Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3132 - Chương 3132. Sao Lại Quỳ?! (4)

Chương 3132. Sao lại quỳ?! (4)
Chương 3132. Sao lại quỳ?! (4)

Cho dù là ai đều nhìn ra được, khuôn mặt già nua vốn cực kỳ trang nhã sang trọng của ông lão áo bào màu tím kia, bây giờ đã hoàn toàn méo mó.

Nếu nói chuyện này không phải bị người ép buộc, ai tin chứ.

“Việc này có kỳ quái!”

“Vô nghĩa, chắc chắn có cường giả ra tay.”

“Thanh niên tóc đen kia không đơn giản, sau lưng hắn đoán chừng có tồn tại cấp Bất Hủ hộ đạo.”

Mọi người thảo luận ồn ào, suy đoán không ngừng, giờ phút này chỉ cần không phải là kẻ ngốc đều nhận ra được ông lão áo bào màu tím đang bị người ép buộc.

Mà tồn tại có thể áp bức một cường giả trên cấp Giới Chủ ngũ giai, nhất định là cấp Bất Hủ.

Ông lão áo xám chấn động trong lòng, nhìn Vương Đằng thật sâu.

Tông sư Alfred cũng khiếp sợ lạ thường, hắn chưa bao giờ ngờ nổi bên cạnh Vương Đằng lại còn che giấu tồn tại cường giả như vậy.

Tên này thật sự là Vương Đằng hắn quen biết sao?

Hai mắt sáng lấp lánh của Ngự Hương Hương đảo quanh trên người Vương Đằng. Nàng vốn vô cùng lo âu vì ông lão áo bào màu tím ra tay, nhưng giờ phút này đối phương lại quỳ gối trước mặt Vương Đằng, điều này khiến cho sùng bái của nàng đối với Vương Đằng lại cao thêm một tầng.

Thật lợi hại!

Vương Đằng tiểu ca ca chắc chắn không phải người bình thường, trên người hắn còn có nhiều bí mật, khiến cho nàng cực kỳ tò mò.

Sắc mặt của thanh niên âm nhu khó coi đến cực hạn, đến nước này, cuối cùng hắn đã biết mình đá phải tấm ván sắt.

Thanh niên tóc đen trước mắt này vốn không phải võ giả cấp Vũ Trụ bình thường, chỉ sợ bối cảnh của đối phương không hề kém hơn hắn.

Bên kia, ánh mắt của Vương Đằng hơi lóe lên, giống như cũng nghĩ đến điều gì, chẳng lẽ là Rofort?

Ngoài hắn ra, Vương Đằng đã không nghĩ ra bên người mình còn tồn tại cường giả nào khác.

Người hộ đạo!

Đây chính là người hộ đạo!

Bình thường sẽ không xuất hiện, nhưng khi hắn bị uy hiếp, người hộ đạo sẽ hiện thân, không, thậm chí còn không cần hiện thân đã có thể giải quyết vấn đề.

Giống như lúc này.

Vương Đằng nghĩ thông những mấu chốt trong đó, khóe miệng dần dần nhếch lên một độ cong quỷ dị. Hắn nhìn ông lão áo bào màu tím trước mắt, cười hì hì hỏi:

“Lão già kia, hiện giờ có phải ngươi thật bực tức không?”

Đáng tiếc không biết vì lý do gì, giờ phút này ông lão áo bào màu tím vốn không thể mở miệng, chỉ có thể từ trong mắt hắn tràn ngập tơ máu nhìn ra hắn đang bực tức đến cực hạn.

Bực tức này, e rằng trong toàn bộ sinh mệnh dài lâu của hắn, chỉ có hôm nay mới xuất hiện.

Đường đường cường giả cấp Giới Chủ, bị ấn xuống quỳ gối trước một võ giả cấp Vũ Trụ ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, còn phải dập đầu với đối phương, thật sự xấu hổ muốn chết.

Hắn có thể dự đoán được, về sau hắn nhất định sẽ trở thành trò cười lớn trong võ giả cấp Giới Chủ.

“Bực tức là được rồi, mới vừa rồi khi ngươi ra tay với ta, có nghĩ đến sẽ có kết quả như vậy không?” Vương Đằng lấy cục gạch Phiên Lôi ra, khoa tay múa chân về phía đầu ông lão áo bào màu tím.

Dự cảm xấu lập tức hiện lên trong lòng ông lão áo bào màu tím.

Tông sư Alfred co giật khóe miệng, Vương Đằng sẽ không phải định thò ma trảo về phía một võ giả cấp Giới Chủ đấy chứ?

Thật sự không dám nghĩ!

“Nào nào, chúng ta giao lưu trao đổi một chút.” Tia sáng nguy hiểm lóe lên trong mắt Vương Đằng, cục gạch Phiên Lôi trong tay cuối cùng không nhịn được nữa, không hề khách khí giáng xuống cái đầu giống như củ cà rốt quá vụ của ông lão áo bào màu tím.

Uỳnh!

Bùm bùm!

Một tiếng vang trầm đục kèm theo tiếng sét đánh vang vọng lên, thân thể ông lão áo bào màu tím lập tức run rẩy, sau đó trên đầu hắn dần dần sưng lên một cục u lớn.

“Xem ra đầu của võ giả cấp Giới Chủ không hề cứng rắn như vậy!” Vương Đằng nói thầm.

“…” Mọi người.

Thần cmn không cứng rắn như vậy!

Dưới tình huống không hề đề phòng, võ giả cấp Giới Chủ cũng sẽ bị thương có được không hả.

Nhưng bọn họ cũng vô cùng khiếp sợ, ánh mắt rơi lên trên cục gạch màu tím kia, đây là binh khí gì vậy, lại có thể phóng điện, còn có thể nện đầu một võ giả cấp Giới Chủ ra một cục u to như vậy, thật sự không hề tầm thường.

“Lại đến thử xem.” Vẻ hưng phấn lộ ra trong mắt Vương Đằng, không hiểu sao sinh ra cảm giác xả giận nơi đáy lòng, giơ cục gạch Phiên Lôi trong tay lên lại nện xuống.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Bùm bùm!

Từng tiếng vang nặng nề quanh quẩn bốn phía, tiếng sét đánh xen lẫn trong đó, mặt ông lão áo bào màu tím sưng lên với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, trên đầu đều là cục u lớn.

“Đủ rồi!”

Chính vào lúc này, một tiếng quát nhẹ bình thản mà lười nhác cực kỳ đột ngột chậm rãi vang lên.

Một giọng nói bình thản lại lười nhác chậm rãi truyền đến, mọi người hơi sững sờ, nhìn về phía âm thanh truyền đến.

Chỉ thấy bên cạnh thanh niên âm nhu kia, không gian hơi dao động, gần như không có ai phát hiện ra được, nếu không phải võ giả ở đây đều là tồn tại cực kỳ mạnh mẽ, đoán chừng còn không phát hiện ra được.

Sau đó, một bóng dáng già nua chậm rãi bước ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

“Cấp Bất Hủ!”

Mọi người ở đây đều hơi biến sắc, lập tức đều ồ lên.

Kể cả hai vị cường giả cấp Giới Chủ đỉnh phong mới vừa mở miệng phụ họa Vương Đằng, lúc này đều sắc mặt nghiêm nghị, như gặp địch mạnh.

Cường giả cấp Bất Hủ!

Hơn nữa rõ ràng là tồn tại bên phía thanh niên âm nhu kia, trước đó vẫn luôn không hiện thân, nhưng chắc chắn ẩn nấp ở bên cạnh, giờ phút này ông lão áo bào màu tím bị người ấn xuống quỳ trên đất, mất hết mặt mũi, cấp Bất Hủ này mới không thể không hiện thân.

Vậy nói lên lời trước đó bọn họ nói đều bị người này nghe được.

Xong phim!

Sẽ không trả thù bọn họ chứ?

Nhưng không biết tồn tại cấp Bất Hủ ẩn nấp ở sau lưng thanh niên tóc đen kia có thể sánh bằng cấp Bất Hủ này không?

Hết chương 3132.
Bình Luận (0)
Comment