“Anh Nhạc Sơn!” Hai người Thế Đô và Thế Kinh nhìn thấy người đến đây, tia sáng chớp lóe trong mắt, vội vàng kêu lên.
Thế Đô càng thu hồi vẻ bướng bỉnh lì lợm trước đó trên mặt, lộ ra vẻ cung kính, ở trước mặt thanh niên này, hắn không dám làm càn chút nào.
“Đi thôi, Nhạc Truân, và Nhạc Yên đều đã đến, ta dẫn các ngươi qua gặp.” Thanh niên được gọi là Nhạc Sơn nhàn nhạt nói.
“Anh Nhạc Truân! Còn có Nhạc Yên!” Hai người Thế Đô hơi kinh hãi, thất thanh nói.
Nghe thấy hai cái tên này, kể cả Thế Kinh đều thu liễm vẻ kiêu căng ở trên mặt, vội vàng đuổi theo bước chân Nhạc Sơn, nhỏ giọng hỏi: “Ta nhớ không phải anh Nhạc Truân trấn giữ núi Thiên Lôi ở Lôi vực trong không gian giới vực ư? Sao rảnh rỗi trở về vậy?”
“Xảy ra chút chuyện.” Nhạc Sơn lộ ra chút tức giận trên mặt, chần chừ một chút, vẫn nói.
Thế Kinh thấy vậy, lập tức không dám hỏi nhiều, nhưng ghi nhớ chuyện này lại, chờ sau khi trở về hỏi trưởng bối. Nhạc Truân trấn giữ núi Thiên Lôi ở Lôi vực cũng không phải chuyện nhỏ, hiện giờ xảy ra chuyện, trưởng bối trong nhà chắc chắn biết được.
Ba người lại rẽ vào một hành lang, rất nhanh đi đến trước cửa một phòng khách rộng lớn, nhìn qua cửa có thể thấy rõ ràng cảnh tượng náo nhiệt bên trong.
Rất nhiều người vây quanh bên cạnh các khoáng thạch vĩ đại, có người soi mói, có người khua gõ, hiển nhiên đang cược quặng.
Nhạc Sơn đưa mắt quét nhìn một vòng, tìm được vài bóng dáng quen thuộc, hắn lập tức dẫn hai người Thế Đô đi đến.
“Nhạc Truân! Nhạc Yên!” Đi đến bên cạnh, Nhạc Sơn cười gọi.
Hai bóng người kia quay đầu lại, sau khi nhìn thấy Nhạc Sơn thì khẽ gật đầu, không khách khí cũng không quá mức xa lạ.
Nếu Vương Đằng ở trong này nhất định sẽ nhận ra, một người trong đó rõ ràng chính là Nhạc Truân đã bị hắn đánh bại.
“Giới thiệu cho các ngươi một chút, hai người này là thanh niên tài tuấn của Thế gia, Thế Đô và Thế Kinh, bọn họ đều là Tông sư linh trù thiên tài của Thế gia, trình độ phi phàm, nếu các ngươi muốn ăn linh thực gì, có thể tìm bọn họ.” Nhạc Sơn không thèm để ý đến, mỉm cười giới thiệu.
Ánh mắt của Thế Đô và Thế Kinh không khỏi rơi lên trên người cô gái trong hai người trước mắt, ánh mắt lập tức không dời đi được.
Nàng mặc trang phục Luyện đan sư, dáng người thướt tha cao gầy, gương mặt tinh xảo đến cực hạn, không hề có khuyết điểm gì, giống như thủy tinh tạo hình thành.
Một cặp mắt cực kỳ có linh tính, lóe ra như vì sao, tản ra ý tím nhàn nhạt, có một vẻ cao quý và thâm thúy, khiến ánh mắt của người xung quanh không tự chủ được bị hấp dẫn vào, khó có thể tự kiềm chế.
“Khụ khụ!” Nhạc Sơn nhìn thấy trò hề của hai người, không khỏi ho khan một tiếng.
Hai người Thế Đô và Thế Kinh phục hồi tinh thần lại, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ ngượng ngùng, nhưng vẻ kinh ngạc trong mắt lại mãi không tan đi.
Đã sớm nghe Nhạc Yên của Nhạc gia chẳng những có thiên phú đan đạo cực kỳ mạnh mẽ, dung mạo cũng tuyệt vời, rất nhiều người nhiều chuyện bình chọn nàng thành một trong năm đại mỹ nhân trẻ tuổi của gia tộc hạch tâm trong tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp.
Hôm nay vừa thấy mới biết lời đồn này không phải khoa trương, Nhạc Yên này đâu chỉ là một trong năm đại mỹ nhân, đứng đầu năm đại mỹ nhân, bọn họ đều không cảm thấy khoa trương.
Thật đẹp!
Thật sự giống như bước ra từ trong tranh.
Đặc biệt là khí chất chỉ Luyện đan sư mới có kia càng phụ trợ xuất chúng hơn nữa.
Nhạc gia giấu nàng rất kỹ, đều là thành viên gia tộc hạch tâm của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, mãi cho đến hôm nay bọn họ mới được nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Yên.
“Hân hạnh!” Lúc này, Nhạc Truân chủ động khẽ gật đầu với bọn họ, không hề tỏ ra kiêu ngạo chút nào.
“Danh vọng đứng đầu núi Thiên Lôi của anh Nhạc Truân, bọn ta luôn có nghe thấy, nhưng bọn ta đều là chuyên gia nghề phụ, không có tư cách tiến vào không gian giới vực, chưa từng chân chính nhìn thấy phong thái của anh Nhạc Truân, thật sự đáng tiếc.” Thế Đô lập tức tiến lên nịnh hót, cười hề hề khen tặng.
Khóe mắt Nhạc Truân co giật, kể từ sau khi hắn bị Vương Đằng đánh bại, bị đuổi xuống ngai vàng của núi Thiên Lôi, mấy ngày gần đây đều tu dưỡng trong gia tộc, chân không rời nhà, chính là vì lo lắng tin tức này bị những người khác biết được, bị người chế giễu.
Thật sự không ngờ hôm nay mới vừa đi ra lại gặp phải một kẻ không có mắt, bộ hết chuyện để nói rồi hả, thật sự khiến trên mặt hắn không nén được giận.
Theo lý thuyết, tin tức hắn bị mất núi Thiên Lôi hẳn đã truyền ra, những gia tộc của liên minh Phó Chức Nghiệp không có khả năng không biết được, nhưng người Thế gia trước mắt này còn nhắc đến ngay trước mặt hắn, chẳng lẽ định cười nhạo hắn sao?
Nhạc Yên ở bên cạnh liếc nhìn Nhạc Truân, không khỏi nở nụ cười chế nhạo.
Nụ cười này như trăm hoa đua nở, có vẻ khiến cả phòng khách này đều hơi sáng ngời.
“Nhạc Yên tiểu thư không hổ là một trong năm đại mỹ nhân trẻ tuổi của gia tộc hạch tâm trong tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, quả nhiên khiến cho người ta ngưỡng mộ, ngày thường lại không thể gặp, thật sự tiếc nuối đến cực hạn.” Thế Kinh không tự chủ được lộ ra vẻ nóng rực trong mắt, nói.
“Quá khen!” Nhạc Yên nhìn thấy ánh mắt kia của hắn, không khỏi nhíu mi, lập tức cười nhẹ.
Nhạc Sơn tức khắc cảm thấy hơi xấu hổ, hai người này khiến cho hắn quá mất mặt.
Thiên phú của hắn không bằng hai người Nhạc Truân và Nhạc Yên, địa vị ở Nhạc gia cũng không bằng bọn họ, nhưng hắn mạnh vì gạo bạo vì tiền, cộng thêm có qua lại với không ít thiên tài của gia tộc hạch tâm trong tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp.
Hôm nay khó có được gặp Nhạc Truân và Nhạc Yên xuất hiện ở đây, hắn mới nhớ ra giới thiệu cho hai người này, để cho bọn họ biết đến năng lực của hắn một chút.
Thật sự không ngờ lần đầu tiên hai người Thế Đô và Thế Kinh nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Yên đã vốn không hề có sức chống cự, trực tiếp giở trò hề như vậy.
Hai người Thế Đô và Thế Kinh lại chưa hề phát hiện ra không khí không thích hợp lắm, vẫn tâm tư khác nhau.