Hiện giờ núi Thiên Lôi của Lôi vực bị người đánh xuống, tự nhiên lập tức thu hút tò mò và khiếp sợ của mọi người.
Còn có một số người lập tức ngẩn ra.
Vài võ giả bên chỗ Adhog lập tức hai mặt nhìn nhau, bọn họ hoài nghi có phải mình nghe lầm không?
Hình như vừa mới nghe được một cái tên thật quen thuộc từ trong miệng nhóm người kia.
Một cái tên bọn họ mới vừa nghe được từ chỗ Adhog.
Vương Đằng!
Đây chẳng phải là người đoạt được hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần sao?
Mà mấy người này mới vừa nói gì, núi Thiên Lôi đã đổi chủ, Vương Đằng kia đánh bại Nhạc Truân?!
Các nghi vấn hiện lên ở trong lòng bọn họ, khiến cho bọn họ rơi vào trong do dự vĩ đại, Vương Đằng kia chính là Vương Đằng đã nhận được hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần sao?
Gần như cùng một thời gian, bọn họ quay đầu nhìn về phía Adhog.
Chỉ thấy sắc mặt hắn âm trầm, trên mặt cũng mang theo vẻ do dự nồng đậm, đột nhiên đứng lên, đi về phía nhóm võ giả đang thảo luận kia.
Lúc này bọn họ đã tiến vào trong quán rượu, tìm một cái bàn ngồi xuống, vẫn đang thảo luận.
“Vương Đằng các ngươi nói chính là một võ giả cấp Vũ Trụ?” Adhog đi đến trước mặt bọn họ, lập tức trầm giọng hỏi.
“Ai vậy?” Nhóm người này đang thảo luận đến chỗ sôi nổi, hơi không kiên nhẫn, nhưng khi ngẩng đầu lên đã nhìn thân hình cao lớn cực kỳ có lực đánh vào của Adhog, sắc mặt lập tức cứng đờ, nhận ra thân phận của hắn, ngượng ngùng nói: “Hóa ra là Adhog à.”
Adhog có danh tiếng không nhỏ ở trên Giới đảo, trong một nhóm thiên tài cấp Vực Chủ, hắn có thể xem như là một trong vài người mạnh nhất, còn mạnh hơn cả Nhạc Truân.
“Trả lời vấn đề của ta.” Lúc này Adhog không rảnh rỗi để ý đến những người này, chính là nhíu mày nói.
“Hả hả, ngươi mới vừa hỏi cái gì?” Người kia lúng túng nói.
“Vương Đằng kia đúng là một võ giả cấp Vũ Trụ, đây mới là chỗ chân chính khiến cho người ta rung động, nhưng rất nhiều người suy đoán hắn không phải võ giả cấp Vũ Trụ, khả năng chính là che giấu thực lực.” Một người ở bên cạnh lại đã nghe được vấn đề Adhog mới vừa hỏi, lập tức nói.
Adhog nghe vậy, sắc mặt lập tức vô cùng âm trầm.
Mấy người ở đây không khỏi trở nên bất an, không biết lời đó đã chọc giận gì đến thằng cha trước mắt này, sẽ không đánh bọn họ đấy chứ?
“Dáng dấp của Vương Đằng kia như thế nào?” Adhog lại hỏi.
“Hắn là một thanh niên có mái tóc màu đen, dáng vẻ, nói như thế nào nhỉ… dù sao thật đẹp trai!” Mấy người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng không nghĩ ra được từ nào để hình dung, chỉ nhớ rõ dáng vẻ của đối phương thật đẹp trai, khiến người ta trí nhớ khắc sâu.
“…” Adhog.
Thần cmn dù sao thật đẹp trai.
Hắn kêu đối phương miêu tả dáng vẻ một chút, không phải đang hỏi Vương Đằng có đẹp trai không.
Nhưng từ trong miêu tả của người này, hai đặc thù thật sự đều phù hợp, một cái là tóc đen, một cái quả thật tương đối đẹp trai.
Adhog đã gặp Vương Đằng một lần, trí nhớ tương đối sâu.
Dù sao kể cả ở trong công ty vũ trụ hư cấu, nhan sắc kia cũng vô cùng hiếm thấy.
Là một người đàn ông, lại có dáng dấp đẹp trai như vậy, quả thật là sỉ nhục.
Không đúng, bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những chuyện này, Adhog liếc nhìn anh chàng thanh niên trước mặt, lại hỏi lần nữa: “Hắn đánh bại Nhạc Truân như thế nào?
Nhạc Truân là thiên kiêu tương đối mạnh mẽ trong cấp Giới Chủ, hắn cũng đã từng gặp vài lần, tuy rằng chưa giao chiến, nhưng hắn biết rõ thực lực của đối phương không kém, hiện giờ lại thất bại bởi Vương Đằng, điều này khiến cho hắn hơi khó tin được.
Không hề nghi ngờ, giờ phút này hắn đã cơ bản xác định kia chính là Vương Đằng, cho nên muốn biết rõ cả quá trình Vương Đằng đánh bại Nhạc Truân.
Vừa nhắc đến trận đại chiến này, mấy người ở đây đều hơi kích động, ngươi một lời ta một câu thuật lại, giống như người lạc vào trong cảnh giới kỳ lạ.
Đối với những võ giả hệ Lôi này, tranh đoạt núi Thiên Lôi tuyệt đối là một vinh dự, bọn họ chỉ mong mình thay thế được Vương Đằng, trở thành nhân vật chính của một trận chiến kia, đánh bại Nhạc Truân, quản lý núi Thiên Lôi.
Adhog càng nghe, sắc mặt càng nghiêm trọng, hắn vốn còn ôm một chút may mắn, trong lòng âm thầm suy đoán có lẽ Vương Đằng kia mượn ngoại lực nào đó nên mới có thể đánh bại được Nhạc Truân. Nhưng thông qua thuật lại của mấy người trước mắt, hắn phát hiện hình như không phải như thế.
Vương Đằng kia hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân, đường đường chính chính đánh bại Nhạc Truân.
Điều này khiến cho hắn càng không thể tiếp nhận nổi.
Thực lực của thằng cha kia chẳng lẽ thật sự mạnh như vậy sao?!
Mấy người này hăng say thuật lại, nhưng Adhog đã không còn tâm tư để nghe tiếp nữa. Chuyện quan trọng đều đã biết cả, còn thừa lại chẳng qua chỉ là vài lời đồn từ mấy người tin vỉa hè trước mắt này cùng với một vài từ ngữ cảm thán của bản thân bọn họ, lại nghe tiếp chỉ lãng phí thời gian.
Hắn xoay người rời đi, không trở lại chỗ ngồi ban đầu mà trực tiếp rời khỏi cửa quán rượu.
Những người ủng hộ hai mặt nhìn nhau, vội vàng đi theo, dáng vẻ của Adhog đã nói lên một vài vấn đề.
Có lẽ Vương Đằng kia thật sự là người đã nhận được hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần!
Trong lúc này, sắc mặt của mấy người này đều vô cùng phức tạp, trong lòng rung động khó hiểu.
Thiên kiêu lấy được hợp đồng thiên tài cấp Chân Thần kia hình như không hề dễ chọc, hơn nữa người ta mới vừa đến công ty vũ trụ hư cấu đã lấy phương thức này để nổi danh, tuyệt đối không phải người bình thường.
…
Vương Đằng cũng không biết chuyện ở bên ngoài, khi hắn mở to mắt ra từ trên vương tọa lôi đình, đã trôi qua tám ngày.
“Vương Đằng, chúng ta sắp đến liên minh Phó Chức Nghiệp.” Giọng Viên Cổn Cổn vang lên ở trong đầu hắn.
“Ta đã biết.” Vương Đằng gật đầu.
Là lúc rời khỏi núi Thiên Lôi!
Đáng tiếc chỉ có thời gian tám ngày, bằng không còn có thể cạo thêm một ít lông cừu, hiện giờ chỉ có thể chờ đến lần tiếp theo đi vào.