“Ta nghe nói về ngươi rất nhiều lần, hôm nay vừa gặp, quả nhiên càn rỡ vô cùng.” Gabriel nói.
“Ta càn rỡ?” Vương Đằng giống như nghe được lời gì cực kỳ buồn cười, cười lạnh nói: “Ai càn rỡ, trong lòng mọi người đều có tính toán, ngươi đừng nói lời thừa với ta.”
“Hừ!” Trong mắt Gabriel hiện lên một luồng hàn quang, nói: “Hôm nay là ngày mà hội giao lưu mở ra, ta không so võ đạo với ngươi, chỉ so trình độ nghề phụ cao thấp, ta muốn xem thử ngươi có thắng ta trong trận đấu đan đạo không.”
“Chỉ dựa vào ngươi?” Vương Đằng ha ha cười nói.
Tiếng cười của hắn cũng không lớn, nhưng ý khinh miệt hiện rõ, khiến cho sắc mặt Gabriel nháy mắt trở nên khó coi.
“Thiên phú võ đạo của ngươi quả thật không tệ, nhưng thiên phú nghề phụ và thiên phú võ đạo hoàn toàn không phải không nhau, thiên tài nghề phụ mà ta gặp qua nhiều đến mức ngươi không thể tưởng tượng, ngươi kiêu ngạo như thế, quả thực giống như đang chê cười, ta sẽ cho ngươi biết kiêu ngạo của ngươi có bao nhiêu ngu xuẩn.” Gabriel lạnh lùng nói.
“Kiêu ngạo?” Vương Đằng lắc đầu, lười nói nữa, ngoáy lỗ tai, một dáng vẻ hoàn toàn không để ở trong lòng, nói: “Vậy ta mỏi mắt mong chờ.”
Sắc mặt Gabriel nhất thời âm trầm vô cùng, thằng nhóc trước mắt này lời nói mặc dù không nhiều, nhưng mỗi một câu đều khiến cho hắn có một loại xúc động bực tức dâng tràn.
“Được rồi! Được rồi! Tất cả mọi người là người của đế quốc Đại Càn, cần gì tranh đến ngươi chết ta sống, tranh đấu trong nội bộ, còn không bằng cạnh tranh với đế quốc Namos, liên bang tự do Chidala.” Tông sư Hoa Viễn lập tức đi ra hoà giải, hơn nữa ánh mắt của hắn nhìn về phía xa xa.
Rõ ràng là người của đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala tới!
Mọi người lập tức quay đầu nhìn qua, đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala đều là kình địch của đế quốc Đại Càn, hội giao lưu của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp này, ba phía tự nhiên cũng muốn tranh cao thấp.
Đây chẳng những là vấn đề mặt mũi của ba thế lực lớn, còn là một cách thức bày ra thực lực mạnh yếu của ba phe.
Phân bộ liên minh Phó Chức Nghiệp của thế lực khắp nơi nhìn như thuộc sở hữu quản lý của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, nhưng cũng không thể tách rời quan hệ với thế lực các nơi.
Thực lực của phân bộ liên minh Phó Chức Nghiệp mạnh yếu, tương tự cũng là một biểu hiện thực lực mạnh yếu của thế lực các nơi.
Chỗ ngồi của đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala cách chỗ ngồi của đế quốc Đại Càn cũng không xa, cũng nằm ở vị trí ngoài một nghìn.
Trong đó đế quốc Namos hơi có phía trên một chút, liên bang tự do Chidala hơi lùi về sau.
Bọn họ chú ý tới ánh mắt bên phía đế quốc Đại Càn, đều nhìn qua.
Trong nhất thời, một luồng giao phong vô hình sinh ra giữa thế lực ba phía, có một loại cảm giác giương cung bạt kiếm.
“Lần này, thiên tài nghề phụ của đế quốc Namos hình như đặc biệt nhiều, hơn nữa đều rất trẻ.” Ánh mắt lão tổ cấp Bất Hủ Cơ gia đảo qua, nhíu mày nói.
“Bên phía liên bang tự do Chidala dường như cũng có mấy thiên tài nghề phụ không tồi!” Tồn tại cấp Bất Hủ của Vương tộc Giang Thị khoanh tay đứng, thản nhiên nói.
Phe mạnh nhất chỗ ngồi của đế quốc Đại Càn, một bóng dáng vốn đang nhắm hai mắt, giống như không chú ý mọi thứ xung quanh, nhưng lúc này lại chậm rãi mở mắt, một giọng nói theo đó truyền vào trong tai mọi người:
“Vương Đằng, Gabriel, nếu hai người các ngươi là thiên tài nghề phụ có thể chiến thẳng đế quốc Namos và liên bang tự do Chidala trong hội giao lưu, hoàng thất ta sẽ ban cho các ngươi một vài phần thưởng, công pháp, chiến kỹ, hoặc là các loại tài nguyên, tùy các ngươi chọn lựa.”
Lời vừa nói ra, mọi người nhất thời sửng sốt một chút, lập tức đều nhìn về phía người đàn ông trung niên mở miệng đó.
Trong mắt Gabriel nhất thời bộc phát ra một đám tinh quang, quay đầu nhìn đi.
Vương Đằng sửng sốt một chút, ánh mắt hơi lấp lóe, cũng nhìn qua.
“Là Bình Thiên Vương!” Giọng nói nghiêm nghị của Tông sư Hoa Viễn vang lên bên tai Vương Đằng.
“Bình Thiên Vương!” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra một tia dị sắc, không khỏi đánh giá người đàn ông trung niên kia một cái.
Hắn gặp qua một tồn tại cấp Bất Hủ hoàng thất Trọng Sơn Vương, nhưng lần này đối phương không tới, người tới là tồn tại được gọi là “Bình Thiên Vương” này.
“Bình Thiên Vương!”
Hoàng thất đế quốc Đại Càn phái tới một vị vương giả.
Ở trong vũ trụ, được công nhận là vương giả, đó là tồn tại cấp Bất Hủ phong vương.
Mà quốc gia văn minh cao cấp như đế quốc Đại Càn, vương được phong, nhất định là cấp Bất Hủ phong vương.
Vị Bình Thiên Vương này giống với Trọng Sơn Vương, đều là cấp Bất Hủ phong vương.
Giờ phút này theo hắn mở miệng, trong lòng mọi người đều kinh ngạc.
Trong hội giao lưu kỳ trước, hoàng thất rất ít nhúng tay vào việc của liên minh Phó Chức Nghiệp, bọn họ chính là đến làm khán giả.
Nhưng kỳ này, vị Bình Thiên Vương này lại bởi vì Vương Đằng và Gabriel mở miệng, hơn nữa hứa hẹn ban thưởng!
“Có tin đồn, vị Bình Thiên Vương này hình như quan hệ với Trọng Sơn Vương không tốt lắm, hai người trong hoàng thất ở phe phái khác nhau.” Giọng nói của Tông sư Alfred đột nhiên xuất hiện trong đầu Vương Đằng, khiến hắn hơi sửng sốt.
“Chuyện của hoàng thất, không liên quan gì đến ta.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, truyền âm nói......
Tông sư Alfred âm thầm gật đầu.
“Cảm ơn Bình Thiên Vương điện hạ!” Trong mắt Gabriel hiện lên một luồng tinh quang, cung kính hành lễ nói: “Ta nhất định không phụ sự mong đợi của mọi người!”
Vương Đằng không vội vã nói lời cảm ơn, mà rơi vào trầm ngâm.
Mọi người có chút kinh ngạc nhìn về phía hắn, tên này đang làm gì?
Đối mặt với phần thưởng của Bình Thiên Vương, cho dù không để ý, nhiều ít nói cảm ơn, trên mặt mũi cũng tạm được, không nói một lời như vậy cũng có chút kỳ quái.
“Vương Đằng, mặt mũi của ngươi thật lớn, đối mặt với khen thưởng của Bình Thiên Vương điện hạ, vậy mà không nói cảm ơn!” Giọng nói của Gabriel lạnh lùng.
“Vương Đằng!” Tông sư Hoa Viễn lập tức ở sau lưng kéo hắn một chút.