“Hừ, tự cam đọa lạc, trách được ai.” Một tiếng hừ lạnh trong miệng một vị Tông Sư khác truyền ra.
Những người khác thuộc đế quốc Thiên Phong đều ánh mắt lấp loé, không hề nhiều lời, nhưng biểu hiện trên mặt của bọn họ có thể nhìn thấy, trong lòng bọn họ lúc này không hề bình tĩnh.
Một người đã từng quen thuộc, biến thành hình dạng quỷ quái như thế này, khiến bọn họ thổn thức không thôi.
“Giết!”
Người mặc áo choàng đen đã hoàn toàn phát cuồng, sự phẫn nộ và ghen ghét đã hoàn toàn nhấn chìm lý trí của hắn, cùng với một tiếng hét lớn, hắn đột ngột lao về phía Vương Đằng.
Lực Hắc Ám vô tận bùng phát ra ngoài liên tục không ngừng từ bên trong cơ thể hắn, bao phủ xung quanh cơ thể hắn, bao phủ hơn nửa bầu trời, giống như một đám mây đen khổng lồ.
Đôi cánh màu xanh đen rung động sau lưng, nguyên lực Hắc Ám và nguyên lực hệ Phong hoà vào nhau, như biến thành một cơn lốc xoáy, quấn quanh đôi cánh kia của hắn, làm cho tốc độ của nó đạt đến mức cực kỳ khủng khiếp.
Trong chốc lát, người mặc áo choàng đen xuất hiện trước mặt Vương Đằng, ác ý đập thẳng vào mặt, sắc mặt của hắn dữ tợn, đôi mắt điên cuồng đỏ như máu nhìn Vương Đằng chằm chằm.
“Chết đi!”
Ầm!
Hai tay của người mặc áo choàng đen vậy mà lại biến thành vuốt sắc, hung hăng cào về phía Vương Đằng, nguyên lực Hắc Ám ngưng tụ ra ngoài, biến thành dấu vuốt cực lớn.
Vương Đằng khẽ híp mắt, không ngờ tới tốc độ của người mặc áo choàng đen này sẽ nhanh đến như vậy, lúc này hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, vung ra một cú đấm.
Tiếng gầm vang lên, công kích của hai bên va vào nhau trong nháy mắt.
Nắm đấm và móng vuốt hung hăng đập vào nhau giữa bầu trời, Vương Đằng và người mặc áo choàng đen đồng thời bị đẩy lùi ra vài trăm mét, lại lập tức xông đến lần nữa.
Vương Đằng đứng trên không, hai nắm đấm điên cuồng vung ra, từng quyền nện về phía đối phương.
Nhưng người mặc áo choàng đen lúc này thế mà lại không hề sợ sệt, nguyên lực Hắc Ám càn quét, móng vuốt cũng điên cuồng chuyển động, va chạm với nắm đấm của Vương Đằng.
“Ngay cả khi biến thành dáng vẻ như ma quỷ này, ngươi vẫn quá yếu!”
Giọng nói của Vương Đằng truyền ra cực kỳ bình thản.
“Gào!”
Người mặc áo choàng đen ngày càng tức giận, dưới sự tăng cường của lực Hắc Ám, hắn nhận ra bản thân mình vẫn không thể làm gì được đối phương, điều này thực sự khiến hắn phát điên vô cùng.
“Cho nên, lực Hắc Ám thực sự cũng không có tác dụng gì, còn không bằng ngươi thành thật mà tu luyện.” Vương Đằng vừa tấn công, vừa tiếp tục nói:
“Thật đó, ngươi tin ta đi, ta đã từng thấy rất nhiều người thần phục Hắc Ám giống ngươi, kết quả đều là gà yếu.”
“Lực Hắc Ám này cũng không tốt như trong tưởng tượng của các ngươi, thậm chí sau quá trình Hắc Ám xâm nhiễm, đều trở thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ giống như ngươi, sau đó ngay cả vợ cũng không kiếm được, rất đáng thương.”
“Chỉ có đồ ngu, mới chọn Hắc Ám xâm nhiễm.”
“Muốn trở nên mạnh mẽ là bản chất của con người, nhưng quy phục Hắc Ám, thì thật vô lý, ngươi là kẻ phản bội, biết chưa.”
Hắn cố gắng làm cho giọng nói của mình lộ ra một ít chân thành, như đang khuyên nhủ một chú cừu non lạc đường.
“Kích thích đối phương như vậy thật sự ổn sao?” Nhạc Yên hơi cạn lời.
Vương Đằng càng nói, người mặc áo choàng đen càng điên cuồng, sức mạnh công kích liên tục gia tăng, tấn công về phía hắn như không cần tiền.
Ầm! Ầm! Ầm…
Từng tiếng gào thét vang vọng giữa bầu trời, đinh tai nhức óc, khiến người đứng xem gần xa không khỏi run sợ.
Quá mạnh rồi!
Sự tồn tại sau khi Hắc Ám xâm nhiễm này, thật sự mạnh có chút khó tin.
Nhiều người vốn chuẩn bị tiến lên giúp đỡ, kết quả nhìn thấy một màn này, tất cả đều suy sụp.
Bọn họ thật sự không được.
Đi lên như thế này, sợ rằng còn không đủ một chân của người ta.
Nghĩ lại vẫn nên bỏ đi, đừng đến gây thêm rắc rối cho người ta.
Cùng lúc đó, rất nhiều người cảm thấy cực kỳ kinh ngạc với thực lực của Vương Đằng, có thể đánh ngang sức ngang tài với người lây nhiễm Hắc Ám, thực lực của Vương Đằng này cũng mạnh mẽ đáng sợ.
“Vương Đằng kia đến cùng là chuyện gì vậy? Tại sao cũng mạnh như vậy chứ?”
“Ta mẹ nó làm sao mà biết được, tên kia đúng thật là đồ biến thái.”
“Mẹ nó chuyên gia nghề phụ có thực lực mạnh mẽ như vậy, tu luyện như thế nào vậy?”
…
Một đám người ồn ào bàn tán ở phía xa, sắc mặt trở nên kỳ quái, Vương Đằng kia thoạt nhìn không hề giống chuyên gia nghề phụ một chút nào, ngược lại càng giống như một võ giả cường đại hơn.
“Tên này!”
Nhạc Yên đứng ở phía sau, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy rung động, thực lực của Vương Đằng thực sự vượt qua cả tưởng tượng của nàng, nàng cảm thấy bản thân mình đã đánh giá thực lực của đối phương rất cao rồi, không ngờ vẫn còn không đủ.
Từ lúc chứng kiến trận chiến của Vương Đằng và người mặc áo choàng đen, hắn tuyệt đối là thiên tài cấp yêu nghiệt trong võ đạo.
Loại thiên kiêu võ đạo này, ngay cả nàng, cũng chưa từng gặp được một ai.
Những thanh niên tài năng xuất chúng vây quanh nàng lúc trước, hoàn toàn không có cách nào so sánh với tên này.
Ngoại giới.
“Thực lực của tên nhóc này mạnh như vậy sao?” Trên đài cao, nguyên lão Tamberi có hơi ngạc nhiên, mặc dù hắn biết thực lực của Vương Đằng hẳn là không tệ, nhưng thật sự không nghĩ đến sẽ khó tin như vậy.
Julius kia sau khi trải qua Hắc Ám xâm nhiễm, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, vượt xa trước đây.
Nhưng Vương Đằng vẫn không hề rơi có dáng vẻ bị lép vế, còn có thể đánh không phân cao thấp với Julius sau khi trải qua Hắc Ám xâm nhiễm kia, thực sự làm cho người khác phải bất ngờ.
“Vậy thì, e rằng thật sự không cần dùng đến sự tồn tại cấp Bất Hủ nữa rồi.” Nguyên lão Bias liếc nhìn nguyên lão Đan Trần, nói.
Nguyên lão Đan Trần thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn sáng giữa bầu trời, đây là đề nghị đầu tiên hắn đưa ra, chỉ hi vọng Vương Đằng thật sự sẽ không làm hắn thất vọng.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người trên quảng trường cũng theo dõi chặt chẽ trận chiến trong màn sáng, trong lòng cực kỳ căng thẳng.