“Nhìn xem đi, chỉ cần người áo bào màu đen kia không rời khỏi Khoáng tinh, thì không cần gấp gáp.” Nguyên lão Đan Trần trầm ngâm một chút, nói.
Ánh mắt hai người nguyên lão Tamberi lóe lên, không cần phải nhiều lời nữa.
…
Trên quảng trường, một phân thân cuối cùng của Vương Đằng trở về, không hề chần chừ chút nào, trực tiếp rơi lên trên một bệ đá ở khu vực tranh tài linh trù.
Đến tận đây, bản thể và tất cả phân thân của Vương Đằng đều trở về.
Ngay sau đó, bản thể lẫn phân thân của Vương Đằng đồng thời mở mắt ra, hơn nữa đồng thời có động tác.
Rầm!
Khu vực tranh tài đan đạo, trên chỗ đài đá của Vương Đằng truyền ra một tiếng nổ vang, một lò luyện đan màu tối đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.
Lập tức chỉ thấy hắn vung tay lên, một ngọn lửa màu xanh vô cùng kỳ dị dựng đứng lên từ trên lòng bàn tay hắn, hóa thành một con rồng lửa quấn quanh người Vương Đằng.
Rầm!
Bên kia, ở khu vực tranh tài Luyện tạo sư, trên đài đá chỗ Vương Đăng cũng truyền ra một tiếng nổ vang, một ngọn lửa màu đỏ thắm thổ quét ra từ trong cơ thể hắn.
Điểm kỳ dị hơn chính là ngọn lửa kia lại ngưng tụ thành dáng vẻ một con rùa, trông rất sống động, giống như vật còn sống.
Rầm!
Khu vực tranh tài linh trù, chỗ đài đá của Vương Đằng, Vương Đằng cong tay búng ra, một ngọn lửa màu trắng thánh khiết tinh thuần chợt bay ra, hóa thành một con thú con toàn thân trắng noãn, giống như hổ lại không phải hổ, giống như sư tử lại không phải sư tử… vô cùng thần kỳ, giống như thánh thú thánh khiết nhất thế gian.
Yên lặng!
Cho dù người đang xem tranh tài ở đây hay là người đang xem tranh tài đến từ các nơi trong vũ trụ ở vũ trụ hư cấu, lúc này tất cả đều rơi vào trong yên tĩnh quỷ dị.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dại ra nhìn ba Vương Đằng đột nhiên đã có động tác ở trên bệ đá kia, trên mặt toàn là vẻ ngạc nhiên.
Dị hỏa thiên địa?!!
Ba dị hỏa thiên địa???
Một cảm giác cực kỳ vớ vẩn lập tức hiện lên ở trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ không thể tin nổi chuyện mình đang nhìn thấy trước mắt.
Nhưng mà ba ngọn lửa thần kỳ không phải bình thường kia giờ phút này đang lẳng lặng lơ lửng ở quanh người Vương Đằng, chói mắt như thế, bắt mắt như thế, không tầm thường như thế.
Thậm chí lúc ba ngọn lửa này xuất hiện, tất cả những ngọn lửa được các thiên tài nghề phụ dùng để luyện chế đan dược, rèn binh khí, nấu nướng linh thực ở xung quanh đều xuất hiện xao động, thậm chí bùng lên dữ dội.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…
Từng tiếng nổ đùng vang lên theo, có người nổ lò, có người rèn sai, có người nguyên liệu nấu ăn đang nấu nướng trực tiếp… nổ bếp!
Những người này đều tương đối gần Vương Đằng, nhận lấy ảnh hưởng vĩ đại.
Một số người hơi xa rõ ràng cũng nhận lấy một chút ảnh hưởng, tất cả ngọn lửa của bọn họ đều xoay về chỗ Vương Đằng, giống như đang triều bái, có ngọn lửa càng như muốn tránh thoát trói buộc, xông về phía Vương Đằng, kể cả chủ nhân của chúng nó đều không khống chế nổi.
Từng màn này không khỏi nói lên độ không tầm thường của ba ngọn lửa kia!
Không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã nổi bật!
Giờ này phút này, trong ánh mắt của mọi người nhìn Vương Đằng toàn là rung động không thể nào che giấu.
Xanh!
Đỏ!
Trắng!
Ba ngọn lửa kỳ dị màu sắc khác nhau lơ lửng trong không trung, tản mát ra nhiệt độ nóng rực, thổi quét khắp quảng trường.
Loại dao động khủng bố kia khiến cho tất cả ngọn lửa đều rơi vào trong xao động.
Giống như vạn hỏa triều bái!
Hình ảnh như vậy thật sự quá mức rung động!
Khắp quảng trường đều rơi vào trong yên tĩnh quỷ dị, tất cả mọi người không biết nên hình dung tâm tình của mình giờ phút này như thế nào.
Cảm giác kia… giống như đang trong nhà vệ sinh, đột nhiên có ba con cự long bay qua trên đỉnh đầu bọn họ.
Còn tiện thể thả một cục phân bự lên trên đỉnh đầu bọn họ!
“Shh!”
“Shhh!”
“Shhhh!”
…
Một lát sau, cuối cùng đã có người phục hồi tinh thần lại, tiếng hít một hơi khí lạnh liên tiếp vang lên.
Chỉ thấy những thiên tài nghề phụ ở xung quanh Vương Đằng, giờ phút này mỗi người đều giống như gặp quỷ nhìn chằm chằm vào Vương Đằng và ngọn lửa trong tay hắn.
Đối với thiên tài nghề phụ, không có ai càng rõ ràng hơn bọn họ độ trâu bò của dị hỏa thiên địa.
Kết quả Vương Đằng lại đột nhiên lấy ra ba dị hỏa thiên địa!
Đây đù má coi là bán sỉ sao?
Trong lúc này, tất cả thiên tài nghề phụ đều không nhịn được hâm mộ ghen ghét ghét đố kị.
Một người có được ba dị hỏa thiên địa, không sợ bị sét đánh sao hả đồ khốn!
Kể cả những thiên tài của gia tộc hạch tâm, lúc này đều không ngồi yên.
Trơ mắt nhìn ba dị hỏa thiên địa xuất hiện trước mặt bọn họ, nhưng lại không hề có chút quan hệ gì với bọn họ, cảm giác này ai chịu nổi.
Ánh mắt đều ghen tỵ đến đỏ.
“Thằng cha này!” Nhạc Yên nhìn Vương Đằng ở nơi xa, trong mắt phản chiếu ba ngọn lửa kỳ dị kia, không khỏi hơi thất thần.
Nàng không thể không thừa nhận, mình hơi ghen tỵ Vương Đằng, tuy rằng hắn là nam, nhưng việc này không ảnh hưởng đến ghen tỵ của nàng.
Nói đi cũng phải nói lại, không phải cha kêu nàng tiếp xúc một chút với Vương Đằng sao?
Nếu như ở cùng với hắn, có thể thỉnh thoảng mượn dùng dị hỏa thiên địa không?
Ba dị hỏa thiên địa thay nhau mượn, ngẫm lại khá sướng.
Trong khoảnh khắc, trong đầu Nhạc Yên không tự chủ được hiện lên rất nhiều ý niệm không giải thích được, nàng không khỏi lắc đầu, tranh thủ ném những ý niệm đó ra.
“Ta đang nghĩ cái gì vậy!”
Nhạc Yên hít sâu một hơi, ánh mắt quay trở lại trên lò luyện đan ở trước mặt mình, trở nên kiên định.
Ánh mắt của Cổ La cũng rơi lên trên người Vương Đằng, tia sáng chớp lóe trong mắt không thôi.
“Vương Đằng huynh, ngươi thật sự khiến cho người ta bất ngờ!”
Một tiếng lẩm bẩm chậm rãi truyền ra từ trong miệng hắn, sắc mặt của hắn lập tức trở nên phức tạp.
Hắn hoàn toàn không ngờ, dị hỏa thiên địa kể cả hắn đều chưa từng có được, giờ phút này lại xuất hiện đến ba ngọn lửa ở trên thân người bạn này của hắn.