“Đi!” Đám người Tông sư Hoa Viễn lập tức mang theo Vương Đằng bay về phía không trung, lúc này trên bầu trời đã có một chiếc phi thuyền lẳng lặng lơ lửng, sau khi mọi người tiến vào trong đó, phi thuyền liền hóa thành một đường lưu quang, bay nhanh về một phương hướng.
Trong phi thuyền đã mở ra mô phỏng toàn cảnh, có thể nhìn thấy cảnh vật bên ngoài.
Vương Đằng tò mò nhìn bên ngoài phi thuyền, phát hiện phi thuyền này đang bay nhanh về phía đông của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp.
Đại khái khoảng mười phút, phi thuyền mà đám người Vương Đằng ở xuyên qua tầng tầng kiến trúc, đi tới một nơi giống như thành phố khổng lồ.
Một màn ánh sáng khổng lồ từ trên bầu trời hạ xuống, giống như thác nước trên trời đổ xuống, nhìn không thấy đỉnh.
Trên màn ánh sáng hiện ra màu sắc kỳ dị, rất nhiều ánh sáng lưu chuyển, giống như từng sợi ruy băng màu sắc rực rỡ, có vẻ vô cùng kỳ dị.
“Đây là......” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra một tia kinh ngạc.
“Nơi này mới là chỗ trung tâm của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, được tất cả chuyên gia nghề phụ xưng là thánh địa, mà hội giao lưu cũng cử hành trong đó.” Tông sư Hoa Viễn nhìn cảnh tượng phía trước, trong mắt hiện lên một tia sùng kính, chậm rãi nói.
“Nói như vậy nơi mà trước đó chúng ta ở vẫn chỉ là bên ngoài?” Vương Đằng ngạc nhiên nói.
“Không sai, thánh địa của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp chúng ta bình thường không thể tùy ý ra vào, nếu không có hội giao lưu mở ra, người bình thường không thể vào được.” Tông sư Alfred cũng nhìn lồng ánh sáng phía trước, gật đầu nói.
Khi nói chuyện, phi thuyền đã chậm rãi tiến gần màn ánh sáng kia, thẳng đến va chạm vào màn ánh sáng.
Nhưng vào lúc này, một màn cực kỳ kỳ dị xuất hiện.
Chỉ thấy màn ánh sáng đó lại xuyên qua phi thuyền, ở bên trong chậm rãi đảo qua.
Vương Đằng nhíu mày, sắp làm ra phản ứng.
“Không cần lo lắng, đây chỉ quét hình như thường lệ, xác định thân phận.” Tông sư Hoa Viễn cười nói.
Vương Đằng gật đầu, đứng bất động tại chỗ, tùy ý màn ánh sáng đó đảo qua trên người mình.
Không xảy ra chuyện gì!
Sau khi màn ánh sáng đó đảo qua trên người mọi người, liền biến mất từ trong phi thuyền, mà lúc này phi thuyền cũng thuận lợi tiến vào trong màn ánh sáng.
Sau khi xuyên qua màn ánh sáng, phi thuyền lại bay một lát, phía trước đột nhiên xuất hiện lượng lớn bóng dáng của phi thuyền, tất cả đều đáp xuống một quảng trường vô cùng to lớn.
Từ trên phi thuyền nhìn đi, quảng trường phía dưới đã chi chít dày đặc điểm đen, tới gần, đã nhìn thấy cảnh tượng giống như biển người, tiếng huyên náo vô tận, tiếng ồn ào thẳng lên vòm trời.
Sóng âm thanh cuồn cuộn thổi quét ra bốn phương tám hướng, cho dù là cách mấy mươi nghìn mét đều có thể nghe thấy.
“Nơi này chính là nơi cử hành đại điển mở ra hội giao lưu!” Tông sư Hoa Viễn nói: “Chúng ta đi thôi.”
Lời vừa dứt, hắn đi ra khỏi phi thuyền đầu tiên.
Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, lập tức đi theo.
Sau khi mọi người bay ra khỏi cửa phi thuyền, liền bay vụt xuống phía dưới.
“Lúc này thế lực mỗi một phương đều có chỗ ngồi tương ứng, thứ tự trước sau của chỗ ngồi, bình thường là dựa theo xếp hạng mà thế lực các nơi lấy được trong lần hội giao lưu trước.” Tông sư Hoa Viễn giải thích một câu, lại cười khổ nói: “Mà chỗ ngồi của liên minh Phó Chức Nghiệp đế quốc Đại Càn chúng ta phải hơn một nghìn.”
“Hơn một nghìn!?” Trên mặt Vương Đằng lộ ra một tia bất khả tư nghị.
Đám người Tông sư Hoa Viễn nhất thời có chút ngượng ngùng.
Ngay cả vài vị tông sư trẻ tuổi như Tạ Gia, La Đường, Susanna, cũng không khỏi có chút bất ngờ.
Xếp hạng hơn một nghìn, đây quả thật có chút mất mặt.
“Đó đều là chuyện của trước kia, lần này ta nhất định phải lấy được thứ hạng cao hơn cho đế quốc Đại Càn chúng ta.” Tông sư Tạ Gia nắm tay lại, trầm giọng nói.
“Nói dễ hơn làm, hội giao lưu này tụ tập quá nhiều thiên tài, đế quốc Đại Càn chúng ta luôn không có ưu thế gì.” Tông sư La Đường cười khổ lắc đầu nói.
“Sao ngươi có thể nâng cao chí khí của người khác diệt uy phong của mình, kỳ này, với thực lực của chúng ta, nhất định có thể tiến vào hạng một nghìn.” Tông sư Tạ Gia không phục nói.
Tông sư Susanna không nói gì, ánh mắt không nhịn được dừng ở trên người Vương Đằng.
Nếu nói có hi vọng, vậy cũng là ở trên người vị này, tuy rằng tạm thời không biết trình độ phù văn, đan đạo, luyện tạo của hắn ba loại nghề phụ chủ yếu nhất này như thế nào, nhưng với biểu hiện mấy ngày trước của hắn, ắt hẳn cũng sẽ không quá yếu.
Nếu không ngay từ đầu đám người Tông sư Hoa Viễn sẽ không ký thác hy vọng trên người hắn.
Đám người Tông sư Hoa Viễn cũng nhìn về phía Vương Đằng, không nói thêm gì.
Nhưng Vương Đằng biết kỳ vọng của bọn họ, đối với chuyện này hắn chỉ nhàn nhạt cười.
“Ở đây chính là chỗ ngồi của chúng ta.” Đám người Tông sư Hoa Viễn mang theo Vương Đằng đến một khu vực khá ở phía ngoài đáp xuống, nói.
Nơi này có không ít chỗ ngồi, bàn trà đầy đủ, còn có các loại trái cây đồ uống chuẩn bị có vẻ cực kỳ chu đáo.
Trên những chỗ ngồi đó, rõ ràng đang ngồi không ít bóng người, từng người hoặc là khí tức lớn mạnh, hoặc là không chút lộ ra, nhưng lại khiến cho người ta cảm giác giống như một mảnh hư không sâu thẳm, hoàn toàn không nhìn thấu.
“Sao bọn họ cũng đến đây!?” Ánh mắt Vương Đằng tùy ý đảo qua, không khỏi hơi sửng sốt.
Trên những chỗ ngồi đó, hắn nhìn thấy vài bóng dáng quen thuộc.
Từng thân hình cao lớn cường tráng, giữ một cái đầu bóng lưỡng, chỗ ấn đường có ấn ký hỏa diễm, rõ ràng chính là người của gia tộc Pylax.
Dẫn đầu gia tộc Pylax chính là một người đàn ông trung niên, giờ phút này khoang hai tay, nhắm mắt dưỡng thần.
Thân hình giống như tháp sắt, từng đường hoa văn hỏa diễm màu vàng bao trùm trên cánh tay hắn, giống như hình xăm.
Ở chỗ ấn đường, cũng là một ấn ký hỏa diễm màu vàng, giống như một ngọn lửa màu vàng đang thiêu đốt.
“Cấp Bất Hủ!” Đồng tử Vương Đằng hơi co rụt lại.
Gia tộc Pylax quả nhiên tồn tại cấp Bất Hủ.