Một thạch đài của khu vực độc đạo, một thạch đài của khu vực dược đạo, một thạch đài còn lại là khu vực đan đạo.
Một màn này, lại khiến cho những người xem thi đấu phía dưới hơi ngẩn ra, lập tức bộc phát ra một trận ồn ào.
Trên quảng trường, mọi người rơi vào ngây dại, có chút bất khả tư nghị nhìn ba bóng dáng kia của Vương Đằng.
“Hắn.... Hắn muốn làm gì?”
“Hai phân thân ở hành tinh Linh Thú và Khoáng tinh còn chưa thu hồi, vậy mà lại phân ra hai phân thân, tên này sợ không phải điên rồi chứ.”
“Đan đạo, y đạo, Độc đạo.... rốt cuộc Vương Đằng muốn tham gia mấy trận đấu nghề phụ?”
“Xít! Điên rồi! Điên rồi! Tên này thật sự điên rồi!”
....
Mọi người lần lượt nghị luận, đều là cảm giác có chút khó có thể tin.
Vốn dĩ bọn họ nhìn thấy Vương Đằng đồng thời tiến vào ba tinh cầu, đã suy đoán hắn vô cùng có khả năng sẽ tham gia ba trận đấu nghề phụ.
Nhưng hôm nay xem ra, điều này nào là ba đạo, quả thực là muốn một lưới bắt hết.
Chỉ có kẻ điên mới làm ra loại chuyện này.
Người bình thường ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.
Người của gia tộc chính cũng đều rơi vào trong kinh sợ, nhìn ba bóng dáng đó của Vương Đằng, dường như không dám tin vào mắt của mình.
Thông qua một loạt trận đấu trước đó, bọn họ quả thật có một hiểu biết cực kỳ sâu sắc với thực lực của Vương Đằng, nhưng mà cũng chưa bao giờ nghĩ tới hắn sẽ đồng thời đi tham gia bảy trận đấu nghề phụ.
Đúng như mọi người suy nghĩ, đây căn bản không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.
“Tên này thật sự dám nghĩ!” Nhạc Bàn lắc đầu, cảm khái không thôi nói.
“Không chỉ dám nghĩ, còn dám làm.” Trong mắt gia chủ Đan gia Đan Quảng ánh mắt lóe ra, cũng có chút cảm khái nói.
“Phân tâm nhiều nghề phụ như vậy, rốt cuộc tên này nghĩ thế nào.” Gia chủ Lý gia Lý Chính Thanh nhíu mày nói.
“Ai biết được.” Gia chủ Mặc gia Mặc Thành Châu lắc đầu, nói: “Ta cũng không phải quá xem trọng cách làm này của hắn, tạm thời xem thử đi.”
Mấy vị gia chủ còn lại nhất thời ánh mắt lấp lóe, vẫn chưa mở miệng, chuẩn bị yên lặng xem biến hóa.
Trên mặt Thế Long hiện ra một tia ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã hóa thành cười khẩy.
Đồng thời tham gia nhiều trận đấu nghề phụ như vậy, Vương Đằng này quá tự phụ, sớm muộn sẽ tự mình chuốc lấy cực khổ.
“Hắn vậy mà cũng muốn tham gia thi đấu độc đạo.” Ánh mắt gia chủ Lam gia Lâm Tề chợt lóe, trong lòng cực kỳ bất ngờ: “Tên này là một phiền phức mà.”
Hắn nghĩ tới đủ loại biểu hiện trước đó của Vương Đằng, có thể nói ra cổ độc Lam Thu của Lam gia bọn họ, thậm chí có biện pháp giải độc, đây cũng không phải là thủ đoạn của Độc sư tầm thường có thể có.
Lại càng không cần nói sau này, đối phương dễ dàng cướp đi cổ xà và Xích Lân trùng mà Lam Ngọc vất vả nuôi dưỡng nhiều năm.
Cho dù là hắn, đều không cách nào nhìn ra rốt cuộc Vương Đằng làm sao làm được.
Thuật cổ độc của Lam gia đều là truyền thừa từ ‘Bí thuật Cổ Độc’, đó là thứ mà năm đó lão tổ gia tộc bọn họ lấy được từ trong một vùng đất truyền thừa viễn cổ trong lúc vô ý, từ đó Lam gia mới có thể đi lên huy hoàng của hôm nay.
Có thể tạo nên gia tộc chính như Lam gia, có thể nhìn thấy ‘Bí thuật Cổ Độc’ có bao nhiêu bất phàm.
Trong đó thuật cổ độc ghi lại, chuyên gia nghề phụ Độc đạo bình thường căn bản không thể phá giải.
Vương Đằng đó khẳng định không đơn giản.
Cho nên cho dù tới hiện tại, hắn vẫn có chút kinh hãi.
Vương Đằng không đánh chết Lam Ngọc, thậm chí để hắn tiếp tục trận đấu, điều này khiến cho Lam Tể nhiều ít thở phào, nhưng giờ phút này nhìn thấy Vương Đằng cũng muốn tham gia thi đấu độc đạo, trong lòng hắn liền không nhịn được sinh ra một tia dự cảm không lành.
Thả Lam Ngọc, chứng tỏ đối phương căn bản không đặt Lam Ngọc ở trong mắt.
Đây là tự tin cỡ nào!
Suy nghĩ không giống với gia chủ gia tộc chính khác, nguyên nhân chính là vi hiểu được sự lợi hại của ‘Bí thuật Cổ Độc’ nhà mình, hắn mới càng rõ ràng thiên phú của người trẻ tuổi đó có bao nhiêu đáng sợ.
Chỉ sợ người này sẽ là ẩn số lớn nhất trong hội giao lưu này.
Bên kia, sắc mặt gia chủ Ma gia Ma Lâu cũng nghiêm trọng vô cùng, hắn rất may mắn Vương Đằng rời khỏi hành tinh Dược Viên sớm, vẫn chưa đụng phải Ma Ngạn, nhưng mà thủ đoạn mới vừa rồi Vương Đằng khắc chế thiên tài đó của Lam gia, khiến cho hắn khó có thể bình tĩnh.
Đều là gia tộc Độc đạo, hắn biết rõ thuật cổ độc của Lam gia có bao nhiêu sao khó chơi và đáng sợ, nhưng chính là thủ đoạn như vậy, lại bị Vương Đằng kia dễ dàng hóa giải, tên này tuyệt đối là một thiên tài có thiên phú Độc đạo cực kỳ lớn mạnh.
Hắn đã quyết định, chờ Ma Ngạn vừa ra tới, hắn sẽ lập tức nói cho đối phương biết, bỏ đối phó Vương Đằng.
Giao dịch này, hắn không làm nữa.
Lúc này từng gia chủ của gia tộc chính đều là tâm tư khác nhau, nhưng lại có một điểm giống nhau.... Bọn họ đều đang chú ý Vương Đằng.
Đáng tiếc sau khi Vương Đằng dừng trên ba thạch đài, liền không có bất kì động tác gì, ngược lại trực tiếp khoanh chân ngồi, nhắm mắt dưỡng thần.
Trên đài cao.
“Ha ha ha....” Nguyên lão Tamberi nhìn nguyên lão Đan Trần một cái, không khỏi cười to nói: “Nội tình của thằng nhóc này này rốt cục lộ ra một tia rồi, người của những gia tộc chính đó phỏng chừng đều rất kinh ngạc nhỉ.”
Nguyên lão Đan Trần không khỏi lắc đầu, nói: “Kinh ngạc thì kinh ngạc, có thể lấy được cấp bậc hay không, còn phải xem sức mạnh cứng của hắn.”
“Mỏi mắt mong chờ đi.” Nguyên lão Bias nói.
“Nhưng mà đây là hắn đang làm cái gì, người khác đều vội không kịp đợi bắt đầu luyện chế, hắn còn nghỉ ngơi ở đó.” Nguyên lão Tamberi có chút kinh ngạc nhìn Vương Đằng trên ba thạch đài, nói.
Hai người nguyên lão Đan Trần và nguyên lão Bias cũng có chút kỳ quái, không khỏi lắc đầu, nhìn về phía Vương Đằng trên thạch đài.
....
“Tên này!” Nhạc Yên nhìn ba bóng dáng kia của Vương Đằng, không khỏi hít một hơi thật sâu, để cho tâm trạng không ngừng lên xuống của mình bình tĩnh trở lại.