“Đúng vậy, lực khống chế của hắn quá mạnh mẽ, đúng là đời này ta ít thấy.” Mặc Thành Châu gia chủ Mặc gia cũng sờ cằm nói.
“Như thế tính ra, thời gian của hắn chưa hẳn không đủ.” Lý Chính Thanh gia chủ Lý gia đột nhiên nói.
Mọi người hơi sững sờ, lập tức phản ứng lại.
Quả thật như thế, nếu như dựa theo hiệu suất thế này của Vương Đằng, hắn có thể tiết kiệm được ít nhất hơn phân nửa thời gian, chưa hẳn không thể đuổi kịp và vượt qua những người khác.
Sắc mặt của vài vị gia chủ lập tức đều trở nên nghiêm trọng.
Xem ra thiên phú nghề phụ của kẻ này còn chờ thảo luận lại, không có khả năng giống như quan điểm lúc trước của bọn họ.
Trên đài cao, ba vị nguyên lão cũng hơi kinh ngạc, ánh mắt ào ào dừng ở trên người Vương Đằng.
“Nguyên lão Đan Trần, ngươi đã từng gặp Luyện đan sư cấp Tông sư nào có thể làm được giống như hắn chưa?” Nguyên lão Bias trầm ngâm một chút, tò mò hỏi.
“Chưa bao giờ gặp.” Nguyên lão Đan Trần lắc đầu, cười khổ nói: “Lão hủ sống đến tuổi tác lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy kẻ khác loài như thế.”
“Xem ra trận tranh tài này còn phải nhìn xem.” Nguyên lão Tamberi cười nói.
Bọn họ không cần nhiều lời nữa, tiếp tục hào hứng bừng bừng nhìn về phía trận tranh tài.
Uỳnh!
Linh dược đang luyện hóa ở trước mặt Gabriel lại nổ tung lần nữa, hắn vốn định tập trung luyện đan, nhưng luôn không nhịn được nhìn sang chỗ Vương Đằng, vì thế đã thấy được một màn trước đó.
“Sao hắn có thể nhanh như vậy?”
Sắc mặt Gabriel vô cùng khó coi, ngạc nhiên trong lòng đồng thời cũng hơi thẹn quá thành giận.
Vốn cho rằng Vương Đằng này đã không đủ gây sợ, dù thế nào đều không tạo ra được uy hiếp cho hắn, hiện giờ xem ra, suy nghĩ của hắn quá đơn giản.
Đối phương có lực khống chế và hiệu suất kinh khủng như thế, nhất định sẽ là một kẻ địch mạnh.
“Bình tĩnh!”
Gabriel dù sao cũng là một thiên tài, hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại để cho mình bình tĩnh, tiếp tục luyện chế đan dược.
Thời gian của hắn đã không còn nhiều, hơn nữa số lượng linh dược mới vừa luyện hóa vốn không nhiều, hiện giờ đã thất bại hai lần, nếu lại thất bại tiếp, sợ rằng kể cả đan dược đều không luyện thành.
Đám người Đan Nguyên, Nhạc Yên, Lý Tấn đều thấy được cách làm của Vương Đằng, ào ào lấy làm kinh hãi, trong lòng cũng lại một lần nữa coi trọng Vương Đằng.
Không có ai càng rõ ràng hơn bọn họ, lực khống chế mạnh mẽ quan trọng đến cỡ nào đối với một Luyện đan sư.
Một Luyện đan sư có được lực khống chế đáng sợ như thế, tuyệt đối không thể khinh thường.
Đám người đang xem tranh tài giống như cũng phát hiện ra điểm mấu chốt, ánh mắt dần dần xoay chuyển lại.
Người vốn đã thất vọng với Vương Đằng, lúc này lại lần nữa dấy lên một chút hy vọng.
Thời gian còn thừa lại đến hiện giờ là sáu ngày, đã vô cùng trễ, do đó lúc trước bọn họ đều cho rằng thời gian của Vương Đằng chắc chắn không đủ.
Hơn nữa Vương Đằng tham gia tranh tài nhiều nghề phụ, càng làm cho không ai có thể tin tưởng hắn có thể hoàn thành.
Nhưng hiện giờ nhìn thấy biểu hiện của Vương Đằng, bọn họ đột nhiên cảm thấy, nếu Vương Đằng có thể tiếp tục như vậy, chưa hẳn không thể vượt qua thiên tài khác.
Giống như suy nghĩ của đám người Tông sư Hoa Viễn, tất cả mới vừa bắt đầu.
Trên khu vực tranh tài độc đạo, một màn tương tự đang trình diễn, một phân thân của Vương Đằng cũng đang lấy ra từng cây linh dược hệ Độc, bắt đầu luyện chế độc dược.
Tốc độ luyện hóa kia không hề chậm hơn bản thể bên chỗ đan đạo bao nhiêu.
Khu vực tranh tài y đạo, một phân thân khác của Vương Đằng lại không có động tác gì, bởi vì tranh tài y đạo là phải giải độc, do đó chỉ có thể chờ.
Khu vực tranh tài luyện tạo, lại một phân thân Vương Đằng đang lấy ra từng khối khoáng thạch kim loại cực kỳ hiếm có, sau đó khống chế lửa Vạn Thú Chân Linh đồng thời tôi luyện.
“. . .”
Mọi người nhìn thấy một màn này, há hốc miệng, cuối cùng không nói nên lời.
Vương Đằng ở bên chỗ đan đạo đã chứng minh năng lực khống chế và hiệu suất tôi luyện khủng bố của hắn, hiện giờ xem ra phân thân này cũng định làm chuyện giống như vậy.
Người vốn châm chọc khiêu khích Vương Đằng hiện giờ đều không dám mở miệng nói gì nữa, miễn cho bị vẽ mặt với vận tốc ánh sáng.
Từng ánh mắt tập trung lại, nhìn Vương Đằng tôi luyện cấp tốc những nguyên vật liệu rèn này.
“Các ngươi có cảm thấy nhìn Vương Đằng khống chế lửa tôi luyện nguyên vật liệu giống như cũng là một loại hưởng thụ không.”
“Đúng là một loại hưởng thụ, thật sự cảnh đẹp ý vui giống như nghệ thuật vậy.”
“Thủ đoạn khống chế lửa này thật sự trâu bò!”
“Mẹ hỏi ta vì sao lại quỳ xem trận đấu, bởi vì ta quỳ thật.”
…
Mọi người thật sự giật nảy mình với thủ đoạn tôi luyện khống chế lửa của Vương Đằng, một người lại có thể vận dụng phương pháp tôi luyện đến mức độ hoàn hảo như vậy, thật sự khiến cho người ta không thể nào tin nổi.
Ở trong thảo luận của mọi người, đợt tôi luyện nguyên vật liệu đầu tiên đã tôi luyện xong, Vương Đằng lại lấy ra một phần khoáng thạch kim loại nữa tiếp tục tôi luyện.
Nhưng đây vẫn chỉ là bắt đầu…
Cùng lúc đó, Vương Đằng lại lấy ra mười mấy thanh chùy luyện tạo, khống chế tinh thần lực, chia ra ném về phía những khoáng thạch và kim loại đã được tôi luyện xong.
Leng keng leng keng leng keng…
Từng tiếng vang do chùy sắt nện lên trên kim loại truyền ra, quanh quẩn trong không trung.
Mười mấy thanh chùy sắt đồng thời xoay động, tung bay lên xuống, nện lên trên kim loại khoáng thạch, hình ảnh kia thật sự rất có lực đánh vào.
“Đù… đù má!”
“Còn có thể rèn như vậy?”
“Ta đù má hôm nay xem như đã tăng thêm kiến thức.”
“Thao tác này, ta thật sự muốn hít thở không thông!”
“Vương Đằng này có thể bình thường một chút được không, tam quan của ta đều sắp sụp đổ rồi đó.”
…
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, nhìn thao tác bất ngờ của Vương Đằng, các ánh mắt đều không hề chớp, sợ bỏ lỡ mất bất cứ một chi tiết nào.
Thậm chí bọn họ đều quên hô hấp, đều ngừng thở, giống như sợ quấy nhiễu đến Vương Đằng.