Vương Đằng cảm thấy có phải mình nên mở một hội đấu giá dành riêng không, chuyên môn bán đấu giá các loại binh khí, đan dược, độc dược linh tinh gì đó mà mình có.
Vương Đằng sờ cằm, cảm thấy chủ ý này không tệ, về sau có cơ hội phải thử xem sao.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn có thể chắc chắn, sáu loại đan phương này, về sau nói không chừng ngày nào đó mình có thể dùng được.
“Cảm ơn các bạn!” Ánh mắt Vương Đằng đảo qua trên người mấy người Nhạc Yên, Cổ La, ánh mắt chân thành, chất chứa lòng cảm kích.
“???”
Đám người Nhạc Yên đang nhìn qua, chú ý thấy ánh mắt của hắn, lập tức càng sửng sốt.
Tình huống gì?
Sao ánh mắt của tên này lại kỳ quái như vậy?
Bọn họ vốn định khoe ra thành quả của mình với Vương Đằng, tiện thể nhìn xem tiến độ của hắn, kết quả lại nhìn thấy ánh mắt như vậy, tất cả đều hơi ngẩn ra, thậm chí quên mất mục đích ban đầu của mình.
Trong lúc này, vài vị thiên tài rơi vào trong trầm mặc quỷ dị, trong lòng tiến thoái lưỡng nan, rất khó chịu.
…
Sáu thiên tài đan đạo quật khởi đã đẩy không khí của hiện trường lên đến tận đỉnh, tất cả người xem tranh tài đều sôi trào lên, đủ thứ tiếng thảo luận liên tục.
“Thật mạnh! Thật mạnh! Sáu vị thiên tài đồng thời luyện chế ra đan dược cấp Tông sư tuyệt phẩm!”
“Nếu như là trước trận tranh tài, ta đều không dám nghĩ.”
“Trận tranh tài này còn kích thích hơn cả độc đạo, y đạo, kể cả tranh tài luyện tạo đều không thể bằng được.”
“Quả nhiên đan đạo mới là nghề phụ được chào đón nhất ư?!”
“Thật sự vậy, tất nhiên là đan đạo, thành quả này đã nói lên tất cả, ta xem về sau còn ai có thể chất vấn nữa.”
…
Trên đài cao, trên mặt ba vị nguyên lão đều không nhịn được lộ ra vẻ thán phục.
“Xem ra thiên tài đan đạo của một kỳ này không ít.” Nguyên lão Tamberi tương đối hâm mộ nói.
Hắn là nguyên lão của một đạo luyện tạo, tự nhiên hy vọng một đạo luyện tạo có thể nhiều thêm một ít thiên tài, nhưng kết quả rõ ràng là góc trời đan đạo này mới càng nhiều hơn, khiến cho hắn vừa hâm mộ lại bất đắc dĩ.
“Ha ha ha… phen này các ngươi phục rồi chứ, đan đạo ta mới là nghề phụ được chào đón nhất.” Nguyên lão Đan Trần vui vẻ cười nói.
“Ngươi đừng vui vẻ quá sớm, tranh tài một đạo phù văn của ta còn chưa có kết quả đâu.” Nguyên lão Bias bĩu môi nói.
Tuy rằng hắn biết rõ có khả năng không bằng đến tám phần, nhưng ngoài miệng vẫn không nhịn được mắng một tiếng.
“He he, vậy chúng ta chờ tranh tài một đạo phù văn của ngươi ra kết quả rồi lại bàn luận.” Nguyên lão Đan Trần cười he he, không tranh cãi với hắn.
“Thôi, chắc chắn phải thừa nhận đan đạo của các ngươi thật sự được rất nhiều người yêu thích, một vài thiên tài có thiên phú mạnh mẽ thà rằng lựa chọn đan đạo chứ không chịu lựa chọn phù văn và luyện tạo, so sánh ra, vẫn là đan đạo càng nổi tiếng hơn một chút.” Nguyên lão Bias bất đắc dĩ nói.
“Hai người các ngươi còn tạm được, một đạo luyện tạo của ta mới là nghề phụ thảm nhất, bao nhiêu người không muốn chịu khổ cực này.” Nguyên lão Tamberi bất lực nói.
Nói tóm lại, một đạo luyện tạo là nghề phụ khổ sở nhất, hơn nữa cần phải luyện thể, việc này vô cùng có ảnh hưởng đến hình thể, rất nhiều người chính bởi vì như vậy nên mới không đồng ý lựa chọn một đạo luyện tạo.
Giống như võ giả luyện thể vậy, cuối cùng là số ít.
Chẳng lẽ bọn họ không biết rõ sự dũng mãnh của võ giả luyện thể sao?
Không, chính là phần lớn mọi người không chịu nổi nỗi khổ đó mà thôi.
“Đều là mấy chuyện mọi người đều biết, đừng nói nữa.” Nguyên lão Đan Trần lắc đầu, nói: “Hiện giờ có lẽ chỉ còn lại Vương Đằng, không biết trình độ đan đạo của hắn có thể đạt đến trình độ nào? Ta thật chờ mong.”
“Thật sự khiến cho người ta chờ mong, ta vừa hy vọng hắn có thể sáng tạo kỳ tích một lần nữa, vừa lại không hy vọng hắn quá mức yêu nghiệt, thật mâu thuẫn.” Nguyên lão Tamberi cười khổ nói.
“Đã có hai đạo nghề phụ đạt đến cấp Thánh, nếu như lại xuất hiện một đạo cấp Thánh nữa, vậy hơi đả kích người khác.” Nguyên lão Đan Trần gật đầu nói.
“Do đó chỉ cần cấp Tông sư tuyệt phẩm là đủ, giống vậy đã đủ kinh diễm.” Nguyên lão Bias nói.
Ba vị nguyên lão không khỏi liếc mắt nhìn nhau, lập tức đều hơi dở khóc dở cười, bọn họ là ba tồn tại cấp Thần, nhưng lại sẽ hy vọng trình độ của một tiểu bối đừng quá cao.
Nếu như nói chuyện này ra, người không biết chuyện có lẽ còn tưởng rằng bọn họ muốn chèn ép Vương Đằng đấy.
…
Theo các thiên tài đều làm xong thành quả của mình, tranh tài luyện tạo và tranh tài đan đạo đều tiến vào kết thúc.
Nhưng mọi người phát hiện Vương Đằng lại vẫn chưa có vẻ hoàn thành tranh tài, tất cả đều hơi kinh ngạc.
Thời gian cấp tốc trôi qua, đảo mắt đã đến ngày cuối cùng.
Trong bất tri bất giác, thời gian một tháng đã lặng yên trôi qua, hiện giờ chẳng những tranh tài đan đạo và luyện tạo muốn quyết định ra thắng bại cuối cùng, kể cả tranh tài của một đạo tầm quặng và một đạo phù văn cũng làm ra phán xét cuối cùng vào hôm nay.
Chuyện này tự nhiên là chuyện càng đáng giá chờ mong đối với đám người xem tranh tài.
Ánh mắt của mọi người không khỏi tập trung lên trên người Vương Đằng, đã đến ngày cuối cùng, hắn còn kịp chứ?
Đám người Tông sư Hoa Viễn không khỏi hơi lo lắng, thời gian còn thừa không bao nhiêu, tranh tài luyện tạo và đan đạo của Vương Đằng lại còn chưa hoàn thành, thật sự khiến cho người ta không yên tâm được.
Cho dù trong tranh tài ba đạo trước đó Vương Đằng đã khiến nhất minh kinh nhân, nhưng nếu như hắn đồng thời lấy được thứ hạng không thấp trong tranh tài đan đạo và luyện tạo này, vậy tự nhiên là chuyện rất tốt.
Thứ lỗi cho lòng tham của bọn họ!
Nhưng bọn họ thật sự rất muốn chờ đợi sự xuất hiện của một kỳ tích.
Đám người Giới Chủ Nộ Viêm nhìn thấy một màn này, khóe miệng không khỏi nhếch lên nụ cười lạnh, không hiểu sao trong lòng lại có một cảm giác cực kỳ thoải mái.
Tốt nhất không kịp!