Vì để phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, cho dù như thế nào bọn họ đều phải cố gắng hết sức mới được.
“Tất cả chuyên gia nghề phụ, đều phải xông qua tháp Huyễn Tâm, nếu không coi như là bỏ quyền!”
“Hiện tại, mọi người tiến vào tháp Huyễn Tâm!”
Đan Trần nhìn thấy biểu cảm của mọi người, nhàn nhạt cười, lúc này tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Cót két!
Một trận âm thanh khiến người ta ê răng đột nhiên truyền ra từ trên tháp Huyễn Tâm, chỉ thấy cửa lớn dày nặng giống như đúc bằng đồng của tầng thứ nhất của tháp Huyễn Tâm đó chậm rãi mở ra.
Sau khi cửa lớn mở ra, một cái hang rỗng hình tròn màu xám giống như xoáy nước xuất hiện, đang chậm rãi xoay tròn, tình hình phía sau hoàn toàn không nhìn thấy rõ.
Ầm!
Ngay sau đó, phía trên quảng trường lập tức bộc phát ra từng tiếng gầm rú kịch liệt.
Phía dưới quảng trường, từng bóng dáng lập tức phóng lên cao, tựa như điểm đen chi chít dày đặc, xông thẳng tới cửa lớn đó.
Tháp Huyễn Tâm sừng sững ở không trung, giống như một ngọn núi cao nguy nga, mà những người xông về phía tháp Huyễn Tâm kích thước giống như con kiến.
Từng bóng dáng nhảy vào trong xoáy nước màu xám chỗ cửa lớn của tháp Huyễn Tâm, nháy mắt biến mất tại chỗ.
Vương Đằng không có vội vã nhúc nhích, hắn đứng tại chỗ nhìn từng người tiến vào trong đó.
Người của gia tộc hạch tâm cũng vẫn chưa nhúc nhích, bọn họ vô cùng bình tĩnh, tùy ý những người khác đi trước, giống như là người xem náo nhiệt.
Vương Đằng nhìn thấy một màn như vậy, đương nhiên lại càng không sốt ruột.
Người của gia tộc hạch tâm không vội, hắn vội cái gì.
Không bao lâu, rốt cục Gabriel không chờ được nữa, lập tức đứng dậy, nhìn Vương Đằng một cái, lạnh lùng cười, liền hóa thành một đường lưu quang, phóng lên cao.
“Chúng ta cũng đi thôi.” Đám người Tông sư Tạ Gia, tông sư La Đường nhìn thấy một màn như vậy, cũng không nhịn được mở miệng nói.
“Các ngươi đi trước đi.” Vương Đằng nói.
“Ngươi không đi sao?” Tông sư Susanna hỏi.
“Ta không vội, xem thử.” Vương Đằng nói.
“Được thôi, vậy chúng ta đi trước một bước.” Đám người Tông sư Susanna không nhiều lời nữa, từng người bay về phía không trung, xông về phía cửa lớn của tháp Huyễn Tâm.
Vương Đằng lại đợi trong chốc lát, nhìn thấy Cổ La cũng bay về phía tháp Huyễn Tâm, sau đó người của gia tộc hạch tâm cũng lần lượt đứng dậy, hóa thành từng đường lưu quang lao ra.
Hắn không chờ đợi nữa, từng bước bước ra, bay về phía không trung.
“Tông sư Vương Đằng!”
Đám người Tông sư Hoa Viễn ở phía dưới kêu.
Thân thể Vương Đằng hơi dừng lại, đạp khoảng không mà đứng, quay đầu nhìn thoáng qua mọi người.
“Giao cho ngươi.” Đám người Tông sư Hoa Viễn trịnh trọng nói.
Vương Đằng gật đầu, hóa thành một đường lưu quang, nhanh chóng xông về phía xoáy nước màu xám cửa lớn của tháp Huyễn Tâm, nháy mắt biến mất trước mắt mọi người.
“Hy vọng hắn thật sự có thể mang đến vinh dự cho liên minh Phó Chức Nghiệp đế quốc Đại Càn chúng ta!” Tông sư Hoa Viễn nhìn bóng dáng Vương Đằng biến mất, nói.
“Tin tưởng hắn đi!” Tông sư Alfred nói.
“Đúng vậy, nếu chúng ta ký thác hy vọng lên người hắn, thì nên lựa chọn tin tưởng hắn.” Tông sư Harold nói.
....
Người trên quảng trường nháy mắt ít đi một nửa, ở lại đều là người không dự thi, bọn họ nhìn tháp Huyễn Tâm phía trên bầu trời, không khỏi thấp giọng nghị luận.
Tất cả mọi người cực kỳ tò mò, trận đầu thứ nhất này, ai sẽ trở thành người thắng cuối cùng?
Vẫn là thiên tài của gia tộc hạch tâm?
Hay là hắc mã đến từ thế lực nào đó khác?
Mọi chuyện đều có khả năng, đây mới là chỗ hấp dẫn của hội giao lưu.
Quá nhiều thiên tài tập hợp, cho dù là gia tộc hạch tâm cũng không dám cam đoan thiên tài của gia tộc mình nhất định có thể trở thành người thắng cuối cùng, huống chi là những người khác.
Trên đài cao, ba vị nguyên lão Đan Trần, Tamberi, Bias ngồi xuống, sau đó chuyên gia nghề phụ cấp Thánh khác đều ngồi xuống, hứng thú nhìn tháp Huyễn Tâm phía trên bầu trời.
“Vì biểu hiện công bình công chính, tất cả xếp hạng đều sẽ kịp thời thể hiện trên màn ánh sáng, để mọi người quan sát, có thể giám sát!”
Đan Trần vung bàn tay to lên, một màn ánh sáng khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người, rõ ràng thuộc về tháp Huyễn Tâm phía trước.
Hiện giờ phía trên màn ánh sáng này vẫn trống rỗng, chỉ đợi đến có người vượt qua thành công, mới có thể xuất hiện xếp hạng tương ứng.
....
Trong nháy mắt tiến vào xoáy nước màu xám chỗ cửa vào tháp Huyễn Tâm, Vương Đằng cảm thấy bản thân giống như vượt qua một hành lang không gian, bốn phía xuất hiện không gian vặn vẹo rất nhỏ, sau đó trước mắt trời rung đất chuyển, trên dưới điên đảo, đã xuất hiện trong một không gian kỳ dị khác.
Vương Đằng lập tức nhìn bốn phía, nhất thời hơi sửng sốt, chỉ thấy bốn phía bị lượng lớn thể khí màu sắc rực rỡ nồng đậm vây quanh, tầm nhìn chẳng qua mấy mét, hơn nữa chỗ tầm mắt có thể nhìn thấy, vẫn tồn tại sự vặn vẹo của không gian đó.
“Chỗ này....” Hắn nhíu mày, không khỏi mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, muốn nhìn xa hơn một chút.
Dưới sự tăng cường của ‘đôi mắt Chân Thị’, đôi mắt của hắn nở rộ ra kim quang nhàn nhạt, có vẻ có chút thần dị, mà những sương mù màu sắc rực rỡ rốt cục không cách nào ngăn cản ánh mắt của hắn.
“Ồ!”
Đột nhiên một tiếng ồ nhẹ truyền ra từ trong miệng hắn.
Bong bóng thuộc tính!
Trong sương mù màu sắc rực rỡ, trải rộng chi chít bong bóng thuộc tính.
“Cừ thật, nhiều như vậy!” Trong mắt Vương Đằng lập tức lộ ra kinh ngạc vui vẻ.
Trước đó còn chưa tiến vào, hắn đã suy đoán tháp Huyễn Tâm này có thể mang đến cho hắn chỗ tốt gì, không ngờ lúc này mới vừa tiến vào, đã gặp được nhiều bong bóng thuộc tính như vậy, kinh ngạc vui vẻ thật sự đến hơi nhanh.
Nhặt ~!
Hắn dường như không có bất kì do dự, lập tức thổi quét niệm lực tinh thần ra, nhặt bong bóng thuộc tính lên.
‘Không gian x10’
‘Không gian x15’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x200’
‘Tinh thần cấp Vũ Trụ x200’
‘Thời gian x1’
‘Thời gian x2’
....
Từng bong bóng thuộc tính nhập vào trong thân thể của Vương Đằng, làm hắn hơi sửng sốt.
“Nơi này sao có thể có thuộc tính thời gian?”