Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3042 - Chương 3042. Thứ Bậc Chủng Tộc Vũ Trụ! Tiến Vào! Thăng Cấp! (3)

Chương 3042. Thứ bậc chủng tộc vũ trụ! Tiến vào! Thăng cấp! (3)
Chương 3042. Thứ bậc chủng tộc vũ trụ! Tiến vào! Thăng cấp! (3)

“Ha ha, đã rất lâu không ai dám nói chuyện với ta như thế, ngươi nên cầu nguyện đừng gặp phải ta trong không gian giới vực.” Adhog nhàn nhạt cười, không nhìn Vương Đằng nữa, dường như cũng không để lời khiêu khích của hắn vào mắt, nói với Rofort: “Tôn giả Rofort, ta vào không gian giới vực trước.”

“Được!” Rofort gật đầu.

Adhog trực tiếp xoay người, bay đến lối vào của không gian giới vực, đảo mắt đã biến mất ở trước mặt mọi người.

“Vương Đằng, ngươi cũng được đó, vừa đến đã trêu chọc thiên tài của tộc Kim Long.” Viên Cổn Cổn cạn lời nói.

“Ngươi không cảm giác ra sao? Ngay từ đầu hắn đã không thân thiện với ta.” Vương Đằng bình tĩnh nói.

Nếu không phải ôm địch ý mà đến, hắn sẽ không khiêu khích đối phương, nhiều nhất chỉ là tìm một cơ hội so tài một chút với đối phương, nhổ chút lông dê, nhưng Adhog này rõ ràng không phải người hiền lành, một tư thái tiền bối chỉ bảo hắn, còn muốn ra oai phủ đầu hắn, hắn đương nhiên sẽ không không làm gì cả.

Lại nói đối phương chẳng qua là võ giả cấp Vực Chủ, Vương Đằng thật sự không sợ hắn cái gì.

“Cũng đúng, tên này rõ ràng muốn xem ngươi mất mặt.” Viên Cổn Cổn nói.

“Ta cũng tiến vào không gian giới vực.” Vương Đằng nói với Rofort.

“Đi thôi, ta ở bên ngoài chờ ngươi.” Rofort mỉm cười, nói: “Lúc tiến vào không gian giới vực đọc thầm khu vực bản thân muốn đi, có thể trực tiếp được truyền tống đến khu vực đó.”

Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, gật đầu, bay tới lối vào của không gian giới vực trên đỉnh đầu.

Càng tới gần, loại cảm giác kỳ lạ này càng phát ra mãnh liệt, có một loại cảm giác đặt mình trong viễn cổ, cổ xưa mà mênh mông, đó là một loại ý cảnh cực kỳ độc đáo, tương tự ý chí viễn cổ của hắn.

Vương Đằng có hơi tò mò, không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp tiến vào không gian giới vực, hơn nữa đọc thầm một tiếng: “Lôi vực!”

Không hề nghi ngờ, trạm thứ nhất của Vương Đằng chuẩn bị đi lôi vực!

Cho dù trước đó săn giết tinh thú trong vũ trụ hư cấu, còn có vừa nãy lấy được thuộc tính thời gian và không gian, đều chứng minh trong vũ trụ hư cấu có thể nhặt các loại bong bóng thuộc tính, với Vương Đằng, không gian giới vực đó chắc chắn cũng không ngoại lệ.

Mà hiện giờ thuộc tính ngũ hành của thuộc tính đã viên mãn!

Chỉ có những thuộc tính nguyên lực như hệ Lôi, hệ Phong, hệ Băng, hệ Quang Minh còn chưa đạt tới cấp Vũ Trụ cửu giai, cho nên hắn dự định đi vào nhổ một ít lông cừu.

Kiếm tích phân đương nhiên quan trọng, cạo lông cừu cũng không thể rớt xuống, không bỏ cái nào mới là đường chính.

Ngay sau đó, Vương Đằng cảm giác bản thân giống như ở trong đường hầm thời không, thiên hoàn địa chuyển, mọi thứ đều đang chảy ngược, mà hắn tựa như vượt qua vạn cổ, muốn mở mắt nhìn rõ ràng, nhưng căn bản không nhìn rõ cái gì, chỉ có một loại cảm giác bay nhanh về phía trước.

Chờ khi hắn có thể mở mắt, trước mắt đã biến hóa trời đất.

Nơi này không còn là ngọn núi cao Giới đảo kia nữa, mà là một vùng đất rộng lớn mờ mịt, vết cháy đen khắp nơi, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, thường thường có lôi đình rơi xuống, tựa như luyện ngục nhân gian.

Nhất là xa xa, lôi đình khủng khiếp đó giống như nước mưa đập xuống, vô cùng dày đặc, làm cho người ta sợ hãi.

Trước mắt còn may, chẳng qua là thỉnh thoảng xuất hiện một hai đường lôi đình, chưa chắn có thể đập trúng người.

Ầm ầm!

Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ truyền đến, Vương Đằng ngạc nhiên ngẩng đầu, chỉ thấy một đường lôi đình giống như lôi long xuất hiện cực kỳ đột ngột, sau đó thẳng tắp rơi xuống chỗ hắn.

Còn không tránh kịp, lôi đình đó lập tức dừng trên người hắn.

Một cảm giác đau đớn truyền đến từ khắp nơi trên người, theo lỗ chân lông của hắn tiến vào thân thể hắn, khiến cả người hắn run lẩy bẩy.

“Xít!” Vương Đằng hít ngược vào một hơi, với cường độ thân xác của hắn, vậy mà còn có thể cảm giác đau đớn, lực Lôi Đình này có hơi mạnh!

Trong không gian giới vực này, tuy rằng dùng tinh thần làm vật dẫn, nhưng cũng có thể thể hiện ra các loại thiên phú của võ giả, cho nên lực thân xác của Vương Đằng tương đương vẫn còn.

Hiện giờ một luồng lôi đình tùy tiện đã khiến hắn cảm giác thân thể đau đớn, thực sự có hơi không thể tin nổi.

Mà Vương Đằng cũng thu hồi khinh thường trong lòng, nghiêm túc thận trọng đối đãi không gian giới vực này.

“Ngươi quá xui xẻo nhỉ, vừa mới tiến vào đã bị sét đánh.” Viên Cổn Cổn vui sướng khi người gặp họa cười nói.

“Cút!” Vương Đằng tức giận trợn mắt xem thường, không khỏi nhìn về phía không trung, cạn lời nói: “Có thể nghênh đón người như vậy sao? Không thể dịu dàng một chút.”

Ầm ầm!

Vừa dứt lời, lại là một trận tiếng gầm rú vang lên, một đường lôi đình càng thêm thô to rơi xuống, lần nữa bổ về phía Vương Đằng.

“Đm!” Ánh mắt Vương Đằng trừng lên, lúc này đã có chuẩn bị, trực tiếp tránh sang bên cạnh.

Nhưng....

Tình huống khiến hắn không ngờ xuất hiện.

Lôi đình đó lại cứng nhắc rẽ ngoặt, lập tức bổ tới hắn.

“Má nó, có cần độc ác như vậy không!” Vương Đằng nhanh chân chạy như điên, lôi đình này quá không biết xấu hổ, quả thực gian lận.

Lôi đình ở phía sau điên cuồng đuổi theo, giống như một lôi long, đối với con mồi theo đuổi không bỏ.

Vương Đằng đột nhiên nghĩ đến cái gì, xem xét một chút tiểu vũ trụ trong cơ thể của bản thân, phát hiện Lôi Linh cũng có thể tiến vào không gian giới vực này, nhất thời vui vẻ, chợt vung tay, quát to: “Xuất hiện đi, Lôi Linh!”

(p≧w≦q)

Ồm ọp!

Một đám ánh sáng màu tím theo đó xuất hiện, xông về phía lôi quang đó.

Chỉ thấy mang quang màu tím này, nháy mắt gặp lôi quang, sau đó giống như mở ra cái miệng to, lại nuốt hết lôi quang vào.

Ánh sáng màu tím đó nháy mắt bành trướng, giống như một khí cầu khổng lồ, nhưng rất nhanh thu nhỏ lại, biến thành cái đầu lớn bình thường, trở về dừng ở trên đầu Vương Đằng.

“Nói với ngươi nhiều lần, đừng luôn đáp xuống trên đầu ta.” Vương Đằng nắm nó xuống, chọc thân thể mềm đó của Lôi Linh, nói.

“Òm ọp ~ òm ọp ~” Lôi Linh phát ra một tiếng kêu vui vẻ, nảy lên trong tay Vương Đằng, giống như quả đông lạnh.

(x^▽^x)

Hết chương 3042.
Bình Luận (0)
Comment