“Tổng bộ liên minh phó chức nghiệp chúng ta xem như thiếu hắn một ân tình.” Nguyên lão Đan Trần nói.
“Lời này có hơi xa cách, hắn không phải cũng là thành viên của liên minh phó chức nghiệp chúng ta sao?” Nụ cười của Nguyên lão Bias tựa như hồ ly.
“…” Nguyên lão Đan Trần khẽ sững sờ, lập tức dở khóc dở cười: “Ngươi thật là!”
“Ha ha ha…” Nguyên lão Tamberi không nhịn được cười lớn, trong tiếng cười lộ ra sự nhẹ nhõm.
“Các người cũng đừng vui mừng quá sớm, đừng quên bên phía Khoáng tinh và hành tinh Linh Thú vẫn còn những người mặc áo choàng đen khác, theo tác phong của bọn họ, sợ rằng cũng nhận được người Hắc Ám xâm nhiễm.” Vẻ mặt của nguyên lão Đan Trần trở nên nghiêm túc, nói: “Mà Vương Đằng trên hai hành tinh kia, e rằng chỉ là phân thân mà thôi, không biết có thể giải quyết người lây nhiễm Hắc Ám hay không?”
Hai người nguyên lão Tamberi lập tức sững người, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn.
Cuộc chiến ban nãy đã làm cho bọn họ một sự hiểu biết trực quan hơn về sức mạnh của người lây nhiễm Hắc Ám, lúc đầu bọn họ còn cảm thấy hai phân thân kia của Vương Đằng hẳn là đủ để giải quyết việc này, nhưng có vẻ như bây giờ, lại chưa chắc.
“Hay là hỏi hắn thử xem?” Nguyên lão Bias nói.
“Ta cũng nghĩ vậy.” Nguyên lão Đan Trần gật đầu.
…
Hành tinh Dược Viên.
Vương Đằng nhìn cái hố khổng lồ phía dưới, thân hình từ từ rơi xuống, cuối cùng lơ lửng trên hố.
Trong cái hố kia ngọn lửa vẫn bùng cháy hừng hực, hầu như không thể nhìn rõ tình hình bên dưới.
Nhưng điều này không làm khó được Vương Đằng, dưới ‘đôi mắt Chân Thị’, tất cả mọi thứ đều không chỗ che thân.
Người lây nhiễm Hắc Ám kia, lúc này đã cực kỳ suy yếu, đã không có uy hiếp gì nữa.
“Vương Đằng!”
Lúc này, một âm thanh truyền lại từ phía xa, Nhạc Yên thình lình xuất hiện.
Vương Đằng quay đầu nhìn nàng.
“Tên kia chết chưa?” Nhạc Yên từ xa bay đến, nhìn Vương Đằng bằng ánh phức tạp, hỏi.
“Chưa chết nhưng cũng gần như vậy.” Vương Đằng ung dung nói.
“Vẫn chưa chết sao?” Nhạc Yên hơi ngạc nhiên, dưới công kích uy lực kinh người kia, đối phương vẫn chưa chết?
“Sau khi bị Hắc Ám xâm nhiễm, vẫn có vài thứ tốt có thể thu được, ví dụ như sức sống này ngoan cường hơn võ giả bình thường rất nhiều, nếu là võ giả cấp Vực Chủ đỉnh phong bình thường, tiếp một chiêu của ta, đoán chừng đã chết từ lâu rồi.” Vương Đằng cực lỳ bình thản nói, giống như đang kể một câu chuyện rất bình thường.
“…” Nhạc Yên.
Mặc dù biết tên này làm màu, nhưng nàng hoàn toàn không có cách nào phản bác lại.
Sau khi xem trận đại chiến kia, mặc dù trong lòng nàng vẫn còn oán hận Vương Đằng, nhưng cũng không dám nghi ngờ gì với thực lực của hắn.
Vương Đằng không quá để ý đến cô gái này, ánh mắt lướt nhìn xung quanh, niệm lực tinh thần càn quét ra ngoài, nhặt lấy bong bóng thuộc tính vừa mới rơi xuống của người mặc áo choàng đen.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong x38500’
‘Phong lĩnh vực (bát giai) x2000’
‘Căn nguyên hệ Phong x1200’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x42000’
‘Lĩnh vực Hắc Phong (bát giai) x4500’
‘Ma biến x2800’
‘Căn nguyên Hắc Ám x1600’
…
Từng bong bóng thuộc tính tập trung về phía Vương Đằng, có cái hoá thành nguyên lực, có cái hoá thành cảm ngộ, tất cả đều được hắn nhanh chóng hấp thụ.
Điều làm hắn bất ngờ là, nguyên lực tinh thần hệ Phong nhặt được lần này có đủ 38500 điểm.
Trong chốc lát, nguyên lực tinh thần hệ Phong của Vương Đằng tăng vọt.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong’: 800/60000 (cấp Vũ Trụ ngũ giai);
Ầm!
Một tiếng nổ đột nhiên vang lên trong cơ thể hắn, khiến cho cảng giới của hắn trong nháy mắt từ cấp Vũ Trụ ngũ giai đạt đến lục giai.
“Không tệ, cuối cùng cũng thăng cấp rồi!” Đôi mắt Vương Đằng khẽ sáng lên, cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Đáng tiếc nguyên lực hệ khác không giúp ích gì nhiều cho Vương Đằng, vì nguyên lực tinh thần Hắc Ám của hắn đã đạt đến cấp Vũ Trụ cửu giai viên mãn, lúc này lại hấp thu thêm nguyên lực Hắc Ám, cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Vào lúc đó, từng đoạn cảm ngộ hiện ra trong đầu Vương Đằng.
Phong lĩnh vực! Bát giai!
Suy cho cùng người mặc áo choàng đen kia là võ giả cấp Vực Chủ đỉnh phong, mức độ nắm chắc Phong lĩnh vực không thấp được, vừa đến bát giai.
Riêng về mặt này mà nói, thực lực của hắn thực sự mạnh hơn những chuyên gia nghề phụ khác một đoạn lớn.
Khó trách những thiên tài nghề phụ trong tay hắn hoàn toàn giống như thái rau, một phát giết chuẩn một người, căn bản không thể so sánh được.
Phong lĩnh vực bát giai giúp đỡ Vương Đằng không nhỏ, bởi vì Phong lĩnh vực của hắn thực tế mới ngũ giai, xem như là lĩnh vực bình thường cũng chỉ ngũ giai mà thôi.
‘Phong lĩnh vực’: 2000/8000 (bát giai phổ thông);
Chỉ trong nháy mắt, rất nhiều cảm ngộ Phong lĩnh vực tuôn ra trong đầu Vương Đằng, khiến cho sự nắm bắt Phong lĩnh vực của hắn tăng lên như bay, từ ngũ giai ban đầu lên thẳng bát giai.
Sau khi hấp thu hết những cảm ngộ lĩnh vực này, một đoạn cảm ngộ khác lại hiện ra sau đó.
Căn nguyên hệ Phong, 1200 điểm!
Trong đầu Vương Đằng đột ngột chấn động, từng dòng bí văn thiên địa màu xanh hiện ra, chảy vào trong ký ức của hắn,hắn đột nhiên đạt được một loại cảnh giới hoàn toàn mới với cảm ngộ căn nguyên hệ Phong
‘Căn nguyên hệ Phong’: 1000/20000 (nhị giai);
Cảm ngộ về ‘căn nguyên hệ Phong’ của Vương Đằng ban đầu chỉ thiếu một xíu nữa là có thể đạt đến nhị giai, giờ đây sau khi hấp thu 1200 điểm giá trị thuộc tính kia, cuối cùng giá trị thuộc tính cũng đạt đến mức tối đa, khiến cho lĩnh vực quy tắc căn nguyên hệ Phong của hắn trực tiếp đạt đến nhị giai.
Vào lúc này, trong đôi mắt của hắn dường như có tia sáng xanh lóe lên, những tia sáng xanh này cực kỳ nhỏ bé, nếu như có thể nhìn thấy hình dạng của chúng, sẽ nhận ra đây đâu phải là tia sáng gì, căn bản chính là từng dòng bí văn kỳ bí màu xanh.
“Thật sự không ngờ, căn nguyên hệ Phong của ta lại đạt đến nhị giai ở chỗ này.” Vương Đằng hơi bất ngờ, không khỏi tự lẩm bẩm trong lòng.
Tiếp đó là cảm ngộ bên phía thuộc tính Hắc Ám, một trong đó là lĩnh vực.