Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 3417 - Chương 3417. Đại Chiến! Đại Ma Viêm Phong Kiếm! Hai Đoạn! (5)

Chương 3417. Đại chiến! Đại Ma Viêm Phong kiếm! Hai đoạn! (5)
Chương 3417. Đại chiến! Đại Ma Viêm Phong kiếm! Hai đoạn! (5)

Thiên phú của người này thật sự không thể khinh thường.

Một luồng dao động mạnh mẽ truyền đến từ bên trong dòng thác ánh kiếm đối diện kia, Vương Đằng không dám chậm trễ chút nào, chiến kiếm hệ Lôi trong tay được thu hồi, thay thành một chiến kiếm hệ Kim!

Đan Lưu bị động tác này của Vương Đằng khiến cho hơi bối rối, đột nhiên đổi kiếm là thao tác như thế nào? Nhưng hắn nhanh chóng cười lạnh một tiếng: “Giãy giụa vô vị!”

Vương Đằng cười ha ha, chiến kiếm hệ Kim trong tay chậm rãi chỉ về phía đối phương, mở miệng nói: “Thật sự là người không biết không sợ!”

“Tự tìm đường chết!” Đan Lưu chán ghét nhất dáng vẻ giống như coi thường tất cả này của Vương Đằng, như nhận lấy kích thích, sắc mặt nhăn nhó đến cực hạn, không chần chừ nữa, chiến kiếm trong tay hung hăng chém ra.

Đại Ma Viêm Phong kiếm!

Một tiếng gầm lên truyền ra, tia sáng màu đen tràn đầy trong mắt Đan Lưu.

Ầm rầm!

Theo chiến kiếm chém ra, dòng thác ánh kiếm khủng bố kia xoay một vòng trong không trung, ầm ầm thổi quét ra.

Vương Đằng cầm chiến kiếm trong tay, ánh mắt bình thản nhìn dòng thác ánh kiếm đang đến, nhưng lại không hề có động tác gì.

“Ngu xuẩn, lại đón đỡ lấy!” Một nụ cười lạnh nổi lên bên khóe miệng Đan Lưu, Vương Đằng này tự phụ đến khiến cho người khác thấy nực cười, lại không trốn không tránh, thật sự quá ngu xuẩn.

Lĩnh vực của hắn đã đạt đến bát giai, hơn nữa chính là Thực Cảnh!

Cộng thêm chiến kỹ mạnh mẽ kia của hắn nữa – Đại Ma Viêm Phong kiếm!

Kể cả võ giả cấp Giới Chủ nhất giai nhị giai bình thường đều chưa chắc đã chống đỡ được.

Thiên phú của Vương Đằng này lại có mạnh nữa, cảnh giới cuối cùng vẫn còn đó, tuyệt đối không thể đón đỡ nổi một kiếm này.

Ở trong mắt Đan Lưu, Vương Đằng đã là một xác chết.

Nhưng mà…

Rầm!

Đúng vào lúc này, một tiếng nổ vang kịch liệt chợt vang vọng lên ở bên trong dòng thác ánh kiếm kia.

Tia sáng màu vàng vô tận nổ bắn ra, lại hung bạo xuyên thấu phong tỏa của dòng thác ánh kiếm của hắn, lập tức hóa thành một ánh kiếm màu vàng dài mấy trăm trượng, chợt phóng lên cao.

Một luồng kiếm ý sắc bén, bá đạo lại đường hoàng bộc phát ra từ trên ánh kiếm này.

Ầm rầm!

Ngay sau đó, lĩnh vực của Đan Lưu đã bị… đâm phá!!!

Ánh kiếm màu vàng kia lại hung bạo đâm phá lĩnh vực hỗn hợp tam hệ của Đan Lưu!

“Làm sao có thể?” Ánh mắt Đan Lưu trừng lớn, thật sự không thể tin nổi vào tất cả những gì mình đã thấy.

Nhưng rất nhanh, hắn đã biến sắc mặt, không chút nghĩ ngợi, lập tức nhanh chóng lùi lại phía sau.

Bởi vì hắn thấy rõ ràng, ánh kiếm màu vàng kia đang chậm rãi đổ nghiêng xuống, chậm rãi chém dòng thác ánh kiếm của hắn ra.

Rồi sao đó…

Ầm rầm!

Một tiếng nổ vang ầm ầm, dòng thác ánh kiếm của Đan Lưu lập tức nổ mạnh ra, vô số ánh kiếm nhỏ vụn đổ cuốn ra bốn phương tám hướng.

Ngay sau đó, ánh kiếm màu vàng kia không còn trở ngại gì nữa, tiếp tục chém về phía Đan Lưu.

“Không!” Một tiếng gầm giận dữ truyền ra từ trong miệng Đan Lưu, đồng tử của hắn co rút lại, cố hết sức điều động tất cả nguyên lực trong cơ thể, bộc phát ra, muốn ngăn cản một kiếm khiến cho hắn cảm thấy tim đập nhanh này.

Ầm rầm!

Trong phút chốc, ánh kiếm màu vàng bao phủ lấy Đan Lưu, đồng thời kiếm ý khủng bố kia càng hung bạo chém lĩnh vực hỗn hợp tam hệ của Đan Lưu ra.

“Wow chà, kiếm bốn của Bá Hoàng thập nhị kiếm thật sự khủng bố như vậy!” Vương Đằng giơ tay che trước mắt, làm dáng vẻ nhìn ra xa, kinh ngạc nói.

Một kiếm của Đan Lưu thật sự mạnh, lĩnh vực hỗn hợp tam hệ Thực Cảnh bát giai, còn có một môn chiến kỹ hỗn hợp đạt đến cấp Bất Hủ, uy lực cực kỳ khủng bố.

Nhưng một kiếm này của Vương Đằng cũng không phải khoác lác, nó chính là chiến kỹ cấp Thần!

Hơn nữa Kim lĩnh vực của hắn của hắn đã thông qua bong bóng thuộc tính nhặt được từ trên người lão giả cấp Bất Hủ mặc áo bào màu trắng, đạt đến cấp bậc ‘Dung Cảnh’, còn khủng bố hơn Thực Cảnh mấy lần.

Cộng thêm căn nguyên hệ Kim nhị giai hắn đang nắm giữ.

Ai mạnh ai yếu, không cần nói cũng biết!

Bên ngoài, rất nhiều người nhìn thấy Vương Đằng bị lĩnh vực của Đan Lưu hút vào, vốn còn cảm thấy lo lắng thay cho hắn.

Nhưng ai biết, mới một lát, lĩnh vực của Đan Lưu đã bị hung bạo phá ra.

Đầu tiên là bị đâm rách, sau đó cứ thế bị chém thành hai nửa.

Một kiếm!

Chỉ một kiếm, lĩnh vực của Đan Lưu đã bị Vương Đằng chém nát.

Như vậy là bá đạo và khủng bố cỡ nào!

Thực lực như thế, khiến cho mọi người rơi vào trong ngây dại và ngạc nhiên.

Lĩnh vực của Đan Lưu chậm rãi tiêu tán, nhưng ánh kiếm màu vàng kia vẫn còn tồn tại, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng rành mạch, nhưng không nhìn thấy tình hình ở bên trong ánh kiếm.

“Đan Lưu kia… đã chết rồi sao?”

Rất nhiều thiên tài đan đạo không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt chăm chú nhìn ánh kiếm màu vàng kia.

Một Luyện đan sư thiên tài như vậy, chẳng lẽ sẽ chết theo cách này ở đây sao?

Đối với những thiên tài đan đạo như Đan Nguyên, Lý Tấn, Mặc Thừa này, có thể nghĩ đến phức tạp trong lòng bọn họ.

Sau một lúc lâu, ánh kiếm màu vàng kia mới chậm rãi tiêu tán đi, lộ ra tình hình ở bên trong đó, một bóng dáng máu tươi đầm đìa theo đó xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người.

Mọi người lập tức rơi vào trong rung động và hoảng sợ.

Thân hình của Đan Lưu gần như bị chém thành… hai nửa!

Một vết kiếm khủng bố hẹp dài chạy thẳng từ trên vai trái của hắn xuống dưới, mở toàn bộ thân thể của hắn ra, cho đến bên phải bụng, chỉ có một chút máu thịt nối liền, máu điên cuồng đổ xuống, thê thảm vô cùng.

Thân hình máu tươi đầm đìa lơ lửng ở giữa không trung!

Rất nhiều máu tươi chảy xuống thành bãi, Đan Lưu mới vừa rồi còn hăng hái, tràn đầy tự tin, nhưng giờ phút này lại giống như một con chó chết.

Bên kia, theo lĩnh vực tiêu tán, bóng dáng của Vương Đằng hiện ra.

So sánh với tình trạng thê thảm của Đan Lưu, Vương Đằng lại hoàn toàn không tổn hao gì, vẻ mặt tỏ ra hơi thoải mái lạnh nhạt, cầm hờ thanh chiến kiếm trong tay, không hề có một chút dấu hiệu nào của việc một ánh kiếm màu vàng khủng bố mới vừa rồi là do hắn chém ra.

Hết chương 3417.
Bình Luận (0)
Comment