Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3405 - Chương 3405. Sự Điên Cuồng Của Đan Lưu! Ma Thần! Trấn Hồn Chung Vang Lên! (2)

Chương 3405. Sự điên cuồng của Đan Lưu! Ma Thần! Trấn Hồn chung vang lên! (2)
Chương 3405. Sự điên cuồng của Đan Lưu! Ma Thần! Trấn Hồn chung vang lên! (2)

“Điên rồi! Điên rồi! Nơi này chính là tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, sao loài Hắc Ám lại dám chứ?’

“Đan Lưu này mới điên, quả nhiên người lây nhiễm Hắc Ám không có một thứ tốt.”

“Đúng, nhất định phải giết hắn, không thể lưu giữ tai họa này được.”

Tình hình lập tức rơi vào trong hỗn loạn, tất cả mọi người ồn ào lên, nhưng người bên dưới dù sao đều là võ giả và chuyên gia nghề phụ có cảnh giới không thấp, không đến mức giống như ruồi bọ không đầu.

Rất nhiều võ giả và chuyên gia nghề phụ có cảnh giới khá thấp lập tức cấp tốc lùi lại phía sau, còn những tồn tại cấp Bất Hủ lại ào ào xông lên bầu trời, muốn nhìn xem có chỗ nào cần giúp đỡ không.

Nhưng bọn họ cũng không dám đến quá gần, kể cả ba tồn tại cấp Thần kia đều không ngăn cản nổi vết nứt kia lan rộng, không cần nghĩ cũng biết phía sau vết nứt kia rốt cuộc là tồn tại như thế nào, những tồn tại cấp Bất Hủ này dù sao đều đến từ chính thế lực các phương, trong lòng đều ôm tâm tư riêng mình, sẽ không dễ dàng lấy tính mạng của chính mình ra để đùa giỡn.

Lỡ như không cẩn thận bị liên lụy vào, kể cả cấp Bất Hủ cũng sẽ chết.

Lại nói dù sao nơi này là tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp, hiện giờ xuất hiện tình hình như vậy, đều có cường giả của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp ra tay.

Hơn nữa tin tưởng rất nhanh bọn họ sẽ xuất hiện, không mất bao nhiêu thời gian nữa.

Vương Đằng vốn không định đi, dù sao hắn vẫn đang chờ cạo lông cừu của ba tồn tại cấp Thần, cơ hội như thế này thật sự rất khó có được.

Một lần cạo lông cừu của ba tồn tại cấp Thần, trước kia cho đến bây giờ đều không có chuyện tốt như vậy.

Ngẫm lại hơi kích thích nho nhỏ.

Nhưng nguyên lão Đan Trần vốn không cho hắn cơ hội, trực tiếp vung tay lên một cái, đưa Vương Đằng đến trong đám người phía sau.

Không sai, chính là vung tay lên!

Vương Đằng cũng không phản ứng lại kịp, trên mặt hơi ngẩn ra, xung quanh đã bị một nhóm người vây lấy.

“Vương Đằng, ngươi không sao chứ?” Một giọng nói quan tâm truyền đến từ bên cạnh.

Vương Đằng quay đầu nhìn lại, phát hiện lại là Nhạc Yên, ở bên cạnh nàng lại là người Nhạc gia khác.

Đây là trực tiếp đưa hắn đến bên chỗ gia tộc hạch tâm!

“Cái gì kia, ta không có việc gì…” Vương Đằng mới vừa nói xong, đột nhiên cảm thấy dưới chân hơi mềm, vội vàng bám lấy một người bên cạnh: “Đỡ ta một chút!”

“…” Nhạc Yên mới vừa đi tới, cánh tay đã lập tức bị túm lấy, hơi cạn lời nhìn hắn.

“Cho ta khôi phục một chút.” Vương Đằng vội ho một tiếng nói.

“Yên Nhi, ngươi nhanh chóng đỡ Vương Đằng tiểu hữu ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.” Giọng nói của Nhạc Bàn sâu xa truyền đến từ bên cạnh.

Nhạc Yên lập tức nghĩ đến cái gì, thân thể không khỏi căng chặt, trong lòng lại hơi khẩn trương lên một cách thần kỳ.

“Không cần phiền toái vậy, cứ ở trong này đi, ta khôi phục rất nhanh, một lát là được.” Vương Đằng xua tay, lập tức nhìn lên bầu trời xa xôi.

Ầm ầm ầm!

Đúng vào lúc này, từng trận tiếng nổ vang kịch liệt truyền ra từ trong hư không.

Chỉ thấy trên bầu trời xa xôi, vết nứt không gian kia lại đang bị chậm rãi xé rách ra, cho dù ba vị nguyên lão dùng hết toàn lực, nhưng vẫn không thể thay đổi được kết quả này.

“Này…” Đám người Nhạc Bàn tỏ vẻ hoảng sợ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vết nứt kia.

Nơi đây cách chỗ vết nứt này đã xa đến mấy vạn mét, nhưng tia sáng tối đen ở phía sau vết nứt kia khiến tất cả mọi người không khỏi cảm thấy một chút tim đập nhanh.

Đặc biệt là theo vết nứt mở rộng ra, tia sáng màu đen bắn ra từ sau vết nứt càng ngày càng mãnh liệt, bao phủ bốn phía, cắn nuốt tất cả tia sáng vào.

Khắp quảng trường vốn hoàn toàn sáng trưng, nhưng lúc này theo tia sáng màu đen kia nở rộ, tất cả xung quanh đã rơi vào một loại trong bóng tối cực kỳ quỷ dị, giới hạn giữa ánh sáng và đêm tối trở nên cực kỳ rõ ràng.

Nhưng tia sang màu đen này lại có thể khiến cho người ta nhìn thấy rõ ràng, đặc biệt dễ thấy ở trong đêm đen.

Một màn như vậy khiến cho rất nhiều người sinh ra dự cảm chẳng lành mãnh liệt ở trong lòng.

Vương Đằng đột nhiên cảm thấy cánh tay của mình căng chặt, cúi đầu nhìn, hóa ra một tay của Nhạc Yên đang cầm chặt lấy cánh tay hắn, không khỏi nói: “Ngươi làm đau ta.”

Nhạc Yên: o ((⊙﹏⊙ ) )o

Ngay sau đó nàng phản ứng lại, hung hăng liếc xéo Vương Đằng.

Đã đến lúc nào rồi, tên này còn có thời gian rảnh rỗi để đùa giỡn.

Vương Đằng không để ý đến nàng, ánh mắt dừng ở trên vết nứt kia, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc.

Đột nhiên, giống như có thứ gì đó cố tình chen ra từ phía sau vết nứt kia.

Xẹt roẹt!

Một tiếng xé rách cực kỳ rõ ràng đột nhiên truyền ra, vết nứt kia lập tức lớn hơn mười lần.

Rồi sau đó cuối cùng mọi người đã thấy rõ thứ cố tình chen ra từ phía sau vết nứt kia rốt cuộc là cái gì.

“Shhh!”

Từng trận tiếng hít khí lạnh quanh quẩn ở trong không trung.

Vương Đằng có thể cảm nhận được hoảng sợ của những người xung quanh, mà cánh tay Nhạc Yên đang cầm lấy tay hắn cũng càng dùng sức thêm vài phần.

Nhưng lúc này hắn không có tâm tư chú ý đến chuyện này, bởi vì kể cả là hắn cũng rơi vào trong rung động và hoảng sợ.

Tay!

Một cái tay!

Chỉ thấy thứ thò ra từ trong cái khe kia rõ ràng là một bàn tay to dữ tợn tối đen như mực, hình dáng như bàn tay người, nhưng lại có phần khác biệt.

Ngón tay của nó thon dài, ngoài mặt lại hoàn toàn tối đen, dúm dó, thậm chí còn có vảy giáp bao trùm, mà trên ngón tay kia còn có móng tay bén nhọn màu đen, ngoài mặt lóe lên sắc bén, giống như có thể xé rách không gian.

“Wow!”

Xung quanh lập tức vang lên một trận ồn ào.

“Tay! Lại là một bàn tay!”

“Có thứ gì đó muốn đi ra từ sau vết nứt không gian!”

“Loài Hắc Ám! Nhất định là loài Hắc Ám cực kỳ mạnh mẽ, bằng không làm sao có thể kể cả ba tồn tại cấp Thần cũng không đỡ nổi.”

“Cường giả của tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp đi đâu cả rồi, vì sao còn không xuất hiện?”

Hết chương 3405.
Bình Luận (0)
Comment