói.
“Sẽ chỉ càng thêm kinh người so với trong này.” Rofort cười nói: “Đến lúc đó ngươi cũng có cơ hội đi, chỉ có điều cần tốn không ít thời gian di chuyển trong vũ trụ, trụ sở thực tế của công ty vũ trụ hư cấu chúng ta không kém gì so với bảy đại học viện tinh.”
Ánh mắt Vương Đằng lộ ra một tia tò mò, gật đầu.
“Chúng ta đi thôi.” Rofort nói.
Nơi xa, một chiếc phi thuyền lớn tự động bay tới, dừng trước mặt hai người, cửa khoang tự động mở ra, Rofort đi đầu vào trong.
Vương Đằng theo sát phía sau.
Phi thuyền lập tức bay về một ngọn núi cao sừng sững trên Giới đảo, không bao lâu sau thì từ từ ngừng lại, hai người Vương Đằng và Rofort từ trong đó đi ra, đáp xuống trên đỉnh núi, từng tòa cung điện cổ điển rộng rãi xuất hiện trước mắt Vương Đằng.
“Bên này.” Rofort ở phía trước dẫn đường, đi về phía một tòa cung điện khổng lồ.
“Rofort đại nhân!”
Mười hai võ giả cấp Giới Chủ đứng ở hai bên cung điện, lại là giữ chức bảo vệ, sau khi nhìn thấy Rofort, lập tức cung kính thi lễ.
Rofort mặt không biểu tình gật đầu, muốn mang Vương Đằng đi vào.
Mấy võ giả cấp Giới Chủ đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt rơi vào trên người Vương Đằng, cực kỳ kinh ngạc.
Bọn họ đương nhiên nhìn ra được, người thanh niên tóc đen đó chỉ là võ giả cấp Vũ Trụ mà thôi, nhưng lại có thể sóng vai với Rofort đại nhân, khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi, rốt cuộc hắn là ai?
“Rofort!”
Lúc này, một võ giả dáng vẻ đàn ông trung niên, có một mái tóc tím dài, người mặc chiến giáp từ trong cung điện đi ra.
“Cấp Bất Hủ tôn giả!” Đồng tử Vương Đằng co lại, lại là một vị cấp Bất Hủ tôn giả.
Cấp Bất Hủ tôn giả bất kể ở đâu cũng là tồn tại cực kì khủng khiếp, kết quả công ty vũ trụ hư cấu này tùy tiện lại xuất hiện thêm một người, nội tình thật sự không thể tưởng tượng nổi.
“Harun!” Rofort nhìn người nọ, hơi ngừng chân, gật đầu nói.
“Đây chính là người đại nhân muốn gặp?” Người đàn ông trung niên tóc tím dài hơi hăng hái nhìn về phía Vương Đằng, hỏi.
“Ừ!” Rofort gật đầu.
“Mau đi đi, đại nhân đang chờ các ngươi.” Người đàn ông trung niên tóc tím dài nói.
Rofort không nhiều lời nữa, mang theo Vương Đằng đi vào trong cung điện.
“Đại nhân?!” Trong lòng Vương Đằng không khỏi khẽ động, có hơi kinh ngạc, có thể được cấp Bất Hủ tôn giả xưng là đại nhân, e rằng sẽ là tồn tại Chân Thần!
Có tồn tại Chân Thần muốn gặp hắn?
Harun nhìn qua bóng lưng Vương Đằng, trong mắt lóe lên một tia tinh quang.
Mười hai võ giả cấp Giới Chủ đưa mắt nhìn nhau, lập tức truyền âm nghị luận.
Rofort mang theo Vương Đằng xuyên qua một dãy hành lang thật dài, đi tới bên ngoài một cửa điện lớn, đẩy cửa ra.
Ầm ầm!
Cửa chính vô cùng nặng nề, lúc đẩy ra phát ra âm thanh ầm vang, đinh tai nhức óc.
Một tia sáng yếu ớt từ bên trong cửa chiếu ra, rơi vào trên mặt Vương Đằng, làm hắn không khỏi hơi nheo mắt lại.
“Mời!” Rofort làm ra tư thế mời.
Vương Đằng khẽ gật đầu, đi đầu vào trong, thứ đầu tiên đập vào tầm mắt là một thần tọa cao lớn vô cùng, trên thần tọa có một bóng người dáng người vĩ đại, rồi lại vô cùng mơ hồ đang ngồi ngay ngắn.
Toàn thân hắn đều được bao phủ trong ánh sáng nồng đậm, mông lung, nhìn không rõ ràng, nhưng đôi mắt kia lại đặc biệt sáng ngời và sâu sắc, như là có thể nhìn thấu tất cả, rơi vào trên người Vương Đằng, không khỏi làm hắn áp lực tăng lớn.
“Lực áp bức thật mạnh!” Vương Đằng âm thầm kinh ngạc trong lòng, hô hấp lập tức trì trệ, gần như không cách nào chuyển bước.
Loại cảm giác này, còn lớn hơn rất rất nhiều so với áp lực cấp Bất Hủ tôn giả gây nên cho hắn, quả nhiên là tồn tại Chân Thần!
“Tháp Cửu Bảo Phù Đồ!”
Trong nháy mắt, hắn trong từ kinh ngạc lấy lại tinh thần, Chân Thần thì lại như thế nào, hắn cũng sẽ không khuất phục, nội tâm lập tức hét lớn một tiếng, triệu hồi ra tháp Cửu Bảo Phù Đồ.
Vù!
Một luồng ánh sáng vàng kim từ trên tháp Cửu Bảo Phù Đồ nở rộ, ở trong tiểu vũ trụ trong cơ thể Vương Đằng quét ngang qua, làm trong mắt hắn lóe lên một vệt sáng vàng kim, cơ thể theo đó buông lỏng, lập tức khôi phục tự do.
“Phù!” Vương Đằng khẽ thở ra một hơi, cảm giác áp lực trên người biến mất, có thể di động.
“Ồ!” Một tiếng ồ nhẹ từ trên thần tọa đại điện cất lên, dường như hơi kinh ngạc.
Vương Đằng rốt cuộc cất bước, hoàn toàn đi vào trong đại điện, đỡ lấy áp lực từng bước đi đến chỗ cách thần tọa mấy trăm mét.
“Không tệ!” Một giọng nói mang theo khen ngợi từ trong miệng bóng người trên thần tọa truyền ra.
“Không biết tiền bối là?” Đối mặt với tồn lại Chân Thần, Vương Đằng cũng không dám lỗ mãng, vội vàng cung kính hỏi.
“Bọn họ đều gọi ta là Tử Diễm Chân Thần.” Bóng người trên thần tọa chậm rãi mở miệng nói.
“Bái kiến Tử Diễm Chân Thần!” Vương Đằng cung kính hành lễ nói.
“Ừm, nhóc con, ta sớm đã nghe qua tên ngươi, hôm nay gặp mặt, quả nhiên không làm ta thất vọng.” Tử Diễm Chân Thần nói: “Không uổng công ta lực bài chúng nghị, cho ngươi hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần.”
“Thì ra là tồn tại Chân Thần này cho ta hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần!” Trong lòng Vương Đằng hơi động, chợt hiểu ra, cũng chỉ có tồn tại Chân Thần mới có tư cách cho hắn hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần, lúc này cảm kích nói: “Đa tạ Tử Diễm Chân Thần.”
“Không cần cảm ơn ta, thiên phú và tiềm lực của ngươi đáng giá đãi ngộ như thế.” Tử Diễm Chân Thần vung tay, một tờ khế ước linh hồn theo đó bay ra, nói: “Đây là hợp đồng, ngươi để lại ấn ký linh hồn bên trên là coi như đã ký hợp đồng với công ty vũ trụ hư cấu.”
“Vâng!”
Vương Đằng nhận lấy khế ước linh hồn, cũng không vội vàng để lại ấn ký linh hồn, mà là xem xét cẩn thận trước.