Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3295 - Chương 3295. Lôi Tâm Viêm! Một Hắc Mã Tìm Quặng Tàng Giang! Đường Lui Của Vương Đằng! (3)

Chương 3295. Lôi Tâm viêm! Một hắc mã tìm quặng Tàng Giang! Đường lui của Vương Đằng! (3)
Chương 3295. Lôi Tâm viêm! Một hắc mã tìm quặng Tàng Giang! Đường lui của Vương Đằng! (3)

Tất cả mọi người có thể nhìn thấy, dưới nền đất, tựa như địa long xoay người, tựa hồ có cái gì đang điên cuồng giãy dụa.

“Là Phong Lưu của Phong gia!”

“Hắn đang làm cái gì?”

“Một màn này làm sao quen thuộc như thế?”

“Hắn sẽ không phải là cũng nắm giữ thuật Tầm Mạch Tróc Long chứ?!!”

....

Từng tiếng ồn ào vang lên trên quảng trường, không ít người nhìn về phía phương hướng chỗ ngồi của Phong gia.

Giờ phút này trong mắt gia chủ Phong gia Phong Hóa không khỏi hiện ra nụ cười, thiên phú của Phong Lưu quả nhiên không khiến cho hắn thất vọng, vậy mà đã nắm giữ thuật Tầm Mạch Tróc Long.

Điều này với hắn mà nói, thực sự là một sự kinh ngạc vui vẻ rất lớn.

Trước đó Vương Đằng thi triển thuật Tầm Mạch Tróc Long, khiến cho rất nhiều người khiếp sợ, hiện giờ Phong Lưu của Phong gia bọn họ cũng thi triển loại thuật Tầm Mạch Tróc Long này, có thể nhìn thấy không chút thua kém đối phương.

Ầm!

Nhưng vào lúc này, Phong Lưu trong màn ánh sáng đột nhiên phát ra một tiếng hét lớn, mặt đất càng thêm chấn động kịch liệt, rồi sau đó một mạch khoáng bị hắn cào ra.

Mạch khoáng đó hiện ra màu đen tuyền, tản mát ra từng đợt băng hàn, dưới sự tràn ngập hàn ý, lại hóa thành một hư ảnh đại mãng màu đen, phá lệ kỳ dị.

Gào!

Vào lúc hư ảnh xuất hiện, một tiếng rống giận chợt quanh quẩn trong thiên địa, giống như cự mãng khủng bố chân chính đang gào thét, đinh tai nhức óc.

Giãy dụa của mạch khoáng ngày càng kịch liệt, dường như sắp giãy thoát khỏi tay Phong Lưu.

Nhưng mà dưới sự áp chế của nguyên lực, cuối cùng mạch khoáng đó vẫn là không giãy thoát được sự trói buộc, hư ảnh theo đó biến mất, chỉ để lại mạch khoáng màu đen huyền kia.

“Đây là.... hàn thiết huyền hắc!”

Ở hiện trường lập tức có không ít người nháy mắt nhận ra mặt thật của mạch khoáng, đều chấn động.

“Vậy mà là quặng hàn thiết huyền hắc!”

“Đó là mạch khoáng hệ Băng cực kỳ trân quý, không ngờ trên Khoáng tinh lại có tồn tại mạch khoáng bực này.”

“Phong Lưu này thật sự khó lường, lại lại tìm được hàn thiết huyền hắc.”

“Đúng vậy, bình nguyên đó không chút nhìn ra là tồn tại lực hệ Băng, không ngờ vậy mà thai nghén ra hàn thiết huyền hắc.”

“Trình độ tầm quặng của Phong Lưu quả thực bất phàm.”

“Quá mạnh, sao quặng hàn thiết huyền hắc này ở Khoáng tinh cũng có thể xếp top mười chứ, muốn tìm được nó, không có vận may nhất định thật sự không được.”

“Quả thật như thế, vận may và thực lực, hai thứ thiếu một cũng không được.”

....

“Vậy mà là hàn thiết huyền hắc!” Trên đài cao, ánh mắt nguyên lão Tamberi lộ ra một tia kinh ngạc, vô cùng kinh ngạc.

“Xem ra Phong Lưu này sẽ trở thành người có năng lực tranh đạo quán tầm quặng.” Nguyên lão Bias vuốt cằm nói.

“Thiên tài kia của Tang gia cũng không tệ, trông có vẻ sắp tìm được mạch khoáng rồi.” Nguyên lão Đan Trần đột nhiên mỉm cười, nhìn về phía một chỗ màn ánh sáng khác.

“Ồ!”

Hai người nguyên lãoTamberi hơi kinh hãi, lập tức nhìn về phía một chỗ màn ánh sáng khác.

Trong màn ánh sáng đó, Tang Y của Tang gia đang đứng trong một sa mạc, nàng lơ lửng giữa không trung, nguyên lực trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, tiến vào đại địa phía dưới.

Ầm ầm ầm!

Sa mạc phía dưới theo đó chấn động, vô số cát lớn xông về phía không trung, giống như nổi lên một trận bão cát lớn.

Một màn này, thật sự khiến người ta chấn động không thôi.

Vô số ánh mắt từ bên phía Phong Lưu hội tụ đến, nhìn thấy hình ảnh trong đó, tất cả đều kinh hãi không thôi.

Điều này cũng quá trùng hợp rồi, bên phía Phong Lưu vừa mới tìm được một quặng hàn thiết huyền hắc, bên này thiên tài Tang Y của Tang gia vậy mà cũng tìm được một mạch khoáng.

Hơn nữa xem dáng vẻ này, mạch khoáng này cũng tuyệt đối là mạch khoáng không tầm thường.

Mọi người không chớp mắt nhìn chằm chằm tình hình trong màn ánh sáng, đều muốn nhìn xem dưới sa mạc đó rốt cuộc chôn dấu mạch khoáng cỡ nào.

Thời gian mười mấy ngày này, đối với những thiên tài tầm quặng mà nói, đủ để cho dấu chân bọn họ trải rộng cả tinh cầu.

Bọn họ có thể từ trong mạch khoáng của cả tinh cầu chọn ra mạch khoáng vừa ý mình nhất, không thể nghi ngờ là có nắm chắc rất lớn.

Mấy thiên tài này không giống với Vương Đằng, bọn họ không thể thấy rõ mạch khoáng phía dưới, chỉ có thể thông qua một vài đặc trưng ở ngoài tiến hành phán đoán.

Cho dù là ‘Huyền Quang Minh Đồng’ của Tang Y, cũng chẳng qua là chiếm một chút ưu thế, cũng không thể hoàn toàn thấy rõ mạch khoáng sâu mấy ngàn mét, thậm chí mấy chục nghìn mét dưới lòng đất.

Cộng thêm thời gian có hạn, càng không có cách nào đi thăm dò từng mạch khoáng.

Cho nên biện pháp duy nhất của bọn họ, chính là chọn ra trước mấy nơi có khả năng tồn tại mạch khoáng trân quý nhất.

Sau đó lại đưa ra lựa chọn cuối cùng.

Điều này vô cùng khảo nghiệm nhãn lực và kinh nghiệm của Tầm quặng sư.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng phương diện này, Vương Đằng quả thật là gian lận.

Ầm!

Không bao lâu, mạch khoáng dưới sa mạc đó bị Tang Y cứng rắn đào ra.

Không thể không thừa nhận, trình độ tầm quặng của mấy thiên tài này không dễ khinh thường, từng người đều nắm giữ thuật Tầm Mạch Tróc Long.

Vốn dĩ là thủ đoạn cực kỳ hiếm thấy, hiện giờ liên tiếp xuất hiện, khiến cho người xem thi đấu mở rộng tầm mắt.

Mà lực xung kích của Vương Đằng người đầu tiên thi triển thuật Tầm Mạch Tróc Long tạo thành, hiện giờ cũng dần dần biến mất.

Ngay từ đầu rất nhiều người cảm thấy trình độ tầm quặng của Vương Đằng hẳn là vượt xa mọi người, nhưng hôm nay xem ra, thiên tài khác cũng không chịu thua kém.

Cuối cùng ai có thể lấy được quán quân, thật sự chưa biết.

Lúc này sau khi mạch khoáng dưới sa mạc đó bị Tang Y đào ra, rõ ràng bày ra diện mạo thật.

Đó là một mạch khoáng màu vàng đất, ở trên không của nó lại ngưng tụ ra một hư ảnh huyền quy, trông rất sống động, giống như vật còn sống.

Gào!

Một tiếng gào thét quanh quẩn trong trời đất, hư ảnh huyền quy đó không ngừng giãy dụa, muốn giãy thoát khỏi tay Tang Y.

Đáng tiếc chẳng qua là phí công mà thôi.

Hết chương 3295.
Bình Luận (0)
Comment