Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3414 - Chương 3414. Đại Chiến! Đại Ma Viêm Phong Kiếm! Hai Đoạn! (2)

Chương 3414. Đại chiến! Đại Ma Viêm Phong kiếm! Hai đoạn! (2)
Chương 3414. Đại chiến! Đại Ma Viêm Phong kiếm! Hai đoạn! (2)

Một cột máu phóng lên cao, loài Hắc Ám kia bị đánh chết ngay tại chỗ.

Trên thân thể của Vương Đằng đột nhiên hiện lên một bộ chiến giáp lôi đình màu tím, rõ ràng chính là bộ chiến giáp hệ Lôi cấp Giới Chủ lúc trước phía đế quốc Đại Càn đã ban thưởng cho hắn sau khi tham gia trận chiến thiên tài tranh bá.

Máu tươi của loài Hắc Ám phun ra, rơi lên trên chiến giáp, nhưng trong nháy mắt đã bị lôi hồ chớp động ở mặt ngoài bộ chiến giáp chém thành tro bụi.

Không hề dính thân chút nào!

Rầm!

Vương Đằng dậm chân hư không, hóa thành một tàn ảnh màu tím, chiến kiếm trong tay chiến kiếm trong tay vẽ ra từng ánh kiếm vô cùng sắc bén, đường cong do ánh kiếm kia vẽ ra nhìn như tuyệt đẹp, nhưng lại tràn đầy nguy hiểm, xuyên qua trong loài Hắc Ám.

Xoẹt xoẹt xoẹt…

Chỉ một nháy mắt, trên người vài loài Hắc Ám đã phun ra máu tươi, kể cả kêu thảm thiết đều không kịp phát ra, đã bị giết chết tại chỗ.

“Này!” Đám người Nhạc Yên, Cổ La hoảng sợ vô cùng, miệng dần há lớn.

Quá mức mạnh mẽ!

Nghề phụ của tên này… chỉ sợ thật sự chính là nghề phụ!

“Nhìn ta làm gì, giết đi chứ!” Giọng nói của Vương Đằng truyền ra từ trong chiến giáp, giống như thiên lôi nổ vang bên tai mấy người.

“Giết!”

Đám người Nhạc Yên và Cổ La phục hồi tinh thần lại, hít sâu một hơi, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng vô cùng, nhằm về phía loài Hắc Ám ở xung quanh.

Tuy rằng thực lực của bọn họ không bằng Vương Đằng, nhưng nếu như để cho bọn họ khoanh tay đứng nhìn ở bên cạnh, bọn họ cũng không làm được.

Nhạc Bàn ở hậu phương nhìn thấy một màn này, sắc mặt hơi thay đổi, nhưng cuối cùng không nói thêm gì cả, hơn nữa Nhạc Yên rất gần Vương Đằng, không rời đi quá xa, mấy người nghiễm nhiên hình thành một vòng chiến, không tính là quá mức nguy hiểm.

Đối với thực lực của Vương Đằng, hắn vẫn tương đối tin tưởng.

Có không ít thiên tài nghề phụ phía sau nhìn thấy một màn này, nháy mắt ngồi không yên.

“Ta đi giúp bọn họ!” Ngưu Nhật Thiên với thân hình cường tráng, đột nhiên bước ra từ trong đám người Ngưu gia, lên tiếng, nhằm thẳng sang chỗ Vương Đằng.

“Ta cũng đi!” Thiết Uyển cười he he, nhưng lại không cam chịu yếu thế, theo sát phía sau lao ra.

Các thiên tài như Dukun Eugene, Man Chùy Ấp, Colby cũng ào ào lao ra, đều cầm chùy luyện tạo của mình trong tay, nện về phía loài Hắc Ám ở xung quanh.

“Các ngươi!” Các gia chủ như Ngưu Kiến Cương nhìn thấy một màn này, đều biến sắc mặt, nhưng lại định ngăn cản đã không còn kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ giết vào trong loài Hắc Ám.

“Những đứa nhỏ này, không có việc gì đi so sánh với Vương Đằng đồ biến thái kia làm gì chứ.” Thiết Thái bất đắc dĩ nói.

“Ha ha ha… để cho bọn họ đi thôi, giết vài loài Hắc Ám, xem về sau còn có ai dám coi khinh chuyên gia nghề phụ chúng ta nữa không.” Man Chùy Lôi không chút để ý cười to nói.

“Ngươi lại cam lòng, bọn họ đều là thiên tài của gia tộc hạch tâm chúng ta, không thể xảy ra chuyện.” Thiết Thái tức giận nói.

“Không trải qua sinh tử, sao có thể trưởng thành được, muốn trở thành người cầm lái của gia tộc hạch tâm chúng ta, cần phải trải qua mưa gió.” Dukun Yales tỏ vẻ nghiêm túc nhìn mọi người đang chiến thành một vòng ở bốn phía, trầm giọng nói.

Vài vị gia chủ ở bốn phía lập tức im lặng.

“Ma Ngạn, dẫn theo thiên tài của gia tộc chúng ta, đi ra ngoài giết vài loài Hắc Ám.” Ma Lâu gia chủ Ma gia đột nhiên mở miệng nói.

“Dạ!” Ma Ngạn hơi sửng sốt, lập tức gật đầu đáp.

“Bảo vệ tốt cho bọn họ.” Ma Lâu lại truyền âm nói.

Ma Ngạn nhìn thoáng qua gia chủ, gật đầu thật mạnh, lập tức vung tay lên: “Người của Ma gia, theo ta đánh chết loài Hắc Ám.”

Rầm! Rầm! Rầm…

Các Độc sư của Ma gia nhằm lên trên trời cao, nguyên lực tinh thần hệ Độc bộc phát ra từ trong cơ thể, hình thành các loại độc vật, tràn ngập về phía các loài Hắc Ám.

Trong phút chốc, có không ít loài Hắc Ám phát ra tiếng kêu thảm thiết, có con thân thể bị ăn mòn, có con bên ngoài thân xuất hiện màu xanh đen, có con lại lập tức hóa thành máu loãng…

Không thể không thừa nhận, thủ đoạn của các Độc sư thật sự quỷ dị lạ thường, kể cả loài Hắc Ám ở dưới tình huống không hề có chuẩn bị trước cũng có phần không chống đỡ nổi.

“Tốt!” Ma Lâu vui mừng quá đỗi, không nhịn được hét lớn một tiếng trong miệng.

“Miêu Thác, các ngươi cũng đi!” Miêu Bồng gia chủ Miêu gia nhìn thấy một màn này, trầm ngâm một chút, mở miệng nói.

“Dạ!” Ánh mắt Miêu Thác lóe lên, nhìn thoáng qua đám người Ma Ngạn, gật đầu đáp.

Người của Miêu gia xuất chiến, người của vài gia tộc hạch tâm độc đạo còn lại lập tức không ngồi yên, ào ào phái ra chuyên gia nghề phụ thiên tài xuất chiến.

Lam Tế gia chủ Lam gia tỏ vẻ chần chừ, nhưng nhìn thấy các gia tộc hạch tâm khác đều phái ra thiên tài nghề phụ nhà mình, hắn cũng chỉ có thể quay đầu lại nói với hai người Lam Ngọc và Lam Thượng: “Các ngươi cũng đi đi!”

“Dạ!” Lam Thượng không tỏ vẻ gì gật đầu nói.

Lam Ngọc lại hơi biến sắc, nhưng nhìn vẻ mặt không chút biểu cảm gì của Lam Tế, hắn cũng không dám phản bác, chỉ có thể miễn cưỡng đuổi kịp thân hình của Lam Thượng.

Nhưng trong lòng không nhịn được mắng Vương Đằng.

Theo ý hắn, nếu như Vương Đằng không khoe mẽ, hắn cũng sẽ không bị yêu cầu xuất chiến.

Hắn là một chuyên gia nghề phụ, là sống không chịu nổi nên mới lao ra liều mạng với loài Hắc Ám sao?

Những gia chủ này cũng hồ đồ, loài Hắc Ám là tồn tại như thế nào, bọn họ không rõ ràng sao? Kêu thiên tài nhà mình xuất chiến, chẳng phải đi chịu chết thì là gì?

Lam Ngọc đầy bụng oán giận, khi ra tay tự nhiên không hề ra sức gì, huống hồ các loại thủ đoạn của hắn đều bị Vương Đằng chiếm đi, hiện giờ đối mặt với loài Hắc Ám càng giật gấu vá vai, bị áp chế đến gắt gao.

So sánh với các thiên tài nghề phụ khác, biểu hiện của hắn không thể nghi ngờ vô cùng bình thường.

Lam Tế nhìn thấy một màn này, không khỏi lắc đầu, ấn tượng đối với Lam Ngọc này ở trong lòng càng ngày càng kém.

Hết chương 3414.
Bình Luận (0)
Comment