Hai người nhanh chóng đến phía trước, tìm được Tông sư Alfred.
Đám người Tông sư Hoa Viễn không ở đây, Tông sư Alfred hiển nhiên cũng biết, nếu có quá nhiều người ở đây, đoán chừng sẽ khiến chủ quán cảnh giác, do đó tăng cao bảng giá.
Đường lối cách thức bên trong hội giao dịch này, không có ai càng rõ ràng hơn mấy lão hồ ly như nhóm người Tông sư Alfred.
Vương Đằng đi đến bên cạnh Tông sư Alfred, không đổi sắc mặt liếc nhìn hắn.
“Ngươi đã đến, mau nhìn xem thứ đó có phải là xương Nhục Trọc ngươi muốn tìm không, ta không quen thuộc thứ đó lắm, do đó không dám cam đoan là thật.” Tông sư Alfred lập tức truyền âm nói.
Vương Đằng vội vàng nhìn về phía một vật ở trên quầy hàng, một tia sáng lập tức lóe lên trong mắt.
Thứ đó chẳng những có hình dáng như thịt, màu sắc tương tự với máu thịt sinh vật, thậm chí ngay cả một chút màu trắng lộ ra ngoài đều giống như mỡ, thoạt nhìn hơi rợn cả người.
Do đó rất nhiều người chỉ nhìn thoáng qua đã không nhịn được dời mắt đi, hoàn toàn không chú ý đến.
Không thể không thừa nhận, vật ấy thật sự cực kỳ tương tự với xương Nhục Trọc được miêu tả trong sách cổ.
Nhưng rốt cuộc có phải hay không, phải nhìn xem tình huống bên trong.
Vương Đằng lặng yên mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, lập tức đã nhìn thấy một chùm sáng năng lượng màu nâu xám, xuyên thấu qua chùm sáng này lại có thể nhìn thấy một thứ giống như xương trắng, tồn tại ở chỗ trung tâm.
“Quả nhiên là xương Nhục Trọc!” Vương Đằng mừng rỡ trong lòng.
Xương Nhục Trọc này trên thực tế là một loại sinh vật hệ Thổ nào đó sau khi chết đi, xương cốt của nó chôn sâu ở dưới lòng đất, năm này qua tháng nọ được máu thịt của rất nhiều sinh vật hệ Thổ tẩm bổ nên mới chậm rãi biến thành dáng vẻ như vậy.
Đừng nhìn thấy miêu tả thật đơn giản, nhưng trên thực tế điều kiện lại thật hà khắc.
Đầu tiên phải có một loại sinh vật hệ Thổ cực kỳ đặc thù tử vong, sau đó lưu lại một cục xương cốt tụ tập năng lượng toàn thân.
Loại xương cốt này thật ra chính là tinh cốt!
Một viên tinh cốt vốn vô cùng hiếm thấy, sau khi phần lớn tinh thú tử vong, nếu sinh ra tinh cốt, không bao lâu lắm cũng sẽ bị tinh thú khác phát hiện cắn nuốt, tăng trưởng sức mạnh của chính chúng nó, rất hiếm có thể lưu lại được.
Mà nơi lưu lại xương cốt này cũng phải là nơi tụ linh cực kỳ đặc thù, nguyên lực vô cùng sung túc, có như vậy mới có thể khiến cho tinh cốt giữ được đầy đủ nguyên lực tẩm bổ, sẽ không bị mục theo thời gian trôi đi.
Sau đó nữa chính là cần máu thịt của sinh vật hệ Thổ tẩm bổ quanh năm, ai không có việc gì tử vong ở cùng một chỗ chứ?
Tỷ lệ này quá nhỏ cực nhỏ.
Trừ phi là một nơi nào đó cực kỳ đặc thù, ví dụ như mộ của tinh thú!
Nhưng mộ của tinh thú rất khó tìm, thậm chí còn có rất nhiều tinh thú trông coi, người bình thường căn bản không thể đến gần.
Do đó xương Nhục Trọc mới có thể hiếm thấy như vậy, thậm chí người biết đến nó đều không có bao nhiêu.
“Thế nào rồi?” Tông sư Alfred vội vàng truyền âm hỏi.
“Là xương Nhục Trọc!” Vương Đằng nói.
“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt! Ta chỉ sợ ngươi vui vẻ uổng công một phen.” Cuối cùng Tông sư Alfred nhẹ nhàng thở ra trong lòng, nếu không phải là xương Nhục Trọc, hắn lại khẩn trương gấp gáp gọi Vương Đằng đến như vậy, chẳng phải mất mặt sao.
Vương Đằng thầm cười, sau đó nhìn chủ quán kia, ánh mắt hơi lóe lên.
Đây là một ông lão có mái tóc bạc lộn xộn, mặc trường bào màu xám, thoạt nhìn hơi mộc mạc, khí tức trên người cũng không lộ rõ, bình thường không có gì lạ.
Nhưng nếu vì vậy mà coi thường hắn, tuyệt đối gặp nhiều thua thiệt.
Bởi vì người này là một cường giả cấp Giới Chủ, từ màu sắc và trình độ kích cỡ của tia sáng trong cơ thể để phán đoán, hẳn là một cường giả cấp Giới Chủ đỉnh phong tam hệ nguyên lực bao gồm hệ Thổ, hệ Hỏa, hệ Phong.
Lấy thực lực hiện giờ của Vương Đằng, đối phó với võ giả cấp Giới Chủ nhất nhị giai bình thường còn có một chút phần thắng.
Nhưng nếu là võ giả cấp Giới Chủ đỉnh phong, vậy tuyệt đối không có một chút phần thắng, chênh lệch quá lớn.
Huống hồ đối phương còn là một võ giả tam hệ, thực lực tuyệt đối còn mạnh hơn võ giả cấp Giới Chủ đỉnh phong phổ thông nhiều lắm.
Tồn tại như vậy, ở bên ngoài đều là tồn tại bá chủ thế lực một phương.
Nếu trở thành tồn tại cấp Bất Hủ, chỉ sợ thấp nhất cũng sẽ là cấp Bất Hủ phong hầu, thậm chí còn có thể tăng lên cấp Bất Hủ phong vương, đây phải nhìn xem nội tình của hắn như thế nào.
Vừa mới đoán được thực lực của đối phương, Vương Đằng hơi đau đầu, muốn được đến xương Nhục Trọc này hình như không dễ dàng lắm.
Người có thực lực càng mạnh mẽ, càng không dễ dàng lừa gạt, khẩu vị cũng sẽ càng lớn.
Vương Đằng thầm hít sâu một hơi, chỉ về phía xương Nhục Trọc, lập tức hỏi: “Không biết vật này là gì?”
“Không biết.” Ông lão áo xám ở phía sau quầy hàng lắc đầu nói.
“…” Vương Đằng.
Câu trả lời này hơi ngoài dự đoán của hắn.
Hắn vốn cho rằng dù vị chủ quán này không biết đây là xương Nhục Trọc cũng sẽ tùy tiện nói mò vài câu, tiện tăng cao bảng giá, nhưng người ta hay rồi, nói thẳng không biết.
Trực tiếp đến khiến cho hắn hơi bất lực, lập tức khiến cho hắn không biết nên trả lời như thế nào!
“Nhưng ta biết rõ vật đó tuyệt đối không bình thường, đặc biệt là khi nó ở trong tay người cần đến nó, giá trị sẽ tăng lên gấp bội.” Ông lão áo xám liếc xéo Vương Đằng, cười he he nói.
“… Đù má, gặp phải tên vô lại rồi!” Vương Đằng cạn lời, không nhịn được châm chọc trong lòng.
“Lão tiên sinh này nhận định đây là thứ tốt.” Bên cạnh có người cười nói.
“Đó là tự nhiên, cho đến bây giờ ánh mắt của lão già ta chưa hề phạm sai lầm.” Ông lão áo xám cười nhạt nói.
“Vậy ngươi định giao dịch thứ này như thế nào?” Vương Đằng hỏi.
“Ngươi ra giá đi, giá khiến cho ta vừa lòng, thứ này chính là của ngươi.” Ông lão áo xám ngồi phía sau quầy hàng, dáng vẻ vững vàng ung dung, điềm đạm nói.