“Thiên phú như thế là có hy vọng tiến vào cấp Thần, thành người trong chúng ta.” Nguyên lão Bias cảm khái nói.
Hai người nguyên lão Đan Trần và nguyên lão Tamberi không khỏi gật đầu, hiển nhiên chấp nhận cách nói của nguyên lão Bias.
Có thể khiến cho ba vị nguyên lão tán thành như thế, thiên phú của Vương Đằng hiển nhiên có thể thấy rõ.
Nếu như để cho chuyên gia nghề phụ cấp Thánh khác nghe được lời nói của ba vị nguyên lão, chỉ sợ cằm sẽ rơi xuống.
Cấp Tông sư bước vào cấp Thánh, đó là một ngưỡng cửa vĩ đại.
Mà cấp Thánh bước vào cấp Thần, lại là một ngưỡng cửa vĩ đại siêu cấp, còn khó khăn hơn cấp Tông sư bước vào cấp Thánh vô số lần.
Hơn nữa thời gian và tích lũy cần phải tiêu tốn đến cũng không phải trường hợp trước có thể sánh bằng.
Thậm chí không có số mệnh và cơ duyên nhất định, chỉ sợ phần lớn chuyên gia nghề phụ cấp Thánh cả đời đều không có hy vọng tiến vào cấp Thánh.
…
Rầm!
Đúng vào lúc này, còn chưa đợi mọi người phục hồi tinh thần lại từ trong rung động do bên khu vực tranh tài luyện tạo mang đến, Tử Cực thiên lôi ở trên không khu vực tranh tài đan đạo cũng đã đến thời khắc cuối cùng, phát ra tiếng nổ vang vĩ đại, quanh quẩn trên bầu trời.
Mọi người lập tức kinh hãi, ánh mắt lại lần nữa quay về, nhìn lên trên không khu vực tranh tài đan đạo.
Bên trong hai đường Tử Cực thiên lôi kia, Tử Cực thiên lôi ở trên đỉnh đầu Vương Đằng rõ ràng đang lóe lên lôi quang chói mắt.
Thật hiển nhiên, Tử Cực thiên lôi của Vương Đăng đã đạt đến cực hạn trước.
Chỉ thấy lôi quang chói mắt kia đang bành trướng không ngừng, giống như một vầng mặt trời màu tím, bao phủ lấy Vương Đằng.
Đây là một lần bùng nổ cuối cùng của Tử Cực thiên lôi, mang theo lực Lôi Đình vô tận phát tiết lên trên người Vương Đằng.
Vương Đằng nheo mắt lại, đã sớm có chuẩn bị, điều động nguyên lực toàn thân, hung hăng đánh ra ngoài.
Cmn lần này ngươi còn định đè ta xuống dưới đất sao?
“Mở cho ta!”
Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên truyền ra từ trong miệng hắn, dấu quyền khủng bố hướng lên trên không, va chạm với một kích cuối cùng kia của Tử Cực thiên lôi.
Ầm rầm!
Tiếng nổ vang ầm ầm truyền ra, lôi đình kia lại bị Vương Đằng mạnh mẽ đánh nổ, sau đó thế đi của dấu quyền không giảm, hung hăng nện lên trên kiếp vân ở trên bầu trời.
Trong phút chốc, một khoảng trống vĩ đại theo đó xuất hiện, ánh nắng theo đó chiếu xuống.
Đám người xem tranh tài há hốc miệng, ngơ ngác nhìn một màn này.
Thật… thật bạo lực!!!
Tất cả mọi người thật sự không ngờ, Vương Đằng lại phát động đánh lại vào khoảnh khắc sau cùng, mạnh mẽ đánh nổ Tử Cực thiên lôi.
Cách làm như vậy, thật sự tương đối dũng mãnh!
Hơn nữa trước đó khi bọn họ nhìn thấy Vương Đằng miễn cưỡng chịu đựng lôi kiếp thành Thánh của độc đạo, trên người đã bị thương không nhẹ, nên đoán chừng kể cả đỡ được Tử Cực thiên lôi này cũng cực kỳ miễn cưỡng, nào ngờ hắn vẫn còn dư lực.
Thực lực của Vương Đằng lại một lần nữa đổi mới nhận thức của mọi người.
Như vậy thật sự không phải là mạnh bình thường!
Kiếp vân tiêu tán vốn cần một khoảng thời gian, nhưng hiện giờ bị Vương Đằng đánh ra một cái động như vậy, tốc độ kiếp vân kia tiên tán đã nhanh hơn không ít, đảo mắt đã hoàn toàn tiêu tán đi.
Một mùi đan hương nồng đậm đột nhiên bay ra.
Cột sáng màu vàng tím nổ bắn ra từ trong lò đan của Vương Đằng chậm rãi tiêu tán, một tia sáng màu vàng tím nổ bắn ra từ trong cột sáng kia, lại định chạy trốn.
“Ngươi đồ không có lương tâm, ông đây vất vả đỡ lôi, ngươi lại định chạy.” Thân hình Vương Đằng lóe lên, không gian dao động, đột nhiên biến mất tại chỗ, khi lại xuất hiện đã ở trước mặt tia sáng màu vàng tím kia.
“Nhốt lại cho ta!”
Một tiếng quát nhẹ truyền ra từ trong miệng Vương Đằng, chỉ thấy hắn chợt chìa tay ra, một ngọn lửa màu xanh bùng nổ, hóa thành từng tia sáng của lửa, quấn quanh về phía tia sáng màu vàng tím kia.
Trong phút chốc, một lồng giam nho nhỏ bằng ngọn lửa màu xanh đã xuất hiện ở trước mặt mọi người, trong đó rõ ràng là tia sáng màu vàng tím kia.
Mà giờ phút này, tia sáng màu vàng tím kia cũng lộ ra hình dáng!
Mọi người kinh ngạc phát hiện, nó lại là một đóa hoa kỳ dị màu vàng tím chứ không phải là một viên đan dược!
“Nó là cái gì? Một đóa hoa sao?”
“Hoa gì, kia rõ ràng là linh tính biểu hiện ra ngoài.”
“Thật kỳ quái, linh tính của viên đan dược này lại là một đóa hoa.”
“Có ai biết đóa hoa này không?”
“Thứ cho ta kiến thức nông cạn, lại chưa nhận ra là hoa gì?”
“Cáo từ!”
“Cáo từ!”
…
“Thật sự đã tiến vào cấp Thánh!” Trên đài cao, nguyên lão Đan Trần hít sâu một hơi, ngăn chặn rung động dưới đáy lòng, hắn đã hơi chết lặng.
Nhìn Vương Đằng hết lần này đến lần khác tiến vào cấp Thánh, kể cả hắn tồn tại cấp Thần này đều cảm thấy chết lặng.
Thật sự – tê dại!
“Nguyên lão Đan Trần, ngươi có biết đóa hoa kia là hoa gì không?” Nguyên lão Tamberi lại nghĩ thoáng, hắn đã tiếp nhận sự thật khó có thể tiếp nhận nổi này, ngược lại tò mò hỏi thăm về lai lịch của đóa hoa.
Dù sao là dị tượng linh tính của một viên đan dược cấp Thánh biểu hiện ra ngoài, hắn tự nhiên hết sức tò mò với nó.
Kể cả nguyên lão Bias ở bên cạnh cũng không nhịn được nhìn sang.
Nguyên lão Đan Trần trầm tư một chút, nói: “Hoa này hình như là… hoa Cửu Khiếu Độ Kiếp? Chờ chút, hoa Cửu Khiếu Độ Kiếp!”
“Hoa Cửu Khiếu Độ Kiếp!” Hai người nguyên lão Tamberi hơi kinh hãi, nhìn thấy vẻ mặt kia của hắn, không nhịn được hỏi: “Đóa hoa này có chỗ kỳ lạ nào sao?”
“Hoa này cực kỳ hiếm thấy, mà đan dược dùng nó luyện chế lại có một tác dụng.” Nguyên lão Đan Trần nói xong, khựng lại một chút.
“Tác dụng gì?” Nguyên lão Bias hỏi tới.
“Nếu như luyện chế thích đáng, đan dược luyện chế ra lại có thể khiến cho cường giả cấp Giới Chủ khi đột phá cấp Bất Hủ, chống đỡ lực lôi kiếp, thậm chí tự chủ hấp thu lôi kiếp rèn luyện thân thể.” Nguyên lão Đan Trần trầm giọng nói.